Cùng lúc đó.
Một làn sóng dao động kỳ dị khuếch tán ra.
Trong cung Nhân Hoàng, các thiên tài vốn bị tách ra, giờ khắc này tất cả đều nhìn thấy lẫn nhau, từng tòa cung điện đột ngột mọc lên trên đỉnh núi.
Bọn họ ở trên đỉnh núi, đối diện nhìn nhau, có thể nhìn thấy rõ ràng.
Già Lâu đứng lặng trước đại điện, tinh thần phấn khởi, tóc vàng tung bay, thần thái sáng láng.
Xa xa.
Trên ngọn núi của La Tiểu Bắc bỗng nổ vang một tiếng, đại đạo rót xuống, cuối cùng dòng đại đạo chảy hết, một tấm bia đá ba trượng màu đen nổi lên.
Đây là bia ý La Tiểu Bắc ngưng tụ được!
Kế tiếp là thiên tử Đại Chu, đại đạo trên đỉnh đầu chảy hết, bia ý hiện ra, bốn trượng một.
Sau đó... là người kế tiếp.
Từng người một, dần dần hiện lên theo trình tự đếm ngược.
Tuy nhiên, sau khi bia ý bốn trượng của Long Quảng ngưng tụ thành hình thì lại nhảy cóc tới bia ý năm trượng một của Phạm Hỏa.
La Hồng... bị bỏ quên sao?
Nụ cười trên mặt Già Lâu vẫn như trước, gã không để ý, vì dù sao bia ý cùa La Hồng cũng chỉ có năm trượng, đây là sự thực!
"Âm Cuối cùng cũng đến phiên Già Lâu.
Dòng chảy đại đạo trút xuống, như ngân hà màu bạc chảy xuôi.
Sau một khắc, như tẩy hết bụi trần.
Bìa ý của Già Lâu, sáu trượng sáu, lấn át quần hùng!
Già Lâu không nhịn được, cười ha hả.
Hôm nay, thật vui vẻ.
Sau khi bia ý của Già Lâu xuất hiện, cuối cùng cũng đến phiên La Hồng.
Trên ngọn núi của La Hồng cũng có đại đạo hiện ra.
Nhưng mà...
Ánh mắt mọi người co rụt lại, hô hấp ngưng trệ.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu của La Hồng...
Một, hai, ba...
Sáu dòng chảy đại đạo liên tiếp trút xuống, như sáu dải ngân hà treo trên vòm trời!
Sau sáu dải ngân hà có bia đá tẩy hết bụi trần xuất hiện!
Vô cùng đẹp mắt!
"Ha ha ha... ặc!"
Thấy sáu tấm bia đá san sát...
Tiếng cười sảng khoái của Già Lâu dần dần ngưng bặt.
Có người, cười cho lắm... giờ thì khóc rồi.
Điển hình là yêu nghiệt Thần tộc Già Lâu lúc này.
Gã chưa bao giờ nghĩ, đã đến tình cảnh này rồi mà vẫn còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đến từ người không nằm ngoài dự liệu.
La Hồng... Quả nhiên lại làm ra chuyện ngoài ý muốn.
Gã chỉ biết, tên La Hồng này chắc chắn còn đang giấu một lá bài quan trọng.
Lúc trước La Hồng xếp cuối, Già Lâu không tin, gã thực sự không tin La Hồng sẽ xếp cuối, người đi đầu của thời đại này, vương của thời đại này.
Yêu nghiệt nhân gian thống nhất nhân gian, khí vận quy nhất, sao có thể biểu hiện kém như vậy.
Trình độ suýt nữa đứng dưới chót.
Nếu không có kẻ đứng cuối là Hàm Hóa, La Hồng thực sự xếp cuối.
Sau đó, La Hồng lại lội ngược dòng, từ thứ hai đếm ngược nhảy lên thành thứ năm.
Thực ra Già Lâu tuy lo lắng trong lòng, nhưng cũng hài lòng hơn bao giờ hết.
Gã chỉ sợ La Hồng chẳng hề làm gì, chẳng biểu hiện gì, tự động hạ thấp bản thân xếp thứ hai từ dưới lên, như vậy có lẽ gã thực sự sẽ sợ hãi, sẽ lo lắng, sợ La Hồng vẫn giấu chiêu sau, dồn sức đánh trả, đến lúc đó sẽ thể hiện năng lực, làm một màn lội ngược dòng xoay chuyển tình thế.
Đây là đều gã lo lắng, La Hồng xếp thứ hai dưới lên, lúc La Hồng nghị lực không gì sánh bằng, nhảy thẳng lên hạng thứ năm, chính là lúc Già Lâu vui vẻ nhất!
Nhưng, gã nhầm rồi.
Suy nghĩ của gã không sai, nhưng... gã vui mừng quá sớm.
Gã cho rằng La Hồng đang giấu chiêu sau, điều này không sai, La Hồng thực sự đang giấu chiêu sau, hơn nữa còn là một chiêu sau chấn động lòng người.
Nhìn tấm bia đá treo lơ lửng trong ngân hà dần dần hiện ra.
Già Lâu cười quá hóa khóc.
Sáu tấm... Mẹ nó sao có thể là sáu tấm?
Lúc sáu tấm bia đá hiện lên, tim Già Lâu như rớt xuống một cái, cười không nổi nữa, gã biết truyền thừa Nhân Hoàng lại lung lay nữa rồi.
Không, có lẽ ngay cả lung lay cũng không có.
Sáu tấm bia đá... Mỗi một tấm bia đá là cảm ngộ của một loại đạo, nói cách khác, La Hồng cảm ngộ sáu đạo cùng một lúc!
Người khác chịu một áp lực, mà La Hồng lại cùng một lúc gánh vác sáu áp lực.
Đây sẽ là biến cố sao?
Già Lâu run rẩy trong lòng.
Tất cả mọi người xung quanh cũng sợ ngây người.
Màn chắn ngăn cách mọi người biến mất, từng thiên tài chiếm cứ một ngọn núi hiện lên, nhìn bia đá ngưng tụ bia ý của đối phương, lại nhìn sáu tấm bia đá trên đỉnh đầu La Hồng.
Một luồng hơi lạnh vô cớ xộc lên từ tận đáy lòng!
Long Quảng, Bạch Thiên Đăng, Đế Thích Nhất, Phạm Hỏa, bốn thiên tài thiên giới đỏ mắt: "Không thể nào!"
"Làm sao La Hồng có thể hiện ra sáu đạo cùng một lúc! Hắn dựa vào cái gì?"
Bọn họ phẫn nộ gào thét.
Đại đạo trên Bách Đạo Bia hiện ra, duy chỉ có một phương pháp, chính là thực sự thấu hiểu toàn diện.
Chẳng lẽ La Hồng tinh thông cả sáu đạo?
La Hồng tu hành mới được bao lâu, còn trẻ như vậy... dựa vào cái gì?
Hơn nữa La Hồng dựa vào cái gì mà mở ra sáu đạo cùng một lúc, còn có thể ngưng tụ mỗi một bia ý tới năm trượng!
Người này ăn gian sao?
Nhất định là ăn gian!
Không chỉ thiên tài thiên giới mà ngay cả tu sĩ nhân gian cũng ngơ ngác!
Lý Tu Viễn vốn đã mất hết hy vọng cũng kinh ngạc ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn sáu tấm bia đá lơ lửng trên đỉnh đầu La Hồng, không biết nên khóc hay nên cười...
Đậu!
Tiểu sư đệ này, lúc nào cũng thích chơi đùa với trái tim của người khác!
Y đã nói mà, với thiên phú yêu nghiệt của tiểu sư đệ, sao có thể xếp cuối.
Thì ra là mở sáu đạo cùng một lúc...
Thảo nào lúc đầu lại chậm như vậy, còn không bằng cả La Tiểu Bắc, cho nên bị La Tiểu Bắc chèn ép hồi lâu, chỉ tới cuối cùng mới lật ngược tình thế.
Thì ra là nguyên nhân này.
Giải thích như vậy nghe rất hợp lý!
Tiểu sư đệ... Quả nhiên vẫn là yêu nghiệt!
Nhân gian đệ nhất yêu nghiệt đương thời!
Lý Tu Viễn cực kỳ hiêu ngạo, nhưng trước La Hồng, sự kiêu ngạo và tự mãn của y đều tan thành mây khói.
La Hồng là quái vật, không thể so sánh!
Nữ Đế, Thiên Tử Đại Chu, Ngô Thanh Hoa cũng thở phào một hơi, không giấu được vẻ mừng rỡ.
Nhân tộc... hình như vẫn chưa thua!
Nhân tộc còn có cơ hội!
Đúng vậy, sáu tấm bia đá, mỗi một tấm bia đá đều đạt tới năm trượng.
Tổng thể là ba mươi trượng!
Cao hơn sáu trượng của Già Lâu rất nhiều, cho nên, thắng bại còn chưa biết được.