Người khác kinh ngạc như thế không phải bởi vì Đỗ Hà trả lời sai mà là vì hắn hắn trả lời thật sự quá tốt. Đoạn cổ văn này khó hiểu, cổ ý mờ ảo, nhất là thư tịch cổ thời Xuân Thu không có dấu ngắt câu, không cố định cách phiên dịch nên biến thành đủ loại học thuyết, đồng dạng một câu sẽ có ngàn vạn cách hiểu khác nhau. Tiên sinh có thể dạy cho đám con cháu quan lại cao cấp ở kinh thành dĩ nhiên là bậc đại nho đương thế, có lý giải của bản thân, căn cứ vào đó để dạy học sinh. Đáp án của Đỗ Hà lại xuất phát từ lý giải của chính hắn, bản thân là sinh viên hệ Trung văn, lại có kinh nghiệm trải qua ngàn năm nên dĩ nhiên có chút khác với đáp án của tiên sinh dạy học. Những khác biệt này lại tựa như sửa cũ thành mới, khiến người khác sáng mắt, tựa hồ càng thêm chuẩn xác so với lý giải của tiên sinh.