Bùm!
Sinh ra từ Ngụy Thần Thông của Côn Lôn kiếm, Nhất Khẩu Long Đầu Trát, vung kiếm chém bay đầu!
Một chiêu này đánh trực diện.
Phạn Hỏa bị bao trùm trong nháy mắt.
Toàn thân của Phạn Hỏa phát lạnh, trong lòng kinh hãi!
Long Đầu Trát Đao chém về phía gã, gã ta khó mà thoát!
Ý chí của gã đang lung lay, như thể cùng một lúc chịu đựng sự hành hạ và thống khổ tích lũy trong ba ngàn năm!
Xì xi Động thiên ảm đạm không ánh sáng, máy chém hạ xuống.
Đầu của Phạn Hỏa bay ra ngoài!
Ngay cả linh hồn cũng bị cắt làm đôi.
Cái đầu bị chặt và bay ra xa của Phạn Hỏa kêu lên thảm thiết!
Mà bên kia, Bạch Thiên Đăng bỗng nhiên run sợ!
Đây là loại kiếm thuật gì? !
La Hồng thực sự lĩnh ngộ ra được kiếm thuật vô thượng!
Đúng là một con quái vật!
So với hắn, bọn họ còn kém rất nhiều!
Tân Đế, người này định trước sẽ trở thành bậc Hoàng giả chí cao vô thượng!
Bạch Thiên Đăng lung lay dữ dội, muốn chạy trốn vào trong không gian.
Còn sắc mặt của La Hồng lại tái nhợt, nhưng hắn lại cười một cách vui vẻ, định trốn hả?
Trốn đi đâu đây?
Đây... Là một chỗ tốt!
Đó là một nơi tốt để thể hiện hết năng lực của hắn!
Đó là sân nhà của La Hồng!
Sắc mặt của La Hồng tái nhợt, giơ tay lên, đột nhiên nhấc lên!
Đứng lên!
Giữa tiếng ngâm khẽ vang vọng.
Như thể một vương quốc chết chóc đang thức giấc.
Bạch Thiên Đăng chỉ có cảm giác da đầu tê rần!
Một khắc sau, giữa những xác chết của thiên kiêu trên Thiên giới đang quy trên bệ bạch ngọc, một bóng người vặn vẹo hiện ra.
Đôi mắt đỏ tươi không ngừng sáng lên, giống như đôi mắt sói hoang trong cánh đồng tối tăm!
Đó là rất nhiều Thiên kiêu của Thiên giới đã chết vì trúng ảnh hưởng của sức mạnh của Thiên Ma trước đây!
Trong số chín mươi vị Thiên Kiêu, có tám mươi lăm người chết, nhưng mà La Hồng đã triệu hồi thành công, gọi tới hai mươi lăm vịt La Hồng tiếp nhận truyền thừa của Nhân Hoàng, linh hồn của hắn cũng được củng cố, lại thêm chịu thống khổ trong khi rèn luyện, nên hắn càng trở nên mạnh mẽ hơn, cho nên tỉ lệ triệu hồi Tà Ảnh thành công cũng tăng lên rất nhiều!
Những đạo Tà Ảnh lần lượt bắn ra.
Đây đều là Thiên Kiêu Tà Ảnh, bàn về sức chiến đấu thì chúng không hề yếu!
Chúng bay ra lôi kéo Bạch Thiên Đăng làm cho gã ta vô cùng hoảng sợ!
Lúc đầu, gã ta còn có thể đánh nát một vài tên, nhưng tới khi hai mươi lăm người lao vào, gã ta bị ngũ mã phanh thây trong nháy mắt.
Ngụy Thần Thông, kiếm khí hóa thành máy chém, đột nhiên rơi xuống!
Phù phù!
Bạch Thiên Đăng cũng bị chém đầu, tiếng hét kinh hoàng trong lăng mộ của Nhân Hoàng vang lên.
Máu màu vàng tưới đầy mặt đất.
La Hồng khẽ nở nụ cười.
Sau khi làm chúng bị thương nặng, số phận của hai người rất rõ ràng.
So với Long Quảng, bọn họ còn bi thảm hơn, La Hồng từng chút từng chút đập nát con đường, hủy diệt động thiên!
Yêu quái của Phật tộc và Tiên tộc... Tất cả đều chết một cách thê thảm!
Hai thi thể không đầu tách rời nhau rơi trên nền bạch ngọc, máu vàng nhuộm thành vũng máu.
Xe kéo Tam Long Tà Quân lại tới, khí Chính Dương trên người được cọ rửa, máu tươi biến mất, khôi phục trạng thái, quần áo trắng như tuyết.
Hắn lười biếng ngồi xuống.
Chống cằm bằng một tay.
Tà Long ba đầu ngẩng cao đầu, trận chiến đã kết thúc, đã đến lúc chúng phải ra vẻ một lần nữa.
Lần lượt từng bóng Tà Ảnh hiện lên, trôi lơ lửng sau lưng của La Hồng.
La Hồng vừa mới tạo ra Ngụy Thần Thông, nhưng hắn lại nhíu mày, trong lòng có chút cảm ngộ, chỉ có điều bởi vì chế tạo ra Ngụy Thần Thông, tiêu hao quá nhiều năng lượng nên thế.
Nhưng La Hồng không muốn từ bỏ linh cảm đột nhiên xuất hiện này.
Dường như hắn nhớ lại lúc mình mở rương bảo vật, lấy được cơ hội "lĩnh ngộ".
An Vì vậy, La Hồng đành phải lựa chọn sử dụng cơ hội "lĩnh ngộ" này.
"Hiện tại còn lại một cơ hội "lĩnh ngộ" bạn có sử dụng nó không?"
Trong biển ý chí, dòng chữ bằng máu xuất hiện trên Sách da người, nhắc nhở La Hồng.
"Có!"
La Hồng lập tức đáp ứng, nếu hắn đã chọn sử dụng, dĩ nhiên sẽ không do dự.
"Lĩnh ngộ bắt đầu, bắt đầu đếm ngược thời gian... Một nén nhang"
Bùm!
Trong thoáng chốc.
La Hồng chỉ cảm thấy đầu óc trở nên vô cùng thông suốt, cả người tựa như bước vào một cảnh giới huyền diệu, khó lý giải bằng lời.
Hai mắt của La Hồng tràn đầy cơ trí chói lọi, hắn vung tay lên, xuất chiêu.
"Đứng lên"
Phía trên xác chết của Phạn Hỏa và Bạch Thiên Đăng bắt đầu xuất hiện một số Tà Ảnh đột nhiên ngọ nguậy!
Mà La Hồng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm hư không, trong mơ hồ dường như hắn nhìn thấy một sợi dây màu đen!
Sợi dây đó liên kết với một quốc gia trong một không gian khác!
Vương quốc của Vong Linh Tà Ảnh!
La Hồng đã từng vào đất nước đó để thu phục linh hồn của Hạ Hoàng.
Ỗ đây, hắn rơi vào trạng thái lĩnh ngộ đầy huyền diệu và khó giải thích này.
Tà Ảnh của Phạn Hỏa và Bạch Thiên Đăng bò dậy.
Thật đáng tiếc cho Long Quảng, xương cốt hòa vào kiếm Côn Luân biến thành một kiếm chiêu, ngay cả tàn hồn cũng không còn, khó có thể triệu hồi Tà Ảnh lần nữa.
Không còn hài cốt nữa.
Nhưng mà Tà Ảnh của Long Quảng đổi lấy một chiêu của Ngụy Thần Thông, dĩ nhiên là không thiệt!
"Vương quốc Vong Linh... Tà Ảnh...
La Hồng lẩm bẩm.
Trong phút chốc.
Đại lộ dài vạn dặm của hắn hiện ra.
Tam Hoàng Động Thiên, Thánh Tà Động Thiên, hai động thiên treo trên đó có uy năng vô song, cung cấp cho La Hồng một nguồn sức mạnh dồi dào không ngừng!
Chỉ có điều Tam Hoàng Động Thiên là một Động thiên hoàn chỉnh, trong khi Thánh Tà Động Thiên mới hình thành hình dạng ban đầu.
Bỗng nhiên!
Trên đại lộ của La Hồng, một vòng xoáy bắt đầu xuất hiện, hình thức ban đầu của một động thiên khác cũng xuất hiện.
Những Tà Ảnh liên tục chui vào Động thiên với hình dạng ban đầu kia!
Bùm!
Tâm trí của La Hồng rơi xuống Tà Ảnh Động Thiên, đây là một thế giới đen tối chỉ có bóng tối vô tận.
Những Tà Ảnh lần lượt xuất hiện và tất cả những Tà Ảnh mà La Hồng đã triệu hồi đều xuất hiện ở đây.
La Hồng nhìn bóng tối vô tận, giơ tay chỉ về phía xa.
Có những ngọn núi đen nhô lên khỏi mặt đất.
Hắn giơ tay lên, rạch ra một đường, một dòng sông đen cuồn cuộn hiện ra.
Hắn giơ tay đẩy một cái, trời và đất tách ra, trời đất đen kịt, nhất thời có sương chiều chói lói mịt mờ lất phất.
"Ta là người điều khiển Vong Linh, thế giới của Tà Ảnh, ta là Quân vương!"