Thành chủ An Tuyền không hiểu, lòng tràn đầy nghi hoặc.
Thế nhưng, La Hồng sẽ không giải thích nghi hoặc cho y. Tà kiếm bắn ra, tâm thần ngự kiếm, chớp mắt chém phá đại đạo.
Thành chủ An tuyển sụp đổ mất một động thiên, tu vi rơi xuống.
Thân hình y vừa gầy dựng lại lần nữa lập tức bị La Hồng tiếp tục đánh tan.
Lần này, La Hồng triệt để dùng Tà kiếm đóng đinh đối phương.
"Ta không cam lòng!"
An Tuyền hét lên thê thảm.
Y là thành chủ Thần thành, thân phận địa vị ở trong Thần tộc thực sự không phải thấp. Chi nhánh gia tộc của y ở Thần tộc có năng lực rất lớn. Y đi ra chỉ để ma vàng một phen, chờ quay về tổ địa Thần tộc, một khi tu vi đột phá lên Chí Tôn, y sẽ được gia tộc trao trọng trách.
Nhưng y làm sao có thể ngờ tới sẽ gặp tai bay vạ gió mà chẳng hiểu sao.
"Tại sao?"
"Không phải ngươi thích đồ thành diệt quốc sao? Việc này là sở trường của bổn công tử, để bổn công tử dạy ngươi."
La Hồng cười khẽ, lại tung một quyền. Linh hồn An Tuyền hoàn toàn tịch diệt.
ầm ầm ầm!
Một vị Tôn cảnh nhị động thiên ngã xuống, bầu trời trên Thần thành xuất hiện dị tượng.
La Hồng cũng cảm nhận được một đám mây quy tắc màu vàng bồng bềnh trôi tới.
Trong khoảng khắc khi đám mây trôi tới...
La Hồng biết, thân phận của hắn có khả năng không giấu được nữa.
Ổ trong Thần thành.
Có thêm bốn, năm vị Tôn cảnh lao vụt tới. Những Tôn giả Thiên nhân khác biến sắc không ngừng.
Họ thấy đám mây vàng ban thưởng trên đầu La Hồng lập tức hiểu rõ.
"Ngươi không phải người Thần tộc! Ngươi là người Nhân tộc!"
"Ngươi là khách Nhân gian!"
Bốn vị Tôn cảnh Thần tộc nhìn thành chủ An Tuyền đã ngã xuống, đôi mắt lập tức đỏ rực lên.
La Hồng không nói nhiều, vung tay vung một cái.
"Các bằng hữu Thiên giới, thiên kiêu của các ngươi về rồi!"
"Tất cả... Đứng lên!"
Lời nói của La Hồng chấn động.
Lời vừa ra.
Trên bầu trời Thần thành, mấy vị Tôn giả Thần tộc ngơ ngác đến biến sắc.
"Lời... Lời này..."
"Thật quen thuộc!"
"Ngươi là... Nhân Hoàng..."
Bốn vị Tôn giả nói. Họ quay đầu nhìn về phương xa. Ở nơi đó, cường giả năm tộc đang thao túng Thượng cổ Hoàng Binh oanh kích quy tắc Nhân Hoàng của Nhân gian.
Mà Nhân Hoàng đương thế hiện đang khống chế Nhân Hoàng cung gian nan chống cự.
Mẹtl Thế trước mắt lại là kẻ nào?
Nhưng bọn họ còn chưa kịp nghĩ ra, rất nhiều tà ảnh đã lơ lửng hiện ra. Đó là tà ảnh của hai mươi mấy vị thiên kiêu.
Vì bây giờ La Hồng có Tà Chủ động thiên, dù hắn gọi ra những tà ảnh bậc này thì cũng không hề tiêu hao bao nhiêu đối với tà sát của bản thân.
"Giết"
La Hồng lạnh nhạt thốt ra một chữ.
Trong nháy mắt, hắn lao vụt ra.
Quá trình chiến đấu đơn giản lại trực tiếp.
Giết chóc nhanh chóng như một trận bão táp mùa hè.
Thoáng cái đã hạ màn.
Hai mươi mấy vị thiên kiêu Tôn cảnh ra tay, trong đó còn có loại yêu nghiệt giống như Bạch Thiên Đăng, Phạm Hỏa.
Bốn, năm vị Tôn cảnh Thần tộc chết thảm.
Bán Tôn từ Thần thành phóng ra càng không gây cản trở được chút nào đã chết.
Máu vàng bay lả tả như mưa.
La Hồng vung Tà kiếm một cái, một vị Thiên nhân nuốt hận.
Cả bầu trời phía trên Thần thành bị máu vàng bao phủ. Rất nhiều thi thể không ngừng rơi rụng, đập xuống đường phố trong thành trì, máu nhuộm mặt đất.
Sinh linh trong thành run rẩy.
Họ kinh hoảng tột độ. Cảnh tượng như trong ác mộng không ngừng sinh sôi trước mắt họ.
Bởi vì khi những cường giả kia không ngừng rơi xuống đất thành thi thể sẽ có những bóng đen bò lên, giống như ma quỷ chui lên từ Địa Ngục.
Trong hư không.
La Hồng ngồi khoanh chân, đại đạo phơi bày. Trên đại đạo, Tà Chủ động thiên xuất hiện. Từng tà ảnh bò ra từ các thi thể trong Thần thành, hòa vào động thiên.
La Hồng chợt bừng tỉnh. Thì ra giết chóc và triệu hoán tà ảnh mới là thủ đoạn giúp Tà Chủ động thiên đạt tới viên mãn.
Có điều, khóe miệng hắn chợt giật giật.
Dựa theo tiết tấu hiện giờ, Tà Chủ động thiên này chính là một cái động không đáy, muốn đổ đầy nó thực không biết phải mất bao nhiêu lâu. Đồ một tòa thành có bảy, tám vị Tôn cảnh, lại thêm một đống lớn Bán Tôn tạo thành tà ảnh, vậy mà hoàn toàn không có xu thế lấp đây.
La Hồng cũng không biết phải đồ sát bao nhiêu tòa thành.
"Hoặc là cần tà ảnh cường giả?"
"Có lẽ đồ sát một chỗ tổ địa Thần tộc là đủ chăng?"
Mắt La Hồng lập lòe, trong lòng có ý nghĩ lớn mật.
Thế nhưng, ý nghĩ này quả thực quá to gan.
Tổ địa Thần tộc có vô số cường giả. Đừng nói Chí Tôn Tam động thiên, cho dù có là Vương cảnh cũng có một đống lớn, càng đừng nói có Thiên Vương canh giữ.
Có điều, La Hồng tới Thiên giới chính là để kiêu ngạo, để phóng túng...
Muốn chơi thì chơi, chỉ cần không chơi đến Thất Liên thì không thành vấn đề.
Bây giờ La Hồng có sức chiến đấu Tôn cảnh. Tôn cảnh cảnh giới Nhị động thiên đều có tỉ lệ triệu hoán thành tà ảnh rất cao.
Vì vậy, La Hồng cảm giác vấn đề không lớn.
Hắn nhìn lướt qua Thần thành.
La Hồng cảm giác được khí tức tỉnh hoa sinh mệnh dày đặc.
"Hừ!"
Ngay khi La Hồng khuếch tán thận thức ra...
Trong biển ý chí của hắn có tiếng hừ lạnh nổ vang.
La Hồng sững sờ.
Tiếng hừ lạnh này không phải tư thái ngạo mạn của Tà Thần Nhị Cáp.
La Hồng đi vào biển ý chí, nhìn thấy dấu ấn Tà Thần Nhị Cáp bị ép vào góc biển ý chí cực kỳ uất ức.
Mà tiếng hừ lạnh kia chính là từ dấu ấn Sinh Mệnh mẫu thần.
"Ô Thiên giới, những sinh linh này xây dựng thành trì đều dẫn ra một nhánh nhỏ từ Sinh Mệnh trường hà"
"Cái gọi là Thần thành đều được xây dựng trên một dòng nhánh của Sinh Mệnh trường hà!"
Từ dấu ấn Sinh Mệnh mẫu thần phát ra tiếng nói.
La Hồng hít sâu một hơi. Chẳng trách hắn nghe thấy tiếng nước chảy xiết, hóa ra là Sinh Mệnh trường hà chảy bên dưới thành trì.
"Xấu xa! Những sinh linh Thiên giới này thực sự xấu muốn chết!"
"Thứ chảy ra từ Sinh Mệnh trường hà chính là tinh hoa sinh mệnh sao? Đó là dòng máu của Mẫu thần! Bọn chúng xây dựng niềm vui sướng của chúng trên sự đau khổ của Mẫu thần, thực sự là tội không thể tha!"
La Hồng biểu đạt lòng căm phẫn sục sôi.