Tôi quả thực không thể tin vào hai mắt của mình, vỗ vỗ đầu: “Hóa ra cô vẫn đi theo tụi cháu! Lời nhắn kia, cái câu mà Định Chủ Trác Mã nói với bọn cháu… lẽ nào…”