favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1057: Truyền thừa Nhân Hoàng... thuộc về La Hồng rồi.

Chương 1057: Truyền thừa Nhân Hoàng... thuộc về La Hồng rồi.

Những lúc vui mừng như thế này, Lý Tu Viễn không dằn lòng nổi hóa ra một đóa hoa đào, chơi đùa một phen.

Trần Thiên Huyền, Thiên Tử Đại Chu, Nữ Đế cũng thở phào một hơi.

Thắng rồi!

Nhân gian... còn có cơ hội!

"Dựa vào cái gì? Vì sao?"

Mắt Già Lâu Thần tộc như muốn nứt ra, đừng sững trước cung điện, trên đỉnh đầu là bia đá sáu trượng, tràn đầy điên cuồng và không cam tâm.

Gã lên tiếng chất vấn, giọng nói lạnh lẽo quanh quẩn trong cổ mộ.

Khắp mộ Nhân Hoàng vô cùng an tĩnh.

"Dựa vào cái gì mà La Chinh lấy sáu đạo bắt đầu? Rõ ràng hắn chỉ ngưng tụ được năm trượng bia ý, lấy sáu đạo bắt đầu, không phải ăn gian sao? Ta chỉ có một đạo, cho dù ta có ngưng tụ thế nào cũng không thắng được La Hồng! Cho nên ngay từ đầu đã định trước là ta thua sao?"

"Cho ta sáu đạo... Ta cũng làm được!"

"Ta không phục!"

"Thần tộc ta... Không phục!"

"Lấy phương thức này thắng ta, Nhân Vương La Hồng đương thời... cũng chỉ có vậy mà thôi!"

Tiếng chất vấn của Thần tộc Già Lâu vang vọng khắp không gian.

La Chinh đứng thẳng trên đỉnh núi, áo trắng tung bay, cười xùy một tiếng.

"La Hồng ta làm việc, cần phải giải thích với ngươi hay sao?"

La Hồng nói.

Lời này cực kỳ ngông cuồng.

Thế nhưng Già Lâu mặc kệ, gã không phục.

Gã nhìn chằm chằm ông lão.

Ông lão ngồi trên mắp quan tài, nổ nụ cười.

"Không phục sao?"

"Không phục rất tốt..."

"Lão phu là người đọc sách, thích nhất lấy đức phục người."

Ông lão cười nói.

"Mặc dù quy tắc là do Nhân Hoàng lập ra, nhưng lão phu cũng không phải người không nói lý, cho nên... cho các ngươi một cơ hội"

Ông lão cười nhẹ, sau đó giơ tay lên, mỗi một ngón tay đều cực kỳ khô quắt, như chỉ còn một lớp da bao lấy đốt xương, sau đó, từ từ quơ một cái, như một bức tranh ghép hình.

Thời gian không gian đều chấn động chập chờn vào lúc này.

Sau một cái chớp mắt.

Bia đá sáu trượng trên đỉnh đầu Già Lâu biến mất.

"Âm!

Một tấm bia đá năm trượng giáng xuống Ánh mắt Già Lâu khựng lại, lập tức hiểu được ý ông lão.

Đây là muốn Già Lâu cảm nhận áp lực La Hồng từng gánh chịu?

Trong lòng Già Lâu lập tức có ngọn lửa bùng lên.

Trong mắt Già Lâu, La Hồng quả thực... cũng chỉ có vậy mà thôi!

Gã là yêu nghiệt hàng đầu của Thần tộc, thiên phú của gã cao nhất Thần tộc suốt mấy vạn năm qua!

Truyền thừa của Nhân Hoàng... Gã nhất định phải có được!

La Hồng dám lấy phương thức gian dối để tháng cuộc, gã không phục!

Ông lão cười khẽ, đầu ngón tay khô héo chỉ nhẹ một cái, hư không lập tức chấn động.

Sau một khắc, lại một tấm bia đá mọc lên trong hư không, rơi xuống.

"Âm!"

Năng lượng kinh khủng đan xen trên đỉnh đầu Già Lâu.

Gã thoáng biến sắc, bắt đầu cảm nhận được áp lực.

Nhưng gã cắn răng.

"Cũng chỉ như vậy!"

Mà ông lão vẫn không để ý đến gã.

Lại chỉ tay một cái.

Tấm thứ ba, tấm thứ tư...

Lại hai tấm bia đá liên tục rơi xuống, đỉnh núi dưới thân Già Lâu cũng đang lung lay, còn Già Lâu chỉ cảm thấy toàn thân như bị núi lớn đè nặng.

Bốn tấm bia đá, bốn luồng áp lực...

Không đơn giản như một cộng một bằng hai, chúng dây dưa lẫn nhau, như vạn dải thiên hà từ trên trời đổ xuống!

"Âm Già Lâu cong đầu gối, cánh tay gã giang rộng, nâng bốn tấm bia đá lên.

"Cũng chỉ có vậy!"

Già Lâu vẫn lạnh lùng nói.

La Chinh hờ hững nhìn qua, khóe môi nhếch lên, cười như không Cười.

Trước đây hắn bị ánh sáng của sách da người bao lấy, phân thân ý chí chui vào trong đại đạo trở về, La Chinh vận chuyển "Ma Long Đoán Thể Thuật", khiến thân thể đột phá giới hạn cửu đoán, sức mạnh tăng vọt đáng kể, lúc đó mới gánh chịu được áp lực của sáu tấm bia kia!

La Hồng hiểu rõ đạo của Thần tộc, không mạnh về thân thể.

Trên thực tế, thực lực của Già Lâu rất mạnh, nhưng sức mạnh thân thể chưa chắc đã sánh bằng La Hồng lúc vừa hoàn thành Ma Long Đoán Thể Thuật.

"Rầm!"

Lúc tấm bia đá thứ năm rơi xuống.

Toàn thân Già Lâu nhoáng lên, hai chân run rẩy.

"Rầm!"

Đầu gối gã mềm nhũn, sắp đố không nổi, quỳ một chân trên đất, một chân đã nửa ngồi xuống!

Gã cắn răng, cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ!

Trong mắt tràn đầy tơ máu, toàn thân run rẩy.

"Cũng chỉ... có như vậy!"

Gã rống to.

Nhưng ông lão chỉ lắc đầu, lại chỉ tay một cái.

Tấm bia đá cuối cùng rơi xuống.

Sáu tấm bia đá đè lên đỉnh đầu Già Lâu.

"Bịch!"

Già Lâu ho ra máu, thân thể bắt đầu hiện đầy vết rạn, bắt đầu nứt ra, cuối cùng, bị đè sát xuống đất, ngay cả sức lực để nhúc nhích một ngón tay cũng không có.

Già Lâu sững người...

Áp lực này... thì ra lớn như vậy?

Già Lâu vốn tưởng rằng với thực lực Thiên Tôn của mình, La Hồng có thể chống đỡ, gã cũng có thể chống đỡ.

Nhưng gã sai rồi...

Gã đỡ không nổi.

"Tên đệ nhất này... Ngươi chịu nổi không?"

Ông lão thản nhiên nói.

"Hơn nữa, vẫn chưa có đại đạo đổ xuống đâu đấy...

"Nếu có đại đạo trút xuống, áp lực tăng thêm ba phần, ví dụ như vậy."

Ông lão chỉ tay một cái.

Không gian trên đỉnh đầu Già Lâu nổi lên gợn sóng, sau đó, thực sự có dòng sông đại đạo từ không trung trút xuống.

Ập vào mặt Già Lâu.

Già Lâu bị đè xuống tận đáy hừ lạnh một tiếng, như bị búa tạ nên xuống, cẳng chân bị đập vừa nhấc lên được một chút lại ngã xuống, như thể không còn hơi thở.

"Lão phu là người đọc sách, thích nhất là lấy lý phục người, còn có ai không phục? Lão phu tặng hắn một đạo lý"

Ông lão ngồi trên quan tài, thản nhiên nói.

Còn có người không phục sao?

Không thấy Già Lâu bị đè đến mức ngay cả động đậy cũng không động nổi sao?

Thì ra áp lực La Hồng phải chịu đựng lại... lớn như vậy?

Sáu luồng áp lực, lớn đến mức vượt mức tưởng tượng.

Nhưng mọi người đều hiểu rõ, như vậy tính ra cũng không sai, tuy Già Lâu bị La Hồng ảnh hưởng, nhưng cho dù không bị ảnh hưởng thì bia ý gã nhưng tụ được cùng lắm cũng chỉ có bảy trượng.

Sáu bia ý của La Hồng hợp lại thành một, đạt mười trượng!

Bị đè như vậy, Già Lâu có thể không bị ép vỡ sao?

Không ai mở miệng, không ai đề ra nghi vấn.

Già Lâu nói La Hồng cũng chỉ có như vậy, thực ra lúc trước trong lòng bọn họ cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ... suy nghĩ này đã biến mất.

Truyền thừa Nhân Hoàng... thuộc về La Hồng rồi.

Chương trướcChương tiếp