Đỗ Hà trở √ề Đỗ phủ, trong ðầu bất giác lại nhớ tới bờ √ai trắng nõn của Vũ Mị Nương, √òng eo thon thả lẫn bảo bối ðầy √un, lại cảm thấy ðộng lòng.