favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1097: "Ngươi thật sự là chó sao?!"

Chương 1097: "Ngươi thật sự là chó sao?!"

Tiếng diều hâu xé toạc màn đêm.

Phía trên Long Hổ Sơn, đạo cô Hồng Cố Niệm bỗng nhiên mở mắt ra, vầng trán của bà ta kèm theo vẻ ngạc nhiên, bấm đốt ngón tay tính toán, mơ hồ như tính được gì đó.

"Kẻ thù tấn công!"

Hồng đạo cô bỗng dưng quát chói tai.

Tiếng quát chói tai của bà ta nổ vang, bên trong Long Hổ Sơn lập tức có bảy tám Lục Địa Tiên phóng đến, trong đó có hai ba người là Lục Địa Tiên ngũ cảnh trở lên, cộng với Hồng đạo cô bây giờ đã đạt đến bát cảnh, như vậy cũng là một nguồn sức mạnh không yếu.

Trên bầu trời đêm đen kịt, một con diều hâu màu đen giương cánh bay đến.

Cơ thể của Hồng đạo cô và đám người Lục Địa Tiên của Long Hổ Sơn căng cứng nhưng mà họ nhanh chóng toát ra về ngạc nhiên.

Bởi vì họ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

"Sở Thiên Nam?"

"Hinh như là hắn ta...Không phải hắn ta chết lâu rồi sao? Chết ở trong tay Thánh Tử..."

"Sở Thiên Nam khởi tử hoàn sinh sao?"

Mấy Lục Địa Tiên vô cùng ngạc nhiên.

Lúc đầu Hồng đạo cô cũng hoảng hốt, nhưng mà khi bà ta nhìn thấy bóng diều hâu màu đen ở dưới ngươi Sở Thiên Nam thì đột nhiên nghĩ đến gì đó.

Trên khuôn mặt xinh đẹp toát ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Bà ta nhìn phía trên bầu trời, trước Nhân Hoàng Cung La Hồng đang khó nhọc chống lại thượng cổ hoàng binh của tam tộc, lại nhìn La Hồng đang xếp bằng ở trên lưng Tà Ảnh diều hâu, có một loại cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

"Hồng Cố Niệm ra mắt Thánh Tử!"

Đạo bào của Hồng đạo cô phất phơ ở trong gió đêm phác hoạ ra dáng người xinh đẹp của bà ta, bà ta khó nén được về kích động chắp tay ở trong bầu trời đêm.

Mấy Lục Địa Tiên ở xung quanh cũng cảm thấy ngạc nhiên.

La Hồng hóa thân thành Sở Thiên Nam lại nở nụ cười, Hồng đạo cô hoàn toàn nhanh trí giống y như trước đây.

La Hồng lấy thân phận Sở Thiên Nam rơi xuống bãi lớn của Long Hổ Sơn: "Không cần đa lễ, lần này bản công tử chỉ khiêm tốn đến đây mà thôi"

La Hồng cười.

Hắn chỉ về phía Nhân Hoàng Cung ở trên bầu trời: "Thánh Tử vẫn còn đang ở trong Nhân Hoàng Cung khó khăn chống cự thượng cổ hoàng binh nên thiếu phương pháp phân thân"

La Hồng quái gở nói.

Hồng đạo cô ngay lập tức hiểu rõ, La Hồng như vậy là muốn kiếm chuyện.

Điệu hổ ly sơn?

Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương?

Không hổ là tiểu đệ tử của phu tử, sự nham hiểm của phu tử tỉnh túy khắc sâu vào xương tủy!

Mà nhóm đạo nhân của Long Hổ Sơn cũng lập tức kịp phản ứng, Sở Thiên Nam sao lại là La Hồng!

Thánh Tử của Long Hổ Sơn!

"Ra mắt Thánh Tử!"

Mấy Lục Địa Tiên vô cùng kích động.

Bây giờ La Hồng ở nhân gian chính là tồn tại thần thoại, đạt được truyền thừa của Nhân Hoàng, Nhân Hoàng của hiện tại...

Ai dám khinh thường cái thân phận này chứ.

Sau khi La Hồng hàn huyên với mọi người bèn để Hồng đạo cô dẫn đường đi về phía Thái Cực bí cảnh.

Mặc dù Hồng đạo cô cảm thấy kỳ lạ, dù sao trước đó La Hồng cũng đã từng vào Thái Cực bí cảnh, bây giờ lại vào thì sẽ không có ý nghĩa gì cả.

Hơn nữa dựa vào tu vi và thực lực hiện tại của La Hồng, vào Thái Cực bí cảnh cũng không có sự trợ giúp quá lớn.

Về phần nguyên nhân La Hồng chưa hề nói, hắn cũng không thể nói, Long Hổ Sơn nắm giữ một lối đi để vào Thiên Giới?

Sợ là sẽ dọa chết Hồng đạo cô.

Một khi lối đi này bị lộ ra ngoài sau đó Thiên Giới tấn công tới thi Long Hổ Sơn sợ rằng sẽ bị san bằng chỉ sau một đêm.

La Hồng để Hồng đạo cô chờ ở bên ngoài bí cảnh, bản thân thì đi thẳng lên trên trời, trốn vào tiên thiên của Long Hổ Sơn để vào Thái Cực bí cảnh.

Bên trong bí cảnh vô cùng đen tối, giống như một sự hỗn loạn hoàn toàn giống như trước đây.

La Hồng lơ lửng trong đó, tiêu tan phân thân của Tà Ảnh Sở Thiên Nam.

Vù và...

Biển ý chí của La Hồng cuồn cuộn.

Ấn ký Tà Thần ngay lập tức trôi nổi hóa thành hình dạng của Tà Thần Nhị Cáp được bao phủ trong sương mù.

"Tiểu La ngu xuẩn, mở to mắt ra mà nhìn Chỉ"

Tà Thần Nhị Cáp cười ha hả.

"Cửu Hào! Nhanh ra đây! Đồng hương tới rồi!"

Tà Thần Nhị Cáp la lên.

Âm thanh chấn động không ngừng rung chuyển ở bên trong bí cảnh.

La Hồng nổi lơ lửng, sắc mặt lạnh nhạt như nước, nhưng mà trong lòng cũng hơi tò mò.

"Cửu Hào?"

Bây giờ La Hồng đã biết số thứ tự của Tà Thần, có Linh Hào, Nhị Hào, Tam Hào, cùng với Cửu Hào...

Những Tà Thần này thực sự được sắp xếp dựa theo số thứ tự.

Cũng không biết có phải thực lực cụ thể cũng được phân chia theo danh sách hay không.

Sau khi Tà Thần Nhị Cáp la lên cũng không có thần bí tồn tại đáp lại, điều này làm cho Tà Thần Nhị Cáp cảm thấy bản thân giống như bị tát vào mặt!

Một lúc sau.

Sương mù dày đặc bắt đầu rung chuyển, lỗ mũi của Tà Thần Nhị Cáp nở to, ấn ký Tà Thần lập tức chấn động.

La Hồng sững sờ, về tò mò bên trong đôi mắt dâng lên.

Bởi vì trước đó Tà Thần Nhị Cáp tồn tại bằng phương thức ấn ký, hơn nữa vẫn luôn lôi cuốn ở trong sương mù dày đặc làm cho người ta không nhìn thấy rõ hình dạng.

Mà bây giờ Tà Thần Nhị Cáp dường như muốn lộ ra hình dạng!

Màn sương mù dày đặc tan đi, dần dần...Hình dạng bản thể của Tà Thần Nhị Cáp dường như hiện ra ở trước mặt La Hồng.

La Hồng hơi sững sờ Mẹ kiếp!

Màn sương mù dày đặc tan đi, hình dạng của Tà Thần Nhị Cáp hiện ra, đó là một con chó lười biếng, đường cong ưu nhã...sinh linh.

Chỉ có điều lông tơ đen nhánh, còn có đôi mắt đỏ tươi thể hiện vẻ ngang ngược của y.

"Ngươi thật sự là chó sao?!"

Khóe miệng La Hồng khẽ giật, cái búa đá này thực sự là Nhị Cáp!

Tà Thần Nhị Cáp trôi nổi ở trong không trung, cơ thể vô cùng cao lớn, cái đuôi rủ xuống, đôi mắt lườm La Hồng.

Cái miệng khổng lồ đầy răng sắc nhọn khẽ mở ra, có khí lưu kinh khủng tràn đầy.

"Chó?! tiểu La ngu xuẩn, ngươi đang sỉ nhục Chỉ?!"

Chương trướcChương tiếp