Ổ Thiên giới, La Hồng hơi bất cẩn một chút là sẽ chết.
Thế nhưng, cùng với nguy hiểm chính là kỳ ngộ tương ứng.
Kỳ ngộ vô biên!
Chỉ cần đám mây khen thưởng như đại dương trên đầu kia đã đủ cho La Hồng thu hoạch dồi dào.
Tam Hoàng động thiên là động thiên vô thượng.
Thế nhưng, La Hồng có cảm giác, Thánh Tà động thiên cùng Tà Chủ động thiên đều là động thiên vô thượng.
Mặc dù Tam Hoàng động thiên có thể viên mãn là nhờ hấp thu dấu ấn Nhân Hoàng tại Nhân Hoàng cung. Dấu ấn mà Nhân Hoàng để lại mạnh bao nhiêu, La Hồng có thể tưởng tượng.
Mà Tam Hoàng động thiên chính nhờ thế mới viên mãn.
Thánh Tà động thiên và Tà Chủ động thiên muốn viên mãn tất nhiên cần năng lượng lớn đến độ khó tưởng tượng.
Tiếp tục tích góp năng lượng, gánh nặng mà đường xa.
Vì mây khen thưởng thực sự quá khổng lồ, La Hồng không thể thu hết vào trang chứa đồ, đơn giản là mặc kệ.
Hắn ngồi xuống trực tiếp luyện hóa.
Đại đạo hiện ra. Bây giờ đại đạo của La Hồng đã dài vạn dặm, rộng vạn dặm.
Trên đại đạo, ba động thiên như ba đóa hoa nở rộ, tụ đỉnh.
Tam Hoàng động thiên, huy hoàng đại khí.
Thánh Tà động thiên, sinh diệt bất định.
Tà Chủ động thiên, tử ý kéo dài.
Đây chính là ba động thiên của La Hồng. Theo quá trình hắn luyện hóa, mây khen thưởng quy tắc mênh mông dần hóa thành dòng chảy tràn vào Thánh Tà động thiên, lấp dần.
Hợp Đao Vương im lặng, mặt lạnh lùng, nhanh chóng lướt đi.
Giọt giọt máu vàng từ phần lưng y rơi rớt, nhưng y không để ý chút nào.
Năm lần dị tượng xuất hiện trên trời làm y biết rõ, năm vị Vương cảnh bên Minh Vũ Thần Vương đều đã chết.
Nhân tộc Lý Tu Viễn... một tên điên.
Vậy mà giết năm vị Vương cảnh!
Thời điểm thành Vĩnh Yên nổ tung, Hợp Đao Vương đã hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc. Lý Tu Viễn này... càng khó đối phó hơn tưởng tượng.
Chủ yếu nhất là, kẻ này lòng dạ độc ác, quyết đoán mãnh liệt!
Trong thành Vĩnh Yên hội tụ bao nhiêu Thiên nhân như vậy, hầu như toàn bộ Thiên nhân phi thăng tại khu vực Thần tộc đều hưởng ứng lời kêu gọi của y, kết quả bị La Hồng làm nổ chết toàn bộ.
Vì vậy, Hợp Đao Vương không chút do dự, lập tức quay lưng chạy trốn.
Quả nhiên, y thắng cược. Nếu y không trốn, kết cục sẽ giống đám Minh Vũ Thần Vương, đều phải chết!
Hơn nữa, với thái độ thù hận của Lý Tu Viễn với Thiên nhân, có khả năng y còn là kẻ chết trước.
Hợp Đao Vương có thể từ một Thiên nhân nho nhỏ phi thăng lên Thiên giới trở thành một trong Thất Vương Thiên nhân ngày nay, tất nhiên là vì y cẩn thận.
Bỗng nhiên.
Hợp Đao Vương dừng lại.
Một luồng ý chí tinh thần mạnh tuyệt đối đột nhiên quét tới.
Hợp Đao Vương biến sắc.
Chỉ thấy, phía trước y đột nhiên có cái bóng ngưng tụ thành, từ trên cao quan sát y.
"Hợp Đao Vương, ngươi không nên trốn!"
Bóng người nói.
Hợp Đao Vương nhăn nhó mặt mày, lắc đầu:
"Bản Vương không thể không trốn. Bản Vương không muốn chết, không đánh cược được."
"Lý Tu Viễn kia mượn lực lượng Nhân Hoàng giết năm vị Vương cảnh, nhưng sau đó sẽ là đèn cạn dầu. Ngươi không trốn, hắn đã phải chết"
"Mà ngươi chạy trốn vừa vặn cho hắn cơ hội rời đi."
Bóng người nói.
Hợp Đao Vương ngẩn người, sắc mặt đố căng thẳng hơn nhiều.
"Thế gian này không có thuốc hối hận. Ta không muốn chết, cũng không muốn cược."
"Đây là lý do trong Thiên giới này, ta có thể bộc lộ tài năng giữa vô số Thiên nhân, trở thành một trong bảy Vương cảnh Thiên nhân"
Hợp Đao Vương nghiêm túc nói.
"Thôi, hiện tại Lý Tu Viễn đã là đèn cạn dầu. Ngươi mau chóng trở lại, giết hắn"
"Lý Tu Viễn vào Thiên giới, mục đích chắc hẳn là tìm tới con đường mà trước kia Nhân Hoàng biến mất, muốn gọi Nhân Hoàng trở về."
"Nhân Hoàng không thể trở về, tuyệt đối không thể!"
"Cho nên... Ngươi nhất định phải giết hắn"
Bóng người nghiêm túc nói.
Hợp Đao Vương nhất thời biến sắc, sắc mặt khó coi.
Muốn y trở lại giết Lý Tu Viễn?
Y không dám.
Năm vị Vương cảnh bỏ mình khiến Hợp Đao Vương sợ hãi. Y không dám hứa chắc Lý Tu Viễn thật sự không còn lá bài tẩy.
Mà y cũng biết bóng người làm sao lại e ngại Nhân Hoàng trở về, thậm chí còn e ngại hơn năm tộc trên Thiên giới nhiều lắm.
"Ô Thiên giới, Thiên nhân bị năm tộc chèn ép. Ngươi cho rằng ngươi có thể an toàn trưởng thành đến Vương cảnh là tại sao?"
"Ta có thể cho ngươi an toàn thành Vương, cũng có thể khiến ngươi chết"
Bóng người lạnh lùng nói.
Con ngươi trong mắt Hợp Đao Vương co rụt, cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.
Y cảm giác ngột ngạt, thở không nổi.
Hồi lâu sau, y mới thổ hắt ra một hơi:
"Ây"
"Bản Vương lập tức đi truy sát Lý Tu Viễn!"
"Trấn Thủ đại nhân... Xin bớt giận"
Bóng người nghe thấy lời Hợp Đao Vương, bầu không khí mới trở nên hòa hoãn hơn nhiều.
"Đi thôi, chờ tin tức của ngươi."
"Nếu giết được Lý Tu Viễn, bản tọa trợ giúp ngươi thành Thiên Vương."
"Thiên nhân cũng nên xuất hiện một Thiên Vương"
Lời vừa xong, bóng người đột nhiên tiêu tan.
Hợp Đao Vương nghiêm túc hẳn lên, lao vụt đi, hướng về phía khu vực thành Vĩnh Yên.
Vừa nhìn đã thấy cả khu vực đã thành phế tích, năng lượng nổ tung còn đang tàn phá bừa bãi.
Y ngẩng đầu lên, tiếp tục hướng về phía Bắc.
Liên hệ với y chính là Trấn Thủ của Thiên giới, cũng là chủ nhân to lớn nhất sau lưng Thiên Nhân cung.
Đó là sự tồn tại sâu không lường được, y không dám trêu chọc.
Bởi vì Hợp Đao Vương hiểu rõ, đối phương muốn giết y quả thực rất dễ dàng.
Vì lẽ đó, đường lui của y chỉ có là giết Lý Tu Viễn!
"Hi vọng Lý Tu Viễn thật sự bị thương nặng. Kẻ này... có độc."
Rõ ràng chỉ là một Tôn cảnh nhưng lại có thể mượn lực lượng của Nhân Hoàng giết năm vị Vương cảnh.
Vì lẽ đó Hợp Đao Vương rất sợ, sợ mình một đi không trở lại.
Có điều, Trấn Thủ Thiên giới nói Lý Tu Viễn đã trọng thương, lá bài tẩy mất hết, hay là... là thật?
Trấn Thủ Thiên giới rất hùng mạnh.