Edit: OnlyU
Tiếng bước chân truyền đến, Lạc Kỳ phất tay thu hết đồđạc trước mặt vào nhẫn không gian.
“Tiền bối đến?”
Ngao Dạchống cằm, lười biếng nói: “Đại khái là giục ta quay vềLong tộc.”
“Vậy chúng ta vềđi.”
Y chớp mắt: “Ngươi không muốn…”
Anh lắc đầu nói: “Không sao. Lâu rồi ngươi không vềLong tộc, có lẽ các trưởng lão không vui đâu.”
Đã gặp nhau rồi, chuyện sau này không cần nóng nảy. Thiếu Bạchvà Đình Vân đã nhận được Huyền Thiên linh quả, trước mắt cần thời gian tiến cấp. Ban ngày khi giao dịch, Thiếu Bạchđưa cho anh nhẫn không gian, trong đó không chỉcó Chân Linh Chi Thủymà còn có ngọc giản truyền tin cao cấp, có thểđưa tinởcựly xa. Có ngọc giản này rồi, sau này hai anh em liên lạc với nhau sẽthuận tiện hơn, vảlại còn nhiều thời gian.
Ngao Hùng đẩy cửa đi vào phòng: “Mùi rượu nồng nặc, hai đứa uống rượu hả? Rượu gì đó?”
“Chỉlà rượu bình thường thôi.”
Ngao Dạđảo mắt, tiền bối Ngao Hùng là con sâu rượu, nếu đểông biết được đây là linh tửu đượcủtừChân Linh Chi Thủylà xong đời. Diệp Đình Vânủrượu khá ngon, nếu đểngười khác uống thì tiếc lắm.
“Rượu bình thường? Mùi rượu này tựa hồkhông tầm thường đâu.”
Ngao Dạqua loa nói: “Rượu này thơm thì có thơm nhưng uống vào chảcó gì đặc biệt.”
“Dù mùi vịkém nhưng mùi rượu thơm thếnày cũng hiếm có.Ởđâu ra vậy, hôm nay mua à?” Ngao Hùng hỏi tiếp.
Y lắc đầu đáp: “Không phải, là chiến lợi phẩm trong bí cảnh.”
Ông tiếc nuối nói: “Không phải mua sao?”
Ngao Hùng xoắn xuýt vụrượu chè một lúc lâu mời dời sựchú ý qua Ngao Dạ: “Dược lực trong người ngươi đã tan không ít nhỉ.”
“Vâng.”
Ông cảm thấy kỳquái hỏi: “Sao bỗng nhiên tan ra vậy?”
Dược lực trong người Ngao Dạđang rất hỗn loạn, Ngao Hùng hơi lo lắng, hiện tại dược lực trong người y dịu hơn rất nhiều, hẳn là sẽ không lưu lại mầm họa.
“Có thểdo hôm nay mua được đan dược hỗtrợtiêu hóa, hiện tại có tác dụng.” Ngao Dạậmờnói.
Ông khẽgật đầu: ” Vậy sao? Hôm nay mua đan dược tựa hồchỉlà đan dược chữa thương bình thường mà.”
“Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, dược lực bỗng nhiên được hấp thu, vết thương cũng khá lên ít nhiều.” Y thản nhiên nói.
“Ừm, dù lý do gì, vết thương khôi phục nhanh là chuyện tốt.”
Ngao Hùng kiểm tra tình trạng cơ thể Ngao Dạ, không phát hiện dị thườngbèn rời đi.
***
Cửa hàng Hoa Hạ.
“Đại ca gửi tin đến sao?” Diệp Đình Vân hỏi.
Giang Thiếu Bạchgật đầu: “Ừ, bọn họlập tức lên đường về Long tộc.”
“Vậy à.”
Trưởng lão Long Hoàng của Long tộcchủtrương đón người rồi đi ngay, là Ngao Dạkiên trìởlại dạo một vòng mới lưu lại thêm hai ngày, hiện giờphải đi rồi.
Hắn nói tiếp: “Đại ca bảo chúng ta đừng lo lắng, tiến giai hậu kỳTiên Tôn trước rồi tính sau.”
Cậu gật đầu: “Cũng tốt.“
Lạc Kỳcũng dùng Huyền Thiên linh quả, tu vi lên đến trung kỳ Tiên Tôn. Tại Long tộc, tu vi này không tính là quá cao nhưng không dễbị chèn ép, vảlại Ngao Dạđang bịthương, xem ra mấy năm qua y sống trong bí cảnh không yênổn, vềLong tộcđiều dưỡng một thời gian cũng tốt.
Diệp Đình Vân hít sâu một hơi, nếu cậu tiến giai hậu kỳ Tiên Tôn thì thuật luyện đan củacậu sẽtiến bộmột chút. Hiện tại cậu không luyện chếđược nhiều đan dược cấp bảy, nếu tiến cấp thành công, không chừng cậu sẽluyện được đan dược hỗtrợtiến giai đỉnh Tiên Tôn.
Giang Thiếu Bạchthởdài nhắm hai mắt, hắn và anh trai không gặp nhau nhiều năm, kết quảchỉgặp vội vội vàng vàng lại phải chia xa. Nói cho cùng là do tu vi hắn chưa đủ, nhưng hắn không gấp gáp, đã có Huyền Thiên linh quả, hậu kỳ Tiên Tôn nằm chắc trong tầm tay.
Diệp Đình Vân nhìn hắn nói: “Gần đây các thương hội lớn đang cốgắng thu mua các loại linh thảo.”
Giang Thiếu Bạchgật đầu: “Vậy chúng ta cũng thu mua một ít đi.”
Hắn mởcửa hàngởđây chủyếu đểtìm cơ hội tiếp xúc với Lạc Kỳ, nếu bây giờđột ngột rời đi thì quá kỳquái, huống chi bí cảnh Thương Huyềncó vô sốlinh thảo quý giá, trước mắt chính là thời cơ tốt thu mua linh thảo, bỏlỡcơ hội lần này sẽkhông dễtìm cơ hội lần sau.
Cậu gật đầu: “Được rồi.”
Cậu và Giang Thiếu Bạchđều là đan sư cấp bảy, ngày thường cần sốlượng lớn linh thảo cấp bảyđểluyện tập, mà linh thảo cấp bảykhông dễmua, các tu sĩ vừa ra khỏi bí cảnh lại có không ít.
Giang Thiếu Bạchlắc đầu nói: “Nguyên thạch không đủdùng.”
Linh thảocấp bảycó giá không rẻ, mấy năm qua hắn bán đan dược thu được không ít nguyên thạch, nhưng hai người tiêu xài cũng nhiều nên sốlượng nguyên thạch còn lại không nhiều.
Cậu nói: “Mua được bao nhiêu hay bấy nhiêu.”
“Đành vậy.”
***
Một chiếc phi thuyền kim sắc lướt nhanh trên bầu trời, Ngao Dạbuồn chán dựa lên mạn thuyền nhìn phong cảnh xung quanh.
“Dạthiếu, cơ thểkhôi phục rồi sao?” Ngao Cấm đi tới chào hỏi.
Y nhìn ông ta, uểoải gật đầu: “Đúng vậy.”
Ngao Dạthầm nghĩ Giang Thiếu Bạchtặng đan dượcchữa thươngvà Chân Linh Chi Thủy rất hiệu quả, nhất là đan dược chữa thương, không biết bỏthêm cái gì vào mà hiệu quảhồi phục vết thương cực kỳtốt.
Nhờphúc của Chân Linh Chi Thủy, vấn đềxung đột dược tính đã được giải quyết. Khoảng thời gian này y củng cốvững chắc tu vi hậu kỳ Tiên Tôn, thực lực tiến bộ không ít.
Ngao Dạthử vận chuyển nguyên lực, cảm giác được nguyên lực hùng hậulưu thông trong người. Chỉtrong mấy ngày ngắn ngủi, nguyên khí trong cơ thểy tăng lên hai tầng, có lẽviệc tiến lên đỉnh Tiên Tôn cũng nằm trong tầm tay. Y híp mắt, hơi đắc ý nghĩ nếu lúc này gặp lại đối thủcũ trong bí cảnh, y sẽkhông chật vật như trước nữa.
“Dạthiếu đã có Chân Linh Chi Thủyphải không?” Ngao Cấm chợt hỏi.
Ngao Dạ quay đầuqua, khó chịu nói: “Ông nói gì vậy?”
Ngao Cấm bất đắc dĩ cười cười:“Gần đây ta tu luyện còn thiếu Chân Linh Chi Thủy, rất gấp, nếu Dạthiếu có, hy vọng chia cho ta một chút, ta có thểđổi Hoàng Long Huyết Ngọc.”
Mấy ngày nay ông ta luôn quan sát tình trạng của Ngao Dạ, cơ thểy hồi phục rất nhanh, nguyên lực tăng vọt. Ngao Hùng Tiên Hoàng hết sức ngạc nhiên tốc độ khôi phụccủa y, cuối cùng nhận định đây là đặc thù của huyết mạch Tổlong. Ngao Cấm lại cho rằng Ngao Dạđã tiếp xúc với Giang Thiếu Bạch, chỉlà không biết lúc nào.
Hoàng Long Huyết Ngọclà một vịlinh dược, dùng đểrèn luyện thểchất, Ngao Dạkhông cần đến nhưng rất hữu dụng đối với Lạc Kỳ.
Ngao Dạchớp mắt, trong lòng hơi dao động.
“A Dạ!” Lạc Kỳ từtrong khoang thuyền đi ra.
Ngao Dạnghe tiếng nhìn sang anh, sau đó quay đầu lại, xòe tay nói: “Ta thật sựkhông có.”
Ngao Cấm hơi thất vọng, thởdài một hơi rồi quay người đi.
Lạc Kỳ nhìn theo bóng lưng ông, ngờvực hỏi: “Ngao Cấm tiền bối làm sao vậy?”
“Ổng muốn Chân Linh Chi Thủy.”
Ánh mắt Lạc Kỳ hơi dao động, Ngao Cấm tiền bối đoán ra được sao? Mà dù đoán được cũng không kỳquái. Người ngoài không biết quan hệ giữa họvà Thiếu Bạch, nhưng ông thì biết. Có điều đã nhiều năm trôi qua, ông vẫn còn nhớrõ tên của em trai sao?
“Thật ra chia cho tiền bối một ít Chân Linh Chi Thủycũng được.”
So với Chân Linh Chi Thủy nhạt nhẽo vô vị, Ngao Dạthích linh tửu đượcủtừChân Linh Chi Thủyhơn. Từkhi có rượu, gần như mỗi ngày y đều uống một vò,nếu không phải Lạc Kỳ ngăn cản thì không chừng y đã uống hết sạch tất cảrượu rồi.
Ngao Dạtrừng mắt nói: “Chia choổng, được không đó?”
“Không sao đâu.”
Thiếu Bạchcho anh rất nhiều Chân Linh Chi Thủy, hai người dùng chắc chắn không hết, em trai đưa nhiều như vậy hẳn là đểanh mang đi đổi thứkhác.
“Chân Linh Chi Thủythì không sao nhưng đan dược chữa thương không thể rơi vào tay người khác.” Lạc Kỳ cau mày, đan dược chữa thương là Thiếu Bạch cốýnhắn nhủ, sợlà bên trong có thành phần đặc biệt.
Ngao Dạkhẽgật đầu: “Được rồi. Đan dược đó có hiệu quảkhông tồi, ta cảm thấy bên trong có tinh huyết.” Còn là tinh huyếttương tựLong tộccao cấp.
Lạc Kỳ cau chặt lông mày: “Đừng nghĩ lung tung.”
Anh cúi đầu, bỏthêm tinh huyết sao? Năm xưa trong bí cảnh, Ngao DạbịVu tộc nguyền rủa liên lụy đến anh, Diệp Đình Vân đã dùng tinh huyết của Thiếu Bạch, miễn cưỡng áp chếnguyền rủa, trong đan dược lần này đúng là có hương vịtinh huyết.
Lạc Kỳ hít sâu một hơi, em trai anh có thểchất rất đặc biệt, tốc độkhôi phục thương thếcòn nhanh hơn Long tộcrất nhiều.
“Có thểtrao đổi Chân Linh Chi Thủy, ta đi đổi lấy Hoàng Long Huyết Ngọc.”Ngao Dạnói.
Lạc Kỳ gật đầu: “Ừm.”
***
Trong khoang thuyền.
“Chân Linh Chi Thủy?”Ngao Giang vừa thấy Ngao Cấm đặt Chân Linh Chi Thủylên bàn liền muốn cướp, ông vội vàng thu linh thủy vào.
Ngao Giang nghi ngờhỏi: “Ởđâu ra vậy.”
“Dạthiếu chủ.”
Ngao Cấm lắc lắc đầu, Ngao Dạmới nói không có, thế mà vừa quay lưng đã dùng Chân Linh Chi Thủyđổi lấy Hoàng Long Huyết Ngọc. Ông suy đoán y đã thương lượng với Lạc Kỳ, được đạo lữcho phép mới thay đổi quyết định.
Ngao Cấm thầm trợn mắt, Ngao Dạlà hậu bối mà các Long Hoàng coi trọng, một con rồng như thếcó đạo lữlà Nhân tộc thì thôi đi, còn bịvợquản nghiêm, thật sựquá mất mặt. Một con rồng mà nghe lời Nhân tộc răm rắp!
Ngao Giang khó hiểu hỏi: “Dạ thiếuchủ? Thiếu chủtìm được Chân Linh Chi Thủytrong bí cảnh hả? Không nghe nói trong bí cảnh có thứnày.”
“Giang Thiếu Bạchlà đệđệcủa Lạc Kỳ.”
Ngao Giang khiếp sợ trợn tohaimắt: “Giang Thiếu Bạch, chính là người lấy được hồChân Linh Chi Thủy?”
Ngao Cấm gật đầu: “Đúng vậy.”
“Nói vậy Dạthiếu đã gặp Giang Thiếu Bạch?“
“Đại khái là vậy.”
Ngao Giang lắc đầu: “Dạ thiếugiấu quá kín, không lộchút manh mối, chẳng lẽsợchúng ta ngấp nghé Chân Linh Chi Thủycủa Giang Thiếu Bạchsao?”
Ngao Cấm cười khổ, thầm nghĩ đây chính là nguyên nhân.
“Thiếu chủnghĩ nhiều rồi.” Nhưng nếu Giang Thiếu Bạchthật sựcó một hồChân Linh Chi Thủythì đúng là dễkhiến người ta động lòng.
***
Ngao Dạđang uống rượu, có vẻngất ngây nói: “Diệp Đình Vân cất rượu ngon lắm.”
“Ngươi uống ít thôi, rượu Thiếu Bạchđưa không còn nhiều đâu.” Lạc Kỳ nói.
Y lười biếng nói: “Sao hắn không đưa nhiều một chút?”
Lạc Kỳ bất đắc dĩ nói: “Thiếu Bạchđưa không ít, mà là ngươi uống quá nhanh.”
“Thật sao? Ta uống có nhiều đâu.”
Lạc Kỳ: “…”
Cửa phòng bỗng nhiên bật mở, Ngao Hùng đi vào, giật lấy vò rượu Ngao Dạđang uống một nửa, ông uống một hớp, sảng khoái nói: “Rượu ngon!”
Khách không mời thình lình xuất hiện, Lạc Kỳ giật nảy mình.
Lần trước Ngao Hùng phát hiện mùi rượu, thếnên sau này mỗi khi Ngao Dạuống rượu đều lập trận pháp phòng hộngăn cản mùi rượu. Hiện tại y đang say, một lúc sau mới nhận ra vò rượu bịngười khác giật đi.
“Trảcho ta!”
Ngao Hùng hất y ra: “Con rồng chết tiệt này, không câu nào là thật!”
Cơ thểNgao Dạkhôi phục rất nhanh, nguyên lực ngày càng mạnh mẽ, Ngao Hùng nghĩ mãi không ra, còn nghi ngờNgao Dạcùng cách thức không hay giải quyết khó khăn trước mắt mà không màn hậu quảsau này. Cho đến cách đây không lâu ông nghe được Ngao Cấm và Ngao Giang nói chuyện, lúc này ông mới biết Ngao Dạcó thểhóa giảidược lựctrong người nhanh như vậy là nhờcó Chân Linh Chi Thủy.
Ngao Hùng uống một hớp rượu, thích chí hít sâu một hơi: “Không hổlà linh tửuủtừChân Linh Chi Thủy, mùi vịrất ngon.” Tên khốn Ngao Dạcòn lừa ông, nói là chiến lợi phẩm thu được trong bí cảnh.
Ông quay qua Lạc Kỳ hỏi: “Đây là linh tửu đệđệngươi cho sao?”
Anh mím môi không nói gì.
“Khi hai đứa vừa ra khỏi bí cảnh, có một giọng truyền âm đến, là đệđệngươi phải không?”
Ánh mắt Lạc Kỳ hơi dao động: “Vâng.”
“Tinh thần lực không tồi! Lúc đó ta chỉcảm nhận được có người truyền âm nhưng không nghe rõ nội dung.” Một tu sĩ Tiên Tôn truyền âm mà tránh được tai mắt của ông, lợi hại!
Ngao Hùng nói tiếp: “Ngươi nên tín nhiệm Long tộcchúng ta hơn một chút, dù Chân Linh Chi Thủyrất hữu dụng nhưng chúng ta sẽkhông trắng trợn cướp đoạt.”
Anh cúi đầu, hơi áy náy nói: “Là lỗi của ta, Long tộcđất rộng của nhiều, vô sốbảo vật, Chân Linh Chi Thủykhông đáng là gì.”
Ngao Hùng cười cười, không dây dưa vấn đềnày nữa mà đổi đềtài: “Đệđệngươi đưa bao nhiêu rượu? Chia cho ta một nửa đi.”
Ngao Dạlập tức bùng nổ: “Đó là của ta!”
Ngao Hùng không vui tóm y ném qua một bên: “Tửu lượng ngươi kém như vậy còn uống cho nhiều.”
Lạc Kỳ đáp: “Thiếu Bạchđưa rượu không nhiều lắm.”
Anh lấy năm vò rượu đưa cho Ngao Hùng, ông vội vàng thu vào rồi quay người rời đi.
Ngao Dạbực bội nói với Lạc Kỳ: “Làm gì mà chia choổng nhiều vậy?”
Anh nhún vai: “Đó là tiền bối Long Hoàng mà.” Nếu không có Ngao Hùng đến tiếp viện thì e rằng Ngao Dạkhông dễtoàn thân mà về.
Y bực dọc vung đuôi: “Long Hoàng thì làm sao, ta sẽnhanh chóng tiến giai Hoàng cấp thôi.”
Lạc Kỳ gật gù: “Ừ,ừ, ngươi sẽnhanh trởthành Long Hoàng.”
Tựa hồnhìn ra anh đáp cho có lệ, y bực bội nhe răng nhếch miệng.
Lạc Kỳ nhắm mắt lại, chính là Long Hoàng đó. Khoảng cách giữa Long Tôn và Long Hoàng không dễvượt qua đâu. Nếu không vào bí cảnh, chỉ việc tu luyện đến hậu kỳTiên Tôn đã rất khó khăn rồi.
Hết chương 447