favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1430: Tiểu Hoàng đấu với cô chủ nhỏ

Chương 1430: Tiểu Hoàng đấu với cô chủ nhỏ

Tiểu Hoàng đấu với cô chủ nhỏ

Còn những hung vật cấm kị đó tôn sùng nó là chúa tể cấm kỵ, danh hiệu này nó nhận lấy cũng cảm thấy không tồi, nếu chủ nhân biết nó đã làm ra đại sự như vậy, nhất định sẽ rất an tâm.

"Nói nhiều thêm cũng vô ích."

Tính tình của Khả Lam dường như đã trở nên cáu kỉnh, bất kỳ lười đối thoại nào đối với cô đều vô ích, trực tiếp đập thẳng về phía Tiểu Hoàng.

“Bạn tốt, ta nói chuyện rất tử tế với ngươi nhưng mà ngươi lại đối xử với ta như vậy, một chút tử tế cũng không có, thật vô lễ.” Tiểu Hoàng kêu lên, gầm lên một tiếng, thi triển thần thông, một hư ảnh đầu chó khổng lồ xuất hiện, xông về phía Khả Lam như muốn nuốt chửng.

Khả Lam nghe những gì chúa tể cấm kỵ nói, trái tim cô run lên, như thể có cảm giác rất quen thuộc.

Nhưng cô không nghĩ nhiều.

Có thể đây là một ảo ảnh.

Rầm!

Cuộc đại chiến nổ ra, Tiểu Hoàng tuy có kích thước nhỏ bé nhưng thực lực rất mạnh, không hổ danh là chúa tể cấm kỵ, phía bên Khả Lam và những cường giả đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Nếu như đó là họ.

Chắc chắn không phải là đối thủ của chú chó này.

Archimonde cảnh giác nhìn chằm chằm vào phía trước, muốn xông lên để giúp Khả Lam, nhưng gã ta biết một trận chiến như vậy không phải chuyện gã ta có thể can thiệp, cho dù gã ta có đi lên, cũng sẽ trở thành gánh nặng cho Khả Lam.

"Các vị, các người còn nhìn gì nữa, chúa tể cấm kỵ đã xuất hiện, chỉ cần chúng ta liên thủ mới có thể có cơ hội chiến thắng." Gã ta bắt đầu huy động những người này, dĩ nhiên là sau lần này kết giao, gã ta biết những cường giả này hoàn toàn không phải là những kẻ gian xảo.

Dù sao cũng đã trấn thủ ở đây vô số năm.

Mục đích là giống nhau, để bảo vệ hàng trăm triệu sinh linh ở đằng sau, tìm con đường đột phá.

"Được, dù cho đèn dầu bổn tọa này có cạn kiệt, nhưng trận chiến này tượng trưng cho hòa bình, có thể vì vạn thiên thế giới đem lại hòa bình, ta cũng mãn nguyện rồi."

"Nói hay lắm."

"Thêm ta nữa."

"Con chó này có vẻ nhỏ bé, nhưng tuyệt đối không được sơ xuất, trên người con chó này ta cảm nhận được đạo vận, có thể là có vị cường giả kinh thế nào đó truyền cho."

Vị cường giả này đoán không sai.

Quả thật có một cường giả đã truyền tu vi cho Tiểu Hoàng.

Lúc Cáp Lân tọa hóa, đã dồn hết tu vi của mình Tiểu Hoàng, mốc thời gian khác nhau khiến Tiểu Hoàng đã có sớm hơn đám Khả Lam hàng trăm nghìn năm.

Tiểu Hoàng là một con chó, tài năng đều tập trung ở đó, cho dù có tu luyện tốt có thể trở thành cường giả, nhưng không bao giờ có thể vượt qua cấm địa.

Những gì Cáp Lân nói với Tiểu Hoàng khi đang tọa hóa, chính là... Tiểu Hoàng, ta đã sống đủ rồi, ta rất hài lòng, còn ngươi phải đi tìm bác của ta, với tu vi hiện tại của ngươi muốn đi đâu trên thế giới này e rằng sẽ rất khó.

Ta sẽ truyền tu vi cả đời ta cho ngươi, hy vọng ngươi có thể tìm được bá của ta.

Vì thế.

Tiểu Hoàng đã có thể sở hữu tu vi này trong hàng trăm ngàn năm qua, nó đã trở thành chúa tể cấm kỵ.

"Các ngươi thật là bỉ ổi, ỷ mạnh ăn hiếp kẻ yếu, quả nhiên không phải là người tốt, xem sát chiêu của ta..."

"Cẩu đạo!"

Gâu gâu!

Lập tức.

Tiếng chó sủa đinh tai nhức óc truyền đến, có cường giả chịu không nổi, màng nhĩ vỡ ra, một ngụm máu phun ra, nhìn phía trước không còn bóng dáng con chó, đó là hóa thân của đạo.

"Hỏng rồi."

Họ hét lên trong lòng, cường giả có thể ngộ đạo, lại lấy đạo ngưng tụ thành một con chó, đó là phạm thượng đối với đạo, là sự sỉ nhục đối với đạo.

Nhưng ngay cả khi họ cảm thấy hỏng rồi, thì điều đó cũng vô ích.

Thực lực của Tiểu Hoàng quá mạnh.

Khả Lam không hề biến sắc, mà dần dần cảm thấy áp lực, không ngờ thực lực của chúa tể cấm kỵ lại mạnh đến mức độ này.

Tiểu Hoàng đã tu luyện cho đến ngày nay và nó không hề dựa dẫm vào người khác.

Đều phụ thuộc vào Cáp Lân, cũng như bản thân mình.

Nó chỉ muốn tìm chủ nhân của mình, có động lực này, tu vi Tiểu Hoàng tiến bộ rất nhanh, đạt tới trình độ mà người thường khó có thể sánh bằng.

Nó đã tu luyện đến cảnh giới này.

Cũng có thể đưa những bản năng thay vào trong thần thông.

Những thần thông đó dường như không thể tách rời với thói quen của con chó, nhưng uy năng thi triển ra thật đáng sợ, Khả Lam quả thực rất mạnh, nhưng khi đối mặt với Tiểu Hoàng vẫn có áp lực rất lớn.

"Quả nhiên, con chó này trông chả ra sao, nhưng nó thực sự quá mạnh."

"Đúng là phung phí của trời, ngộ đạo thâm sâu như vậy, lại ngưng tụ thành cái thứ này."

"Sai rồi, bổn tọa nghĩ đây là trở lại nguyên trạng, đại đạo chí giản, nó đã trở lại bản nguyên, lấy bản năng chiến đấu, loại cảnh giới này chúng ta vẫn không bằng."

Họ không ngừng phân tích tình hình của Tiểu Hoàng.

Nghĩ càng nhiều.

Càng nhận ra vấn đề này thật khó hiểu.

Đã dần dần tiến tới địch hóa.

Rầm!

Hai móng vuốt của Tiểu Hoàng tát Khả Lam, long trời lở đất, uy lực của mỗi móng vuốt đều có sức mạnh kinh người không thể chống lại, có thế lực vạn cân, sức lực hư không sụp đổ, hai móng vuốt trực tiếp đập nát tấm bảo vệ trên người Khả Lam và hất bay đi.

"Khả Lam..."

Chương trướcChương tiếp