Chúng ta kết hôn đi
Cô con gái này của hai người còn lớn tuổi hơn hai người rất nhiều đấy, haiz, nói thật, theo như tình hình hiện tại có thể xem hiểu được chắc chắn không phải người thường.
Long Thần vắt óc suy nghĩ rất lâu.
Ông ta đang để ý tuyến thời gian, còn có rất nhiều kiểu tình huống, chẳng qua cho tới cuối cùng vẫn chưa làm rõ được, quá loạn, thật sự rất loạn, cả đầu mối cũng bị xáo trộn rồi.
Sự kiện ấm áp luôn khiến người ta lộ ra vẻ xúc động.
Ông Trương lau nước mắt nói: "Thật sự quá cảm động mà!"
Dứt lời, dứt lời, ông liền tựa đầu lên bờ vai của Lâm Phàm, Lâm Phàm an ủi ông, loại sự việc này trông qua thật sự quái dị, nhưng Archi và Polk lại quăng đến ông Trương ánh mắt hâm mộ.
Quan hệ như vậy tốt bao nhiêu mới có thể làm ra được loại cử chỉ thân mật như vậy.
Hâm mộ.
Thật sự rất hâm mộ.
"Tôi có một việc muốn tuyên bố!" Lâm Phàm nói.
Mọi người nhìn Lâm Phàm, không biết anh muốn tuyên bố chuyện gì.
Lâm Phàm chân thành nhìn Mộ Thanh, thấy Mộ Thanh có chút khẩn trương, hiển nhiên chuyện kế tiếp anh muốn nói có liên quan tới cô.
"Bà xã à, chúng ta kết hôn đi, cho con một gia đình đầy đủ."
Anh đã nghĩ rất lâu rồi.
Sau khi anh tìm được Khả Lam, anh liền hiểu rõ một việc, ở một góc nào đó, chuyện đã xảy ra giữa anh và vợ đều là sự tồn tại chân thật, anh nhìn thấy vợ chết đi, mà ở nơi này vợ lại xuất hiện rồi.
Anh hiểu...
Đó là chuyển thế.
Thậm chí còn mang theo vết tích tình yêu của bọn họ, cho nên nói yêu sẽ biến mất sao?
Yêu chắc chắc sẽ không biến mất.
Mộ Thanh chớp mắt, có chút đột ngột, cô chính là người bị trói lên thuyền giặc, từ khi lộ diện trước tất cả mọi người, sau đó bị Lâm Phàm chiếm tiện nghi đến hiện tại, cô liền cảm thấy tất cả này đều là những chuyện đã sớm dự tính từ trước.
Cuối cùng cũng không xuống thuyền được.
Muốn nói Lâm Phàm có tình cảm hay không, dùng thành ngữ có thể hình dung được.
Lâu ngày sinh tình.
Mà Lâm Phàm bám lấy không buông cộng thêm lâu ngày sinh tình, dưới loại tình huống này, ai có thể chống đỡ được, chắc chắn sẽ bị hạ gục.
Mộ Thanh là phụ nữ, phụ nữ thích ảo tưởng.
Tưởng tượng tràng cảnh cầu hôn lãng mạn.
Nhưng Mộ Thanh biết Lâm Phàm là từ bệnh viện tâm thần Thanh Sơn ra ngoài, có thể nói anh có bệnh, cũng có thể nói anh không có bệnh, từ khi làm việc đến nay quả thật có chút vấn đề.
Nhưng những vấn đề này đều không quan trọng.
Nghĩ tới Lâm Phàm có thể cầu hôn với mình đã thật sự rất không tồi, tuy rằng Lâm Phàm ngoài miệng vẫn luôn gọi cô là bà xã, nhưng có danh phận là chuyện rất quan trọng.
"Được!"
Mộ Thanh gật đầu.
Lâm Phàm vui vẻ ôm Mộ Thanh, xoay vòng ngay tại chỗ, "Tốt quá!"
"Mau thả em xuống, em bị anh xoay chóng mặt rồi này!" Mộ Thanh la hét.
Nụ cười trên gương mặt Khả Lam rất sáng lạn.
Cô thích cảm giác của hiện tại.
Đây là gia đình mà cô muốn, không cần phải cô đơn một mình, không cần suy nghĩ nhiều như vậy, có người quan tâm, có người yêu thương.
Lâm Phàm dừng lại, tâm trạng rất tốt.
Mộ Thanh ép ngực, "Suýt chút nữa bị anh xoay đến ói ra rồi!"
Lâm Phàm cười ngây ngốc, "Đợi anh, em đợi anh, anh bây giờ phải thông báo chia sẻ tin tức này cho người khác, Khả Lam, con và mẹ của con tâm sự nhiều chút, bố dẫn bọn họ về nơi làm việc trước, đợi đến tối tới tìm hai người."
"Vâng, con biết rồi!" Khả Lam rất nhu thuận, ở trong tình huống hiện tại, đã không còn chút khí thế nào của thần Quang Minh, khí thế thần linh được ẩn giấu vô cùng sâu.
Bộ phận đặc biệt.
"Cậu vừa mới nói cái gì?"
Độc Nhãn Nam bàng hoàng nhìn Lâm Phàm, anh đi ra ngoài một chuyến, dẫn theo một nhóm người xa lạ trở về, trông có vẻ không giống như người tốt, mấy điều này đều không sao cả.
Điều khiến ông ta kinh hãi nhất chính là... Lâm Phàm nói cho ông ta biết, anh sắp kết hôn, khi nãy vừa cầu hôn thành công, chuẩn bị đi tìm người lợi hại, lựa chọn một ngày tốt.
Lời nói rất rõ ràng rành mạch.
Rất chân thành.
Hoàn toàn không nhìn ra cái người như bệnh nhân tâm thần này còn có thể nói ra được lời như vậy.
"Tôi chuẩn bị kết hôn rồi!" Lâm Phàm nói.
Độc Nhãn Nam nhìn chằm chằm vào hai mắt của Lâm Phàm, nhìn không ra có chút nào vui đùa, cuối cùng...
"Chúc mừng!"
"Cảm ơn!"
Lúc này Độc Nhãn Nam có cảm giác không nói được thành lời, tâm trạng có chút cảm thán, cũng có chút xíu hâm mộ.
Nguyên nhân hâm mộ ở đây chính là ông ta thật sự không suy nghĩ cẩn thận.
Mà đến cả người bệnh tâm thần cũng có thể tìm được vợ.
Còn ông ta thì sao?
Một cẩu độc thân.
"Lâm Phàm, cậu kết hôn là một ngày mà tất cả mọi người đều muốn chúc mừng, chẳng qua tôi có sự việc cần nói với cậu, hiện giờ hoàn cảnh của chúng ta có chút ác liệt, vô số đại tộc Tinh Không đều tới đây, coi tinh cầu của chúng ta là sân sau, nên phải quan tâm thật cẩn thận."
"Ví dụ như cậu và Mộ Thanh có con, đám nhỏ vô ưu vô lo chơi đùa, ngay lúc này bỗng nhiên đám con cháu những đại tộc Tinh Không đó bắt đứa trẻ đi, đến lúc đó muốn tìm mấy người đó thì sẽ không có cách tìm đâu."
Độc Nhãn Nam không nói quá thẳng thắn.
Long Thần híp mắt đứng ở một bên, cẩn thận quan sát Độc Nhãn Nam, ông ta đều đã nghe thấy lời nói của đối phương rồi.