favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1437: Tôi giới thiệu cho ông một vị đại sư tín nhiệm đi

Chương 1437: Tôi giới thiệu cho ông một vị đại sư tín nhiệm đi

Tôi giới thiệu cho ông một vị đại sư tín nhiệm đi

Hình như có ý kiến hơi lớn với đại tộc Tinh Không.

Lâm Phàm nói: "Tôi sẽ trông coi tốt con của mình!"

Độc Nhãn Nam nói: "Tôi chắc chắn tin tưởng cậu có thể trông coi tốt con của mình, nhưng con của người khác khó nói lắm, trong khoảng thời gian cậu rời đi này lại đã xảy ra chút chuyện nhỏ, có đại tộc Tinh Không làm việc ác, không phục bị quản giáo, dựa vào là con cháu của đại tộc Tinh Không, hoàn toàn không coi pháp luật của chúng ta ở nơi này là quan trọng."

"Vậy ý của ông là?" Lâm Phàm hỏi.

Độc Nhãn Nam nói: "Ý của tôi chính là đuổi toàn bộ đại tộc Tinh Không đi, trả lại cho chúng ta một thế giới tương lai tươi sáng."

"À, tôi hiểu rồi, ông là muốn một thế giới an toàn đúng không?" Lâm Phàm chợt hiểu ra nói.

"Đúng, ý chính là như vậy!" Độc Nhãn Nam cũng không che giấu suy nghĩ của bản thân.

Long Thần đều đã nghe thấy cả quá trình.

Với cách nghĩ này của Độc Nhãn Nam mà bị con cháu những đại tộc Tinh Không đó biết được, sợ là có thể lật nát phần mộ tổ tiên mấy đời nhà ông ta đấy.

Thật con mẹ nó tiện mà.

Lâm Phàm rời khỏi bộ phận đặc biệt, anh hiểu rõ yêu cầu của Độc Nhãn Nam, nghĩ kỹ lại hình như cũng có vẻ hợp lý.

Tuy anh cho rằng những đại tộc Tinh Không kia đều rất yếu.

Nhưng đối với người khác mà nói vẫn có hơi lợi hại đôi chút.

Bởi vậy.

Để phòng ngừa rắc rối.

Anh vẫn rất tình nguyện giải quyết những sự việc này.

Trên đường!

"Long Thần, ông bận không?" Lâm Phàm thấy Long Thần đi theo mình liền thân thiện hỏi.

Long Thần kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, có chút nghi hoặc, "Không bận, sao vậy?"

Lâm Phàm nói: "Tôi và ông Trương còn có chút việc cần đi làm, nếu như ông có chuyện thì có thể trở về trước, chờ có cơ hội tôi sẽ chủ động tìm tới ông là được."

"Ồ, tôi không sao, không sao cả!" Long Thần vô cùng dứt khoát, ông ta đã nghe ra ý ở ngoài lời, đơn giản đến mức có chút thẳng thắn, ý tứ rất rõ ràng, có thể cút sao?

Tà Vật Công Kê liếc mắt, chú ý tới Long Thần.

Không có mắt nhìn như vậy sao?

Cũng đã nói rõ như vậy rồi.

Còn giả vờ như không hiểu.

Tôi nếu như làm theo lời cậu nói thì đã sớm kẹp cái đuôi xám xịt cút đi, không thấy Lâm Phàm dẫn theo chúng ta đi ra ngoài, đến cả Polk và Archimonde cũng không dẫn theo cùng, chính là không muốn có quá nhiều người xa lạ ở bên cạnh.

Lâm Phàm nói: "À, tôi còn tưởng ông có chuyện nữa, vậy ông đi xem trước đi, chúng tôi đi trước đây, có thời gian tôi sẽ đi tìm ông."

Dứt lời cũng không đợi Long Thần nhiều lời.

Liền xoay người rời đi.

Long Thần nhìn theo bóng lưng của bọn họ, trong lòng có sự bi thương khó diễn tả bằng lời, thở dài một tiếng, "Tôi muốn đi vào trong tim của cậu, nhưng mà cậu lại đóng chặt trái tim lại, khó rồi nha!"

Ông rất muốn trở thành bạn tốt của Lâm Phàm.

Đáng tiếc anh không cho cơ hội.

Lắc lắc đầu.

Rời đi.

Cửa hàng quà tặng.

Chủ cửa hàng là một người phụ nữ trung niên, khi nhìn thấy một đám kỳ quái đi vào trong cửa hàng, còn có chút khẩn trương, thế nhưng khi nhìn thấy Nhân Sâm, tròng mắt của người phụ nữ trừng lớn.

Loạt xoạt!

Cúi đầu liền bái.

Toàn dân của thành phố Duyên Hải tín ngưỡng Nhân Sâm.

Nhân Sâm cưỡi Tà Vật Công Kê, bị hành động của đối phương dọa cho hết hồn, sau đó mới phản ứng lại. Cũng đúng, nó hiện giờ là Nhân Sâm Vương trong lòng mọi người, là sự tín ngưỡng trong lòng tất cả mọi người.

"Đứng lên đi!" Phẩm cách của Nhân Sâm vẫn phải có.

Bà chủ cung kính đứng ở bên cạnh Nhân Sâm, gương mặt lộ ra vẻ nịnh nọt, đương nhiên, bà ta cũng có nhìn thấy Lâm Phàm, biết đây là Thần Thủ Hộ cho quốc gia, nhưng so sánh với Nhân Sâm, người phụ nữ vẫn nịnh nọt Nhân Sâm hơn, dù sao lợi ích mà Nhân Sâm cho khá là chân thật.

Lâm Phàm nói: "Chào bà chủ, tôi muốn làm ít thiệp mời."

"Kết hôn? Hay là sinh nhật?"

"Kết hôn!"

"Được, ở đây có rất nhiều mẫu, có thể cẩn thận lựa chọn thử xem!"

Lâm Phàm lựa chọn vô cùng cẩn thận, hàng mẫu có hơi nhiều, có cái rẻ cũng có cái đắt, xa hoa, đắt đương nhiên cũng có chỗ tốt của đắt, sau khi xem tổng thể, lựa chọn cái nhìn đẹp nhất, cũng là loại đắt nhất kia...

"Bà chủ, chính là cái đó!"

"Được, không thành vấn đề, họ tên nhà gái là gì?"

"Mộ Thanh."

"Thời gian thì sao?"

"Vẫn chưa tính, đợi tôi tính xong rồi thì tới đây nói cho bà biết!"

Sau khi đã chuẩn bị xong một số sự việc đơn giản, anh dẫn theo đám người ông Trương bay thẳng đến Thanh Sơn.

Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.

Viện trưởng Hách đang thảnh thơi uống trà, soi gương, nhìn trái, nhìn phải...

"Ồ! Tóc của mình hình như có vẻ biến thành màu đen rồi!"

Ông ta dồn tất cả tinh lực vào Thanh Sơn, người bệnh chính là tất cả của ông ta, hối hả cho đến hiện tại, cẩn thận nhìn một cái, tóc bạc không biết đã bao nhiêu rồi.

Nhìn thấy tóc có dấu hiệu biến thành màu đen.

Viện trưởng Hách cảm thấy mỹ mãn cất cái gương nhỏ đi, đứng ở trước cửa sổ, nhìn phong cảnh ở bên ngoài, hài hòa thân thiện cỡ nào.

Cứ tiếp tục như vậy thật ra cũng vô cùng tốt.

Bỗng nhiên!

Hai mắt của ông ta tỏa sáng, nhìn thấy người nhớ mong đã lâu, vội vàng xuống dưới nghênh đón. Người có thể khiến cho viện trưởng Hách có loại biểu hiện này chỉ có hai người, một là Lâm Phàm, một người khác chính là Tiểu Bảo.

Chương trướcChương tiếp