La Hồng lao vụt đi rất xa. Tuy hắn còn có thể nghe thấy âm thanh mãnh liệt của sóng từ Sinh Mệnh trường hà, nhưng không nhìn thấy dòng sông kia.
Lững lờ hạ xuống, La Hồng vẫn còn sợ hãi.
Thiên giới quả thực nguy hiểm vạn phần so với nhân gian. Chủ yếu vì nhân gian không có nhân vật có thực lực quá mức mạnh mẽ, mà Thiên giới lại khác, các vùng cấp tầng tầng lớp lớp.
Giờ phút này La Hồng vẫn duy trì dáng vẻ thiên kiêu Già Lặc Bỉ của Thân tộc.
Tâm thần hắn hơi động, tỉnh hoa sinh mệnh rải xuống, thương thế trên người nhanh chóng được khôi phục. Lúc trước hắn bị Sinh Mệnh mẫu thần tóm một cái, thân thể suýt bị bóp nát.
Tinh hoa sinh mệnh tưới xuống, thân thể nhanh chóng khôi phục.
Không thể không nói, tỉnh hoa sinh mệnh quả thực là bảo vật. Dù đối với La Hồng hiên tại, việc khôi phục vết thương vẫn vô cùng nhanh chóng.
Chẳng trách Sinh Mệnh trường hà lại có thể làm cho sinh linh trên Thiên giới vĩnh hằng bất hủ, bất tử bất diệt.
La Hồng tìm một chỗ đất trống ngồi khoanh chân, đầu tiên cần xác định vị trí của mình tại Thiên giới.
"Khu cấm hắc ám ở cực Bắc. Khu vực ta đang ở chắc hẳn ở trong năm đại vực của Thiên giới, là khu vực Trung Thiên môn thuộc về Trung bộ Thần tộc."
"Vì vậy, ta cần đi thẳng hướng Bắc đến khi đặt chân tới vị trí của vùng cấm Hắc Ám."
La Hồng hít sâu, xác định hành trình của mình.
Bây giờ hắn đang lấy hình thái Già Lặc Bỉ, đi qua khu vực Thần tộc không quá khó.
Đương nhiên, La Hồng sẽ không tự xưng mình là Già Lặc Bỉ. Dù sao Già Lặc Bỉ cũng là thiên kiêu đã chết tại nhân gian, có thể sẽ không ít Thần tộc biết tin này.
Một khi đã tự xưng Già Lặc BỈ, chẳng phải hắn sẽ bị lộ?
La Hồng không dừng lâu. Thiên giới rất nguy hiểm. Hắn lãng phí một chút thời gian ở Thiên giới thì sẽ thêm một phần nguy hiểm.
Hơn nữa, nhân gian không cho hắn có nhiều thời gian hơn.
La Hồng chỉ còn lại ba tháng. Một khi hết ba tháng mà hắn còn chưa dẫn viện quân về nhân gian, sợ rằng nhân gian sẽ gặp đại nạn.
Tuy rằng La Hồng không có hứng thú nhiều với vị trí Nhân Hoàng, nhưng nhân gian có vương triều Đại La, có Tắc Hạ Học Cung, có huyện An Bình, đều là những nơi ký thác tình cảm của hắn.
Vì vậy La Hồng không muốn những nơi đó bị hủy diệt.
Tâm thần động, đôi cánh sau lưng La Hồng vỗ mạnh. Hắn đột nhiên lao mạnh lên. Đây là đặc điểm của Thần tộc, có cánh bay được. Thần tộc tự xưng là Thần dực. Thần dực càng nhiều, kẻ đó càng cao quý.
Trong lúc La Hồng bay đi, ý thức chìm vào trong sách da người.
Bây giờ đã vào Thiên giới, cột tội ác trong sách da người lại vững bước nhảy lên.
Có điều, vì trước đây trận mưa đầu người thiên kiêu đã qua khá lâu, nhiệt độ giảm dần, tội ác cung cấp cho La Hồng không quá nhiều. Tốc độ tăng trưởng tội ác thậm chí đang chậm dân lại.
Điều này khiến La Hồng hơi biến sắc.
Hắn vào Thiên giới còn có một mục đích khác, đó là chính là kiếm tội ác.
Tội ác này không tăng, La Hồng chẳng phải đến trắng tay?
Vì chút tội ác ấy mà hắn suýt bị Sinh Mệnh mẫu thần bóp chết, tội ác này không thể không tăng.
La Hồng cảm thấy, hắn đi một đường hướng Bắc vẫn có thể kiếm chút tội ác.
Kiếm tội ác trên Thiên giới chẳng phải dễ dàng?
Trong khi La Hồng suy tư, hắn vẫn giữ thế lao đi.
Bỗng.
La Hồng cảm giác được một trận khí cuồn cuộn phun trào tới.
Từ xa, mấy vị Thiên nhân dắt tay nhau đi tới. Thần quang sáng tỏ, rõ ràng là Thiên nhân đã chuyển đổi huyết thống Thần tộc.
La Hồng liếc mắt một cái liền cười, đang lo không có nơi kiếm tội ác đây.
Tổng cộng mười vị Thiên nhân, trong đó có chín vị Bán Tôn, một vị Thiên tôn Động Thiên.
Đối với Thiên nhân phi thăng vào Thiên giới, La Hồng không hề có chút thiện cảm nào. Những kẻ đó đã không còn có thể gọi là người.
Thiên Tôn dẫn đầu Thiên nhân nhìn thấy La Hồng, cảm thụ khí tức Bán Tôn trên người La Hồng nên không có chút khinh thường nào. Bán Tôn Thần tộc trẻ như vậy quả thực không thể khinh thường.
Ổ trong Thần tộc, kẻ như thế được coi là một tiểu thiên kiêu.
Bây giờ, đỉnh cấp thiên kiêu của Thần tộc ở nhân gian bị giết sạch, ngay cả yêu nghiệt Già Lâu cũng ngã xuống, địa vị của những tiểu thiên kiêu tất nhiên được nâng cao lên rất nhiều.
"Tại hạ An Tố, không biết..."
Thiên nhân Thiên Tôn cười chắp tay.
Nhưng chỉ một khắc sau, y biến sắc.
Bởi vì vị thiên kiêu Thần tộc kia liếc y một cái, căn bản không có xu thế dừng lại.
Thậm chí có tiếng cười châm chọc chậm chạp truyền tới.
"Thiên nhân? Trông như chó thế cũng dám chặn đường Già La ta? Cút!"
Tiếng mắng chửi không chút khách khí.
An Tố và các Thiên nhân cấp bậc Bán Tôn đều nhăn mặt khó chịu.
Tiên sư!
Bây giờ thiên kiêu Thần tộc đều lớn lối vậy sao?
Trước kia cầu họ phi thăng lên, kẻ nào kẻ nấy đều ôn tồn, hứa hẹn các loại lợi ích.
Kết quả, phi thăng rồi lại bắt đầu nhục mạ?
Thật sự là, cái gì không chiếm được lúc nào cũng đòi hỏi, chiếm được rồi lập tức ném đi như giày rách sao?
"Các hạ... chuyện gì cũng có thể nói."
An Tố nén giận nói.
"Ngươi là cái thá gì? Ngươi cũng xứng để Già La ta nói chuyện với ngươi?"
Nhưng La Hồng chỉ cười gằn.
Hung hăng càn quấy chính là chuyên môn của hắn.
Đại ác nhân được quan phương chứng thực cầu tìm hiểu một phen.
Chuyên gì cũng từ từ là không thể, thậm chí ta còn muốn đánh ngươi.
Aml Trong chớp mắt khi La Hồng tới gần An Tố, An Tố đột nhiên cảm thấy nguy cơ. Y là Thiên nhân Thiên Tôn, thực lực không phải là yếu.
Mà La Hồng bộc phát trong nháy mắt, nửa cánh tay được cường hóa nhờ thuật rèn thể Thiên Ma Bạo Long đột nhiên đập tới.
Không gian rung lên một loạt, giống như sắp bị đập nát.
Sắc mặt An Tố không ngừng co giật.
Nguy cơ tử vong bao trùm y.
Mẹ nhà ngươi!
Một lời không hợp lập tức chém giết?
"Thiên kiêu Thần tộc... Khinh người quá đáng!"
An Tố tức giận mắng.
"Ngươi cũng xứng tự xưng là người? Chẳng qua là một con chó vẫy đuôi, khóc lóc van xin Thần tộc ta mà thôi. Nói ngươi là chó, chó còn cảm thấy đổ oan cho nó."
La Hồng nói.