Mỗi một Chí Tôn không dám tin.
Sắc mặt Thiên Vương của Thần Tộc cũng âm trầm đáng sợ!
Một Bán Tôn nghênh ngang vào Thiên Giới diễu võ giương oai ở trước mặt họ, sau đó phủi mông xoay người bỏ chạy?
Đây quả thực là trần trụi tát vào mặt của họ!
Đặc biệt là Thiên Vương của Thần Tộc người quản lý Thiên Môn đang toát ra sát khí ghê người.
Sự tức giận và sát ý đối với La Hồng nâng cao thêm một bước!
Già Lâu là hậu bối được ông ta xem trọng chết ở trong tay La Hồng thì thôi, ông ta tự mình ra tay mà vẫn không thể xóa bỏ La Hồng!
Mất hết mặt mũi của Thiên Vương!
"Đó là Đại Thiên Động Thiên siêu việt...Vô Thượng Động Thiên?!
"Lơ là rồi..."
"Vô Thượng Động Thiên có tư thế trở thành hoàng đế, không sợ uy áp phong tỏa khó trách có thể chạy thoát khỏi bàn tay của bản vương..."
Một lúc sau.
Thiên Vương của Thần Tộc mới cắn răng trầm thấp lên tiếng.
Đành phải chỉ ra Vô Thượng Động Thiên của La Hồng làm lý do sảy tay của bản thân để cứu vãn chút mặt mũi.
Nhân gian.
La Hồng từ phía sau Thiên Môn quay lại ngay lập tức!
Nhưng mà hoàn toàn không thể nói chuyện với người khác, trong nháy mắt giơ tay lên búng ngón tay, trên mặt đất có bóng dáng Địch Sơn Tà Ảnh xuất hiện ở bên cạnh.
La Hồng lập tức di hình hoán ảnh với Địch Sơn Tà Ảnh.
Địch Sơn Tà Ảnh gãi đầu với vẻ mặt hoang mang.
Năng lượng tấn công thảo phạt tuyệt thế ở bên trong Thiên Môn ngay lập tức bị phá thành mảnh nhỏ và bị chôn vùi!
Mà năng lượng do Thiên Môn tiêu tán ra cũng không thể khuếch tán ra ngoài, bị quy tắc Nhân Hoàng của nhân gian áp chế xuống, bình tĩnh lại hóa thành một hơi gió mát.
Toàn bộ nhân gian đều trở nên im ắng.
Tất cả mọi người nhìn Thiên Môn treo ở trên bầu trời, trở thành mảnh vỡ, tiêu tán theo gió từng chút một.
Người người ngây ra như phỗng.
La Hồng...Đem Thiên Môn đến nỗi không có sóng nữa!
Nhân gian trở nên im ắng.
Gió nhẹ thổi tung những đám mây trắng trên bầu trời, tạo nên những sợi mây lất phất đung đưa.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu về phía Thiên Môn bị La Hồng làm nổ tung, không biết nên nói gì.
Tư mấy tháng trước Thiên Môn nay đã xuất hiện trên bầu trời của nhân gian, treo ở trên đỉnh đầu của mỗi người tạo ra áp lực vô cùng đáng sợ cho tất cả mọi người.
Mà bây giờ Thiên Môn ở tít trên cao thế mà bị La Hồng làm cho nổ tung!
Tất cả mọi người ở nhân gian đở người ra, không biết nên nói gì cho phải, tu sĩ này đến tu sĩ khác của nhân gian chỉ còn lại âm thanh hít vào một ngụm khí lạnh.
Vù vù vùi!
Từng âm thanh xé gió lần lượt vang lên.
Đám người Tôn Cảnh Lý Tu Viễn, Nữ Đế, thiên tử của Đại Chu của nhân gian nhao nhao bay lên bầu trời, sắc mặt kỳ lạ và nghiêm túc.
Họ chỉ thấy La Hồng nhảy ra nhảy vào ở bên ngoài Thiên Môn.
Kết quả sau khi trêu chọc các cường giả của Thiên Môn nổi trận lôi đình tấn công thảo phạt thi trực tiếp đánh nổ Thiên Môn!
Trái lại La Hồng rất bình tĩnh.
Người ở Thiên Giới chưa đến nỗi mất liên lạc, tất cả không phải là vấn đề gì lớn.
Trong bầu trời.
Từng cái Thiên Môn trôi nổi.
Có bóng người lướt qua ở sau Thiên Môn.
Bên trên Tam Trọng Thiên Môn, bên trong Tam Trọng Thiên Môn, bên dưới Tam Trọng Thiên Môn...Đều chật ních cường giả các tộc trong Thiên Giới.
"La Hồng!"
Trong Thiên Môn, Thiên Vương của Thần Tộc người nắm trong tay quyền điều khiển Thiên Môn.
Thiên Vương của Thần Tộc to lớn vô song, ngôi tít trên cao giống như thần chỉ quan sát ở phía sau.
Đôi mắt của ông ta thâm thúy giống như có sự sụp đổ đang lưu chuyển.
"Ngươi trốn không thoát được đâu, ngươi chắc chắn phải chết!
Chắc chắn sẽ chết!"
Trong giọng nói Thiên Vương của Thần Tộc tràn đầy sát cơ và sát ý kinh khủng.
Ông ta muốn giết La Hồng!
Chắc chắn phải giết!
Không chỉ vì báo thù cho Già Lâu mà còn vì La Hồng đã tát vào mặt của ông ta, cảnh tượng này cần phải thu hồi lại.
Ông ta đường đường là Thiên Vương của Thiên Giới chí cao vô thượng, thế mà bị một Bán Tôn của nhân gian trêu đùa và làm nhục.
Trong khi ra tay thế mà vẫn chưa giết chết được đối phương.
Điều này làm cho Thiên Vương của Thần Tộc tức đến nỗi khó mà ức chế được tâm trạng của mình.
La Hồng phất tay, liễn Tam Long Tà Quân nổi lên, hắn ngồi lên liễn Tam Long Tà Quân bay vút lên như diều gặp gió rồi thản nhiên nhìn bóng dáng của Thiên Vương ở trên bầu trời.
"Có bản lĩnh thì tới giết bản công tử chứ đừng chỉ biết đứng đó la Oai oái?"
La Hồng tựa ở trên liễn Tà Quân chầm chậm tháo mặt nạ Tà Quân xuống, mái tóc bồng bềnh, đáp trả không chút khách sáo.
"Các ngươi càng tức giận bản công tử càng vui vẻ!"
Lúc này trong lòng La Hồng quả thực muốn cười nở hoa.
Lúc này danh vọng tội ác của hắn ở Thiên Giới sợ là sẽ chạm vào đáy cốc.
Như vậy cũng tốt, hắn ở nhân gian không có được danh vọng tội ác vậy thì tới Thiên Giới quét cho thỏa thích đi!
Điều tiếc nuối duy nhất là không cách nào vào Thiên Giới trong thời gian ngắn, hắn vẫn muốn vào Thiên Giới lén lút để danh vọng tội ác tăng thêm chút nữa.
Bây giờ tội ác bên trong sổ da người đã đạt hơn tám triệu, tăng hơn 5 triệu so với trước đó, nói cách khác trừ bỏ đánh giết rất nhiều thiên kiêu yêu nghiệt của Thiên Giới để nhằm vào tội ác, chỉ riêng danh vọng tội ác mà La Hồng quét ở Thiên Giới đã có khoảng hai triệu.
Đây có thể nói là thu hoạch lớn!
Đây còn là nguyên nhân hắn bị đuổi xuống Thiên Giới quá nhanh, nếu như La Hồng ở Thiên Giới thêm một thời gian thì danh vọng tội ác sẽ đạt đến mức rất cao!
Cho nên trong lòng La Hồng Thiên Giới đã hoàn toàn bị hắn cho là chỗ tốt.
Ít nhất thì tốt hơn nhân gian.
Nhân gian toàn là một đám đồ chơi chướng khí mù mịt, ngoại trừ khen hắn ra thì chẳng có gì, gỗ mục không khắc được!
"La Hồng...Đừng hung hăng càn quấy!"
"Quy tắc Nhân Hoàng suy yếu nên ngươi sẽ không hung hăng càn quấy được lâu đâu..."
"Ngũ tộc của ta đã thảo luận xong sẽ vận dụng năm thượng cổ hoàng binh để tấn công quy tắc của nhân gian."
"Cứ đợi đi, tuy ngươi nhận được truyền thừa của Nhân Hoàng nhưng ngươi không cứu vớt được nhân gian, không cứu vớt được Nhân Tộc!"