favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1426: Thực lực của ngươi quá yếu (2)

Chương 1426: Thực lực của ngươi quá yếu (2)

Thực lực của ngươi quá yếu (2)

Đây là lần đầu tiên Giáo hoàng Polk nhìn thấy thế giới bên ngoài. Đôi mắt ông ta sáng lấp lánh, cúi đầu nhìn, khóe miệng giật giật. Thì ra trước giờ đều sống trên một quả cầu tròn.

Nhìn hành tinh mình sinh sống ngày càng nhỏ.

Trong đầu Polk hiện lên một suy nghĩ.

Nơi mình sinh sống thật là nhỏ.

Bên ngoài còn có một thế giới rộng lớn đang đợi ta.

Đối với người khác mà nói, cho dù có tọa độ, nhưng muốn đến được nơi đây thì cũng phải gặp phải trăm nghìn cay đắng. Nhưng đối với Lâm Phàm mà nói, những thứ này đều là chuyện dễ như trở bàn tay, giống như là đi dạo bình thường.

Vừa đi vừa ngắm, không có bất cứ nguy hiểm nào.

Vả lại, nguy hiểm đối với người khác, với Lâm Phàm đều không tính là gì.

Thật lâu sau.

“Đến rồi.” Lâm Phàm nói.

Long Thần nhìn tình hình xung quanh. Sức mạnh Tinh Thần đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nối liền với những Tinh Thần vô tận ở xung quanh. Ông ta cảm thán: "Thủ đoạn thật lợi hại. Vậy mà lại mượn sức mạnh Tinh Thần để bố trí phong ấn. Chỉ có thể vào, mà không thể ra. Xem ra bọn họ quả thật là đã gặp phải rắc rối lớn."

Thực lực của Giáo hoàng không tệ, kiến thức uyên bác.

Nhưng nói thật.

Sau khi ông ta ra khỏi hành tinh, đến những nơi này, thì giống như là người nhà quê mới lên thành phố lớn. Thứ gì cũng rất mới mẻ, hoàn toàn nhìn không hiểu là gì xấc.

Nghe được chuyện mượn sức mạnh Tinh Thần, ông ta rất kinh ngạc. Thứ này cũng có thể mượn à?

Một chuyện thật đáng sợ.

Lâm Phàm dẫn bọn họ vào trong phong ấn, quay đầu nhìn: “Có hơi thở của Khả Lam. Không hề sai. Xem ra thật sự là đang ở đây, không đến sai chỗ, rất nhanh là có thể tìm thấy con gái tôi rồi.”

Long Thần nhìn Lâm Phàm.

Trong lòng cảm thấy kỳ quái.

Ông ta vẫn luôn suy nghĩ về hơi thở này rốt cuộc là chuyện gì. Dù sao thì suốt một đường, ông ta đã nghe Lâm Phàm nói qua rất nhiều lần. Lúc mới đầu, ông ta không hề có cảm giác gì quá lớn.

Nhưng sau này nghe Lâm Phàm nói nhiều lần.

Ông ta đã suy nghĩ kỹ càng.

Cảm thấy rất huyền diệu.

“Rất tốt. Tìm thấy sớm, về sớm.” Long Thần nói, không hỏi gì nữa. Ông ta cảm thấy rất hứng thú với kẻ địch mà con gái Lâm Phàm đối mặt. Không biết là kẻ địch như thế nào.

Sau đó.

Khi bọn họ không ngừng đi sâu vào trong.

Long thần đã cảm nhân được một luồng hơi thở mạnh mẽ bao phủ khoảng trời đất này. Đó là uy thế còn sót lại sau một trận chiến nào đó kết thúc. Loại uy thế này khiến cho Long Thần cảm nhận được một loại cảm giác áp bách.

“Mạnh quá.”

Nếu như để ông ta đến đối mặt.

Sợ là không có khả năng để đối phó.

Dần dần.

Bọn họ càng đi vào bên trong, thấy khắp nơi đều là tàn tích của trận chiến lớn, thời gian trôi qua đã lâu, bởi vì khí tức còn lại của cường giả hoặc máu tươi bị nhiễm của cường giả, dần dần khiến cho những vật bình thường vô tri có linh trí.

“Ở đây đã từng xảy ra một trận chiến ác liệt.” Lâm Phàm nói.

Long Thần nói: “Ừ, quả thực là thế, mọi người nhìn máu tươi và khí tức của cường giả nhiễm trên những hòn đá vỡ vụn xung quanh đi. Sau một thời gian dài tu luyện, dần dần đã có linh trí, có thể trở thành thạch tinh, dùng chế tạo binh khí chẳng hạn, là vật liệu tốt.”

Giáo hoàng thích thể hiện bản thân, nhưng bây giờ ông ta không nói chen vào được câu nào, bối rối như vậy vì không có học thức, kiến thức cũng không vững.

Tà Vật Công Kê lén lút nhìn.

Bảo bối mà.

Nó muốn nhưng không thể biểu hiện quá lộ liễu.

Nhân Sâm vỗ đầu Tà Vật Công Kê nói: “Đừng nhìn nữa, tìm Khả Lam, tìm con gái của người, mấy thứ này đều là vật ngoài thân, không quan trọng.”

Ơ!

Tà Vật Công Kê cảm thấy có gì đó không đúng.

Tên này sao lại biết mình nghĩ gì.

“Cục cục!” Gà Mái kêu lên hai tiếng, phản bác yếu ớt.

Bây giờ đã trôi qua hàng trăm nghìn năm.

Khả Lam vẫn chưa trở về.

Xem ra cô đã đến nơi sâu phía trong và gặp phải phiền phức.

Một lúc sau.

Bọn họ băng qua khu vực chiến đấu ác liệt, tiếp tục đi sâu vào bên trong. Long Thần cảm thấy mình không thể chịu đựng được nữa, ông ta đã ngửi thấy rất nhiều mùi kinh khủng.

Nếu để ông ta làm chủ.

Chắc chắn sẽ không tùy ý đi sâu vào bên trong.

Nhưng người dẫn đầu là Lâm Phàm, đó là một người ngang ngược, hoàn toàn không coi nguy hiểm ra gì.

“Mấy vị đạo hữu xin dừng bước.”

Lúc này.

Vang lên một giọng nói.

Cách đó không xa, đứng ở trong đám người xa lạ, bọn họ đứng trong Tinh Không giống như một vì sao, rất chói mắt, tỏa sáng rực rỡ.

“Xin chào.” Lâm Phàm nở nụ cười, chào hỏi bọn họ.

Lời chào có chút kỳ lạ khiến đám người xa lạ có chút ngạc nhiên.

Hình như đứng đầu đám người này là một người phụ nữ, vẻ ngoài của cô ta vô cùng xinh đẹp, toát ra một loại khí chất hơn người, đứng ở Tinh Không, giống như một đoá hoa sen đang nở rộ, tỏa sáng rực rỡ, làm người ta mê đắm.

“Đúng là một cô gái xinh đẹp.” Lâm Phàm nói.

Câu này của anh lập tức khiến những người bên cạnh người phụ nữ bật cười, không phải bọn họ khinh thường mấy người Lâm Phàm mà là đã sớm quen với điều đó, bất cứ ai nhìn thấy cô ta đều có dáng vẻ như vậy.

Chương trướcChương tiếp