favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1081: Tân Đế... Uy vũ!

Chương 1081: Tân Đế... Uy vũ!

Cung điện màu đen từ dưới đất mọc lên, La Hồng ngồi trên ngai vàng, nhìn xuống những Tà Ảnh đang quỳ gối trong thế giới hắc ám do chính mình tạo rat Tà Ảnh do Phạn Hỏa và Bạch Thiên Đăng biến thành không muốn quỳ xuống.

La Hồng vung tay lên.

Trật tự bỗng nhiên đè xuống.

"Ở đây, ta là quy tắc!"

Bùm!

Tà Ảnh của Phạn Hỏa và Bạch Thiên Đăng đột nhiên vỡ nát, lần lượt vỡ tan, ngưng tụ hết lần này đến lần khác...

Cuối cùng, bọn họ đã thần phục.

Thành kính quỳ rạp xuống đất.

"Bái kiến Quân vương của ta!"

Vô số Tà Ảnh lần lượt quỳ xuống, rậm rạp chi chít, tôn sùng và cuồng tín!

"Bái kiến Quân vương của ta!"

Bùm!

La Hồng mở mắt ra.

Trên đại lộ, hình thức ban đầu của động thiên tràn ngập tà khí xuất hiện.

Thời gian lĩnh ngộ trong một nén nhang sắp đến, lĩnh ngộ biến mất.

La Hồng chỉ cảm thấy trên đại lộ của mình có thêm một động thiên trong hình dáng sơ khai.

La Hồng sững sờ, cũng không nói nên lời.

Ba ngày trong động thiên...

Đời này hắn còn có thể trở thành Tôn Cảnh sao? !

Hắn vẫn chưa biết khi nào Thánh Tà Động Thiên sẽ viên mãn.

Bây giờ... Lại mở ra thêm một động thiên là thế giới của Tà Ảnh!

Đây là động thiên tập trung những Vong Linh Tà Ảnh bỏ mình!

La Hồng hít một hơi thật sâu.

Hắn không hiểu đã xảy ra cái gì khi lĩnh ngộ!

Vấn đề là Tà Ảnh Động Thiên này... Dường như cũng là một cái động không đây!

Chỉ là hình dáng ban đầu mà thôi, xem ra không hề kém hơn thời điểm ban đầu khi Tam Hoàng Động Thiên ngưng tụ ra Toại Hoàng!

Mẹ kiếp!

Làm thế nào để đạt được viên mãn đây?

Chẳng nhẽ cả cuộc đời này hắn đều là nửa Tôn sao?!

Một Thánh Tà Động Thiên đã khó đút nó ăn no rồi, giờ lại thêm Tà Ảnh Động Thiên!

La Hồng cảm thấy việc tu hành thật khó khăn.

Mà khi La Hồng cảm khái tu hành thật khó.

Xa xa.

Hư ảnh của năm tộc cổ xưa đang giao chiến với Phu tử đời đầu khẽ rùng mình.

Đặc biệt là ba lão già của Long tộc, Tiên tộc và Phật tộc.

Bởi vì sau khi Phạn Hỏa, Bạch Thiên Đăng và Long Quảng chết, bọn họ đã mất đi chỗ dựa, đại thế bắt đầu tán loạn!

"Chết?!"

"Bạch Thiên Đăng, Phạn Hỏa và Long Quảng... đều chết hết ư?!"

Ba lão già của năm tộc, tức giận!

Thậm chí, ngay cả Phu tử đời đầu cũng có phần choáng váng.

Ông cảm thấy uy lực của Thượng Cổ Hoàng Binh Thẩm Phán Kiếm càng ngày càng yếu.

Đôi mắt hỗn độn của Phu tử đời đầu lóe lên, như thể nhìn thấu thời gian và không gian, nhìn thấy cái chết thê thảm của ba người Long Quảng, Bạch Thiên Đăng và Phạn Hỏa!

Một nụ cười thỏa mãn chợt nở trên khuôn mặt già nua của vị Phu tử đời đầu.

Thắng!

Tân đế quả nhiên không làm cho ông thất vọng!

Giết ba tên yêu quái và đạp lên xương khô, tiễn chúng về nơi suối vàng!

Đây là minh chứng của Đạo!

Nhân tộc, sẽ quật khởi lần nữa!

Tam giới, Nhân tộc lên ngôi!

Chết!

Ba tên yêu quái Long Quảng, Phạn Hỏa và Bạch Thiên Đăng đều ngã xuống.

Ngàn năm qua, thế gian mới xuất hiện một yêu nghiệt, người đứng đầu thế hệ Thiên Kiêu này, cuối cùng tất cả đều chết một cách thê thảm như vậy trong lăng mộ của Nhân Hoàng.

Giờ phút này, ngay cả mấy lão già của năm tộc cũng đau lòng không thôi.

Chết quá nhiều Thiên Kiêu rồi!

Một trăm lẻ tám người tiến vào lăng mộ, năm tộc chiếm 90, tức là có 90 vị Thiên Kiêu tiến vào lăng mộ của Nhân Hoàng, hiện tại, còn lại bao nhiêu đây?

Chỉ còn lại Già Lâu và Đế Thích thôi...

Ngay cả những kẻ yêu nghiệt cũng đã bỏ mình!

Tất cả đều chết trong tay của La Hồng!

Đây cũng là một tổn thất to lớn đối với năm tộc suốt ngàn năm qua, huyết mạch truyền thừa suýt nữa bị đứt đoạn!

Hơn nữa, bọn họ cũng chưa kịp ra tay lấy truyền thừa của Nhân Hoàng thì Nhân tộc đã nhanh tay giành lấy, đối với năm tộc trên Thiên giới mà nói, đây là một cuộc làm ăn lỗ vốn.

Bùm!

Với sự ra đi của Long Quảng, Bạch Thiên Đăng và Phạn Hỏa, những hư ảnh già cỗi của Long tộc, Tiên tộc và Phật tộc rốt cuộc không thể chịu đựng nổi và bắt đầu tan biến!

"Nhân tộc phải bị tiêu diệt!"

"Năm tộc của ta... không muốn làm nô lệ nữa!"

Trong hư không.

Khi hư ảnh của tổ tiên ba tộc tiêu tan, họ gầm thét ra những âm thanh đè nén, sự không cam lòng văng vẳng đâu đây!

Còn lại hư ảnh của hai lão già bên Thần tộc và Yêu tộc, sắc mặt của hai lão cũng trở nên khó coi vô cùng, bọn họ điều khiển Thượng Cổ Hoàng Binh Thẩm Phán Kiếm, muốn tiếp tục chèn ép Phu tử đời đầu.

Nhưng Phu tử đời đầu như gà chiến, đánh càng hăng máu hơn, lực lượng tăng vọt.

Kiếm pháp xoay tròn!

Thẩm Phán Kiếm dần mất đi ánh sáng, vốn sắp hồi phục lại khí tức của Hoàng giả, cũng bắt đầu lập lòe trong gió.

Hai hư ảnh của lão già hai tộc như đang nhìn nhau qua một khoảng không xa xăm.

"Phải mang Thượng Cổ Hoàng Binh rời khỏi đây!"

Thất bại!

Đây là điều mà họ chưa bao giờ ngờ tới.

Lần này tiến vào lăng mộ của Nhân Hoàng, sau lưng bọn họ có thể nói là đã chuẩn bị đủ, phái đi chín mươi vị Thiên Kiêu, trong đó có năm tên vị yêu nghiệt đương thời, ngoại trừ nắm giữ Thiên Vương Binh ra, bọn họ còn nắm giữ Thượng Cổ Hoàng Binh.

Họ vốn tưởng rằng sẽ không xảy ra sai sót gì, nắm chắc mười phần.

Cuối cùng vẫn ngậm ngùi trong nỗi thất bại!

Thậm chí còn làm mất ba tên yêu nghiệt!

Phu tử đời đầu sung sướng, cười to, Tân Đế... Uy vũ!

Bùm!

Ổ phía trên của dòng sông Thời Không, sông dài cuộn sóng hùng hậu, Yêu Hoàng Kích sáng bóng sau lưng trở nên ảm đạm, bị đánh bay, lộn ngược, tuy Nhân Hoàng Cung chỉ có ý thức bản thân khôi phục nhưng uy lực cũng vô song.

Dù gì đây cũng là lăng mộ của Nhân Hoàng, là sân nhà của Nhân Hoàng!

Yêu Hoàng Kích không làm càn nổi ở đây, bị Nhân Hoàng Cung mạnh mẽ trấn áp!

Khí tức của hai lão già bên Yêu tộc và Thần tộc bắt đầu yếu dần.

Thẩm Phán Kiếm và Yêu Hoàng Kích phát nổ nhanh chóng và chúng lao về phía khoảng không theo hướng của Già Lâu và Đế Thích Nhất.

Đây là định rút lui!

Nếu không có hư ảnh của ba lão tổ thì không thể thúc giục Thượng Cổ Hoàng Binh tới đánh chết Tân Đế.

"Không còn hy vọng nào, chúng ta nhất định phải đợi quy tắc tại nhân gian của Nhân Hoàng tiêu tán, khi đó ồ ạt tấn công vào nhân gian, mới có cơ hội diệt trừ Tân Đế!"

Lão tổ Thần tộc lạnh như băng nói.

Chương trướcChương tiếp