favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1154: "Nhất Hào dậy rồi:"

Chương 1154: "Nhất Hào dậy rồi:"

Vùng Cấm Bóng Tối?

Chính là những thứ Tà vật lúc trước La Hồng đã tiếp xúc sao?

La Hồng vừa cảm nhận được sức mạnh và sức hấp dẫn của Nhân Hoàng, vừa bước lên con đường đàng hoàng của Nhân Hoàng, này chẳng phải lại bị dạy hư nữa rồi sao?

Sắc mặt Phu Tử rất phức tạp, nghe xong lời nói của La Hồng thì cũng không biết đã bứt bao nhiêu cọng râu mép rồi.

Thiên giới vì La Hồng mà mất đi một tên Thiên Vương...

Tam giới loạn chiến còn chưa bắt đầu thì đã có Thiên Vương bỏ mạng.

Một vị Thiên Vương ngã xuống cũng xem như đã làm cho người khác giảm bớt không ít áp lực.

Nhưng mà Phu Tử cũng không biểu hiện ra vẻ khiếp sợ.

"Vậy nói cách khác, bây giờ ngươi đang ở trong Vùng Cấm Bóng Tối? Chỗ vùng cấm... Tràn đầy những bất ngờ, tiểu tử ngươi phải cẩn thận một chút, còn về Thiên giới... Nếu canh giữ Thiên giới và ngũ tộc liên thủ với nhau, đại khái là sẽ muốn phát động tổng tiến công trước thời hạn..."

Phu Tử nói.

Sau đó, ông cười cười phất tay áo một cái: "Ngươi yên tâm giải quyết chuyện của Thiên giới đi, Vùng Cấm Bóng Tối đây rẫy những điều xa lạ, dù cho ở thời Thượng Cổ thì cũng chính là vùng đất cực kỳ nguy hiểm, tự ngươi cẩn thận một chút"

"Nhân gian có lão phu, chỉ cần lão phu không chết, nhân gian...

Sẽ bất diệt."

Phu Tử cười nói.

Lời nói nhẹ tên như gió nhưng tràn đầy sự tự tin và ngang ngược.

Con ngươi La Hồng ngưng lại, gật gật đầu: "Có lời này của Phu Tử, đệ tử đã yên tâm rồi."

Sau một khắc, La Hồng đứng dậy, chuyến này hắn đến tìm Phu Tử chỉ là để nhắc nhở Phu Tử về tình hình liên quan đến Thiên giới.

Nếu Phu Tử đã sớm có chuẩn bị, vậy La Hồng sẽ tiếp tục quay về canh giữ Nhân Hoàng cung.

Phu Tử nhìn bóng lưng của La Hồng đã đi xa, nổ nụ cười trên mặt.

Làm người ta nhìn không rõ, dò không ra.

Vùng Cấm Bóng Tối.

La Hồng đứng trên tế đàn, sắc mặt có chút thay đổi.

Bên trên đàn có tế máu Thiên Vương đậm đặc đang chảy xuôi, cùng với xác chết nát tan của Long tộc Thiên Vương khổng lồ giống như núi lớn, La Hồng mới hiểu rõ, đây là hang ổ của Tà Thần.

Những tên này chính là Tà Thần!

"Khà khà khà..."

"Các vị, có phải Chỉ thông minh lắm không? Lôi con giun dài lớn này vào đây làm đồ chơi mới cho mọi người, cải thiện thức ăn!"

Lời nói kiêu ngạo của Tà Thần Nhị Cáp vang vọng.

"Hừ! Nhị Hào! Ngươi im đi! Nếu không phải ngươi hai lần ba lượt chiếm đường đi của Chỉ thì Chỉ có thể vui hơn nữa!"

Linh Hào cũng chính là con mèo đen cực kỳ khổng lồ kia nói với giọng lạnh như băng.

Nhị Hào và Tam Hào đang cãi nhau, thậm chí còn loáng thoáng có xu thế ra tay.

"Đừng cãi nữa, cãi nhau đã không biết bao nhiêu năm rồi, còn cãi nữa... Có thấy phiền không?"

Tiếng nói trầm thấp của Cửu Hào thanh ngưu.

"Hơn nữa còn có khách ở đây, chừa lại chút mặt mũi cho mình đi"

Tà Thần Nhị Cáp và nữ Tà Thần Tam Hào nhất thời im lặng trở lại.

Mà Thất Hào kia, cũng chính là giun vạn biến thì lại quỳ mở miệng lớn ra, lén lút nuốt vào một miếng thịt nhỏ của Long Ngạo, thậm chí trong bóng tối còn vang lên tiếng nhai nuốt rột rột.

"Tiểu La ngốc nghếch, bắt đầu ăn thôi!"

"Có chuyện gì thì ăn xong rồi nói tiếp!"

Tà Thần Nhị Cáp cười ha hả.

Giây sau cũng vùi đầu cắn một miếng thịt rồng, giữa máu me đâm đìa kèm theo tiếng nhai nuốt, máu me và bộ xương vang lên tiếng bị cắn nát làm người ta sổn cả tóc gáy.

Nữ Tà Thần Tam Hào cũng giống vậy, gặm một miếng thịt rồng lên sau đó bắt đầu ăn sảng khoái.

"Úi chà, thơm thật! Đúng là thịt rồng là thơm nhất!"

Tà Thần Nhị Cáp thở dài nói.

"Tiểu La ngốc nghếch... Ăn đi chứ, đừng khách sáo, nếu không nhờ ngươi thì Chỉ cũng không ăn được thịt rồng tươi mới thế này:

Tà Thần Nhị Cáp vừa ăn vừa nói.

La Hồng cười gượng.

Nhưng mà đối mặt với từng đôi mắt đỏ tươi sâu xa, La Hồng trái lại vẫn cảm thấy những Tà Thần này sẽ ăn luôn cả hắn luôn.

La Hồng lấy Tà Kiếm ra, cắt xuống một miếng thịt rồng nhỏ, sau đó lấy kiếm xiên vào.

"Nhị Cáp, cho tí lửa."

La Hồng suy nghĩ một lát sau đó gọi.

Tà Thần Nhị Cáp liếc La Hồng một cái, giơ móng vuốt khổng lồ lên cong ngón tay búng một cái.

Âm!

Một khóm lửa nóng màu tối lập tức nổ tung trước mặt La Hồng.

"Đây là U Minh Hỏa, cẩn thận một chút, ngươi tay nhỏ chân nhỏ, lỡ không cẩn thận sẽ bị nướng thành tro đấy:

Tà Thần Nhị Cáp nói.

La Hồng cười cười không chế Tà kiếm gác thịt rồng lên U Minh Hỏa để nướng.

Thịt nướng dù sao cũng tốt hơn thịt sống mà ha?

Thậm chí La Hồng còn duỗi tay lên tóm một cái, nguyên khí giữa trời đất bị hắn nén lại, hóa thành thứ gì đó giống như là những viên phấn thuỷ tinh, bị La Hồng rải lên thịt rồng màu vàng óng ánh đang nướng.

Thịt rồng bắt đầu chảy mỡ, mùi thịt thơm nức bắt đầu lan tỏa từ trong đó.

Rất nhiều đôi mắt màu đỏ tươi của Tà Thần lập tức quay lại.

Mũi bọn họ hơi nhúc nhích, liếc mắt nhìn thịt rồng sóng sánh nước mỡ vàng óng được La Hồng nướng, rồi nhìn lại thịt rồng sống đầm đìa máu tươi đang ngậm trong miệng mình, nhất thời thịt trong miệng cũng không còn thơm nữa.

Vèo vẻo vẻot Từng bóng người hiện lên.

Tà Thần Nhị Cáp hóa thành một bóng người bị bao phủ trong sương mù màu đen dày đặc, mà Tam Hào lại biến thành một bóng dáng nữ tử uyển chuyển, thanh ngưu thì hóa thành thanh niên khỏe mạnh, Thất Hào hóa thành một tiểu thiếu niên.

Bọn họ ngồi xổm xung quanh La Hồng đang nướng thịt, con ngươi trong sương mù mang theo bóng tối nồng nặc tỏa sáng lấp lánh.

"Đây là gì?" Tam Hào nói.

"Ngốc! Đây gọi là thịt nướng, Nhân tộc quả nhiên là chủng tộc sành ăn nhất, thơm quát"

Lỗ mũi của Tà Thần Nhị Cáp phóng to, không ngừng rung lên.

Chẳng mấy chốc, thịt nướng La Hồng đang cắm trên Tà kiếm để nướng đã nướng xong rồi, mùi thơm dậy lên khắp nơi.

Nhưng mà ngay lúc La Hồng đang chuẩn bị chia thịt cho các vị Tà Thần để lân la làm quen.

Bỗng nhiên!

La Hồng phát hiện ra một cái miệng lớn đột nhiên xuất hiện.

Xèo một tiếng!

Thịt nướng đã không thấy đâu nữa!

Đến cả U Minh Hỏa và Tà kiếm cũng mất tiêu, giống như bị nhân vật khủng bố nào đó nuốt trọn lấy một cái!

Tóc gáy La Hồng dựng đứng.

Mà Tà Thần Nhị Cáp thì bày ra vẻ mặt không thể nào tin được, dáng vẻ như sắp sụp đổi "Á á á! Thịt nướng của Chỉ!"

Tà Thần Nhị Cáp tuyệt vọng rống to.

Tam Hào, Cửu Hào còn có Thất Hào thì lại toát lên vẻ tiếc hùi hụi.

"Hết rồi, cái gì cũng hết luôn"

"Nhất Hào dậy rồi."

Cửu Hào thanh ngưu tiếc nuối nói.

Chương trướcChương tiếp