favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1153: "Canh gác Thiên giới... lầm đường lạc lối rồi"

Chương 1153: "Canh gác Thiên giới... lầm đường lạc lối rồi"

Dưới nhân gian.

La Hồng xếp bằng trước cung Nhân Hoàng, sắc mặt lạnh lùng.

Bại lộ rồi.

Chuyện của Thiên giới đã bại lộ rồi, nhưng mà, một tia phân thân ý chí cuối cùng hắn để lại ở chỗ này, tất nhiên là hiểu rõ.

Hơn nữa, rất nhiều Thiên Vương vốn dĩ tấn công Nhân Hoàng cung, xúi giục Thượng Cổ Hoàng binh cũng đã biến mất rồi, dường như bọn họ đã lui về Thiên giới, không hề tấn công nhân gian.

Ngày hôm nay trái lại khiến rất nhiều tu sĩ nhân gian thở phào nhẹ nhõm, thoáng có thời gian thở lấy hơi.

Tuy rằng người chống đỡi cuộc tấn công của thượng giới không phải là bọn họ, nhưng mà sự ngột ngạt của Thượng Cổ Hoàng binh này đem đến làm bọn họ có chút khó chịu.

Ý chí phân thân của La Hồng rời khỏi Nhân Hoàng cung, hóa thành lưu quang nhanh chóng lấp lóe.

Hắn đi tới chùa Vong Xuyên.

Trong chùa Vong Xuyên, Phu Tử đang ngồi im lặng đọc sách Thánh Hiền.

La Hồng hạ tay xuống, Phu Tử lập tức bỏ quyển sách trên tay xuống dịu dàng nhìn hắn.

"Tiểu tử ngươi... lá gan quá lớn"

Phu Tử nói.

La Hồng cười cười: "Cầu giàu sang từ trong nguy hiểm, từ từ chờ chết không phải phong cách của bản công tử"

Phu Tử cũng gật đầu, ông ngước đầu lên nhìn về phía bầu trời:

"Thiên giới chắc đã xảy ra chuyện lớn gì rồi..."

"Bắc Thiên Vương, Đông Thiên Vương và Tây Thiên Vương cũng sẽ không tiếp tục xúi giục Thượng Cổ Thánh Nhân binh tiến công, hiển nhiên là bên trong Thiên giới đã xảy ra chuyện gì rồi."

Phu Tử lạnh lùng nói.

Ông liếc nhìn về phía La Hồng với ánh mắt kỳ dị, nhưng có thể khiến cho cường giả Thiên giới lui binh, có lẽ là La Hồng lại đang làm chuyện lớn gì đó ở Thiên giới rồi.

"Nói thử nghe xem, ngươi đã làm gì ở trên Thiên giới rồi?"

Phu Tử ngồi nghiêm chỉnh vuốt nhẹ chòm râu, nói.

Trên diễn võ trường.

Pháp La đại sư và rất nhiều cao tăng khác của chùa Vong Xuyên đều ngồi xếp bằng, bọn họ rất trịnh trọng, La Hồng bây giờ đã nhận được truyền thừa của Nhân Hoàng, đại diện cho Nhân Hoàng, cho nên La Hồng xuất hiện ở tại đây cũng đồng nghĩa với việc Nhân Hoàng đến thăm, tất nhiên bọn họ không thể thất lễ.

Mà cuộc nói chuyện giữa Phu Tử và La Hồng cũng bắt đầu làm cho họ cảm thấy tò mò trong lòng.

La Hồng ngồi xếp bằng xuống, gãi gãi đầu.

"Thật ra cũng không có làm chuyện lớn gì, trên Thiên giới vẫn luôn bị đuổi giết..."

La Hồng nói.

Phu Tử gật đầu: "Trước đó ngươi cao giọng tuyên dương những việc làm của Lý Tu Viễn, chắc hẳn là việc của ngươi làm đúng không..."

"Vẫn còn tốt chứ, đều là Thiên nhân nhất mạch tự tìm, cho nổ thành Vĩnh An cũng là vì tự vệ"

"Thậm chí, sau khi Hợp Đao Vương bị ta giết chết, ta trốn vào Dòng Sông Sự Sống để thoát thân, bị hai mươi vị Vương Cảnh bao vây."

Động tác vuốt râu của Phu Tử hơi khựng lại.

Hai mươi vị Vương Cảnh truy sát?

"Hai mươi vị?"

Phu Tử hỏi.

"Đúng, Vương Cảnh Thiên nhân nhất mạch, gần như dốc hết toàn sức mạnh, bởi vì ta giết Hợp Đao Vương, vì thế sau vị Vương Cảnh còn lại dẫn đầu một đống Thiên nhân truy sát tới"

La Hồng hít sâu một hơi.

"Hơn nữa ngũ tộc, mỗi một tộc đại thể điều động hơn hai vị Vương Cảnh trở lên, vì thế tổng cộng là hai mươi vị Vương Cảnh"

"Đệ tử cũng bị ép đến mức đường cùng ngõ cụt, phải trốn bên trong Dòng Sông Sự Sống để tìm kiếm biện pháp cầu sinh"

"May mà vì đệ tử giết rất nhiều cường giả, đạt được phần thưởng quy tắc, mượn quy tắc thưởng, một lần để Động Thiên đạt tới viên mãn, nhưng mà, đệ tử ở cảnh giới Bán Tôn đã tìm hiểu và ngưng tụ được ba cái mô hình Động Thiên, vì thế còn chưa thể bước vào Tôn Cảnh, vì thế đệ tử cắn răng một cái, giậm chân một cái, liều mạng"

"Đệ tử bạo phát lá bài tẩy, giết sạch tất cả Thiên nhân Nhược Cảnh đến vây giết, vì thế cái Động Thiên thứ ba cũng đã viên mãn..."

"Đệ tử nhờ vào đó bước vào cảnh giới Chí Tôn."

La Hồng cười nói.

Xoạch.

Phu Tử trượt tay một cái, nhịn không được kéo cả râu mép của mình luôn.

Chí Tôn?

Lúc này mới lên trời có mấy ngày chứ, ngươi đã thành Chí Tôn rồi sao?

Tôn Cảnh chia làm ba tầng cấp, cần ngưng tụ ba cái Động Thiên, cuối cùng... Bây giờ La Hồng lại nói với Phu Tử, lúc hắn ở Bán Tôn đã một hơi ngưng tụ hẳn ba cái Động Thiên, vừa vào Tôn Cảnh thì đã lên Chí Tôn!

Pháp La đại sư và các cao tăng của chùa Vong Xuyên ở xung quanh vẫn luôn lắng nghe đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Bị hai mươi vị Vương Cảnh truy sát, đành buộc lòng phải bước vào Tôn Cảnh, trong một lúc bất cẩn đã trở thành Chí Tôn!

Như này là đang nói tiếng người sao?!

"Bước vào cảnh giới Chí Tôn chẳng là gì cả, trên Thiên giới... Cho dù là Chí Tôn chẳng qua cũng là đồ bỏ đi"

La Hồng lắc đầu, thở dài có mấy phần tiếc nuối.

Ở Thiên giới, hắn mới hiểu rõ sức lực của mình yếu ớt, thì ra, so sánh với cường giả thật sự thì La Hồng hắn còn kém xa lắm.

"Ngươi nói tiếp."

Phu Tử mặt không biến sắc, nói.

La Hồng gật đầu: "Có lẽ là động tĩnh đệ tử vào Chí Tôn có hơi lớn, đối đầu với hai mươi vị Vương Cảnh, đệ tử chưa chắc có thể đánh lại... Vì thế đệ tử tiếp tục trốn."

"Nhưng mà ngũ tộc lại phát động Thiên Vương cấp bậc cường giả đuổi theo đệ tử! Đám lão gì kia quả thật không biết xấu hổ!"

"Chẳng qua bởi vì Thiên Vương truy sát cần có thời gian, nhưng mà chẳng biết nhảy đây ra một tên canh giữ Thiên giới, lại nhiều lần ngáng chân đệ tử, suýt chút nữa đã làm đệ tử rơi vào vòng vây đuổi giết."

Sắc mặt La Hồng nhăn lại, vô cùng nghiêm túc nói.

"Canh giữ Thiên giới?"

Con ngươi của Phu Tử ngưng lại, vô cùng nghiêm túc nói.

"Đúng, chính là canh giữ Thiên giới, nếu nói Thiên nhân... Thật ra chính là Thiên giới liên thủ ngũ tộc cường giả làm ra."

"Canh gác Thiên giới định thông qua sáng tạo Thiên nhân nhất mạch để nhờ vào đó bước lên Hoàng Cảnh, nhưng mà nói chung thì vẫn là thất bại."

La Hồng nói.

Phu Tử vuốt nhẹ chòm râu.

"Tam giới trấn thủ, địa ngục, nhân gian, Thiên giới... Mỗi một vị canh gác Thiên giới đều từng được Nhân Hoàng đích thần sắc phong"

"Mỗi một vị đều có chức trách trên người"

"Canh gác Thiên giới... lâm đường lạc lối rồi."

Phu Tử lạnh lùng nói.

La Hồng gật gật đầu, nếu có cơ hội thì nhất định phải giết chết cái tên này.

Đối với canh gác Thiên giới, La Hồng cũng không có ấn tượng tốt gì mấy.

"Sau đó đệ tử tiếp tục trốn, chỉ có thể trốn chạy về phía của Vùng Cấm Bóng Tối, bên trong Vùng Cấm Bóng Tối có tiền bối đệ tử quen biết"

Phu Tử nghe thấy thế, không nhịn được nhéo râu mép.

Trong lòng có linh cảm không tốt lắm.

Chương trướcChương tiếp