favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1156: "Mười vạn năm trước Nhân Hoàng thử giải trừ

Chương 1156: "Mười vạn năm trước Nhân Hoàng thử giải trừ

phong cấm thất bại hay sao?"

Nhân Hoàng hư ảnh lại cười cười.

Trong phút chốc thân hình không ngừng lấp lóe, không ngừng dịch chuyển, sức mạnh quy tắc giống như đã hóa thành mưa xuân bắt đầu rơi lất phất trong Vùng Cấm Bóng Tối.

Mà chỗ nào có mưa xuân rơi xuống thì Nhân Hoàng sẽ có thể không ngừng di chuyển đến vị trí kia.

Sự tấn công của rất nhiều Tà Thần đều trở thành công cốc.

Thậm chí đến cả cái bóng của Nhân Hoàng hư ảnh cũng không thể chạm đến.

Tà Thần Nhị Cáp lập tức điên tiết lên.

"Lão đại, Chỉ muốn bùng nổi"

Tà Thần Nhị Cáp tức giận rống lên.

Trên người y có lửa nóng tối màu dày đặc bắt đầu bốc lên, đâu là U Minh Hỏa, giống như muốn đốt cháy toàn bộ cả đất trời.

Nhưng mà, Tà Thần Nhị Cáp mới vừa chuẩn bị bùng nổ thì Linh Hào lập tức lắc lắc đầu.

"Bỏ đi"

Tam Hào, Thất Hào, Cửu Hào lập tức dừng tay lại.

Trong lòng Tà Thần Nhị Cáp giống như có mười ngàn con bò cạp chạy qua!

Đệch!

Chơi Chỉ à?

Tà Thần Nhị Cáp tủi thân cảm thấy mình như sắp nổ tung rồi.

La Hồng vẻ mặt quái dị nhìn Tà Thần Nhị Cáp.

Quả nhiên...

Bên trong nhiều Tà Thần như vậy thì Nhị Cáp khá là ngây thơ.

Linh Hào không quan tâm tới Tà Thần Nhị Cáp mặt mày buồn thiu, chỉ nhìn Nhân Hoàng hư ảnh nhẹ nhàng như mây gió, lạnh nhạt nói: "Có thể dễ dàng ngăn trở sự tấn công của bọn họ, xem ra không phải là tàn niệm để lại, ngươi thật sự vẫn chưa chết, biến mất mười vạn năm, đã đi tới đâu vậy?"

Linh Hào kêu Tà Thần Nhị Cáp khoan ra tay, mục đích chính là để thăm dò.

Vấn đề của Linh Hào làm Nhân Hoàng không khỏi cười ha ha.

"Ngươi thật sự muốn biết?"

Nhưng mà Nhân Hoàng chưa lên tiếng thì Linh Hào đã phất tay áo một cái: "Đừng nói, Chỉ không muốn biết."

Có vài chuyện biết và không biết là hai khái niệm.

Có một số chuyện, biết rồi thì phải trả một cái giá thật lớn.

Nhân Hoàng im lặng: "Nếu không muốn biết vậy thì thôi."

"Ngươi tới Vùng Cấm Bóng Tối là để làm gì?" Linh Hào hỏi.

Nhân Hoàng hư ảnh lại chỉ vào La Hồng: "Đúng lúc gặp tiểu tử này nên truyền một tia ý chí, muốn tới tìm người giúp một chuyện."

Linh Hào nghe thấy thế, đôi mắt trong bóng tối không chút gợn sóng.

"Phong cấm trong Vùng Cấm Bóng Tối, ngươi cũng hiểu... Phong cấm chưa giải thì Chỉ không thể nào giúp ngươi bất cứ chuyện an gì.

"Huống chỉ, xem như phá giải phong cấm thì chưa chắc gì Chỉ sẽ giúp ngươi."

"Mười vạn năm trước Chỉ đã nói với ngươi rồi."

Nhân Hoàng lại im lặng.

Hồi lâu sau mới thở dài.

"Nếu ta giúp ngươi mở phong cấm thì ngươi có chịu giúp ta một chuyện hay không?"

Nhân Hoàng hồi.

"Tuy rằng Chỉ là Tà Thần, thế nhưng nói chuyện giữ lời."

"Nếu ngươi có thể giúp Chỉ phá giải phong cấm trong Vùng Cấm Bóng Tối, Chỉ sẽ nợ ngươi một ân tình, tất nhiên sẽ giúp đỡ ngươi."

Linh Hào hờ hững nói.

Nhân Hoàng hư ảnh lập tức nở nụ cười vui vẻ.

Mà bên cạnh La Hồng, Tà Thần Nhị Cáp biến thành bóng người hiện lên, gương mặt bị bao phủ trong bóng tối nhìn không rõ lắm, nhưng lỗ mũi thì rất to, thở hắt ra.

"Tiểu La ngốc nghếch, đối thủ cạnh tranh của ngươi đã xuất hiện rồi!"

"Nhân Hoàng này muốn giành lão đại với ngươi!"

Tà Thần Nhị Cáp nhỏ giọng lầm bầm.

La Hồng liếc y một cái, không hề nói gì.

Phong cấm của Vùng Cấm Bóng Tối, La Hồng cũng không nắm chắc có thể phá giải, dù sao, so sánh với Vùng Cấm Bóng Tối thì thực lực của La Hồng thật sự quá nhỏ bé.

Còn về quan hệ cạnh tranh, trái lại cũng không có.

Mục tiêu của Nhân Hoàng là Linh Hào, mà mục tiêu của La Hồng không phải Linh Hào, La Hồng cảm thấy mình có thể phá giải phong cấm cho Tà Thần Nhị Cáp là tốt lắm rồi.

Còn về Linh Hào thực lực mạnh mẽ đến mức tận cùng, La Hồng cảm thấy mình không thể giải phong cấm rồi.

Vì thế La Hồng và Nhân Hoàng căn bản không tồn tại quan hệ cạnh tranh gì cả.

Nhân Hoàng hư ảnh đáp xuống bên cạnh La Hồng, La Hồng không thấy rõ mặt mũi của ông ta thế như có thể cảm nhận được Nhân Hoàng đang nở nụ cười với hắn.

La Hồng gật gật đầu.

Hình như Nhân Hoàng còn đang mở miệng muốn hỏi thăm gì đó.

Có điều, Linh Hào giơ tay lên túm một cái, La Hồng lập tức xuất hiện bên cạnh hắn ta.

"Đi thôi, Vùng Cấm Bóng Tối không thể ở lâu, sức mạnh bóng tối bên trong vùng cấm mỗi một giờ phút đều sẽ ăn mòn linh hồn, nếu ở lại quá lâu thì sẽ bị bóng tối hoàn toàn nuốt chửng, cuối cùng sẽ bị giữ lại trong vùng cấm, không thể thoát đi được."

Linh Hào nói.

Con ngươi La Hồng co rụt lại.

"Có lẽ ngươi không cảm nhận được, nhưng sức mạnh bóng tối thật sự đang ăn mòn linh hồn và biển ý chí của ngươi"

Lời nói của Linh Hào không khỏi làm La Hồng trở nên cảnh giác.

Sức mạnh ý chí của hắn điều động, cẩn thận cảm nhận, nhất thời ngơ ngác phát hiện ra, bên trong trời đất thật sự có hạt nhỏ li ti đen kịt như mực đang chẩm chậm trôi nổi lơ lửng, giống như muốn hòa nhập vào linh hồn của hắn.

"Không cần lo lắng, trên người ngươi có chí bảo, sức mạnh bóng tối trong khoảng thời gian ngắn không thể nào ăn mòn ngươi."

Linh Hào nói.

Thế là hắn ta mang theo La Hồng chạy như bay, vừa chạy như bay vừa nói: "Mười vạn năm qua ngươi là sinh linh thứ hai đi vào Vùng Cấm Bóng Tối, người thứ nhất là Nhân Hoàng, mà ông ta thì dựa vào thực lực của bản thân, mạnh mẽ chịu đựng quy tắc bóng tối, đặt chân vào vùng cấm"

"Mà ngươi thì không giống, mấy ngàn năm nay Chỉ đã suy diễn, cuối cùng vẽ ra con đường quy tắc bên ngoài Vùng Cấm Bóng Tối, mà ngươi chính là người được Chỉ lựa chọn."

"Nếu không có quy tắc mà Chỉ đã vẽ lại thì ngươi cũng không vào được Vùng Cấm Bóng Tối."

"Vì thế, Chỉ rất mong chờ ngươi."

Linh Hào nói.

"Chỉ mong chờ rằng ngươi có thể xóa bỏ phong cấm trong Vùng Cấm Bóng Tối..."

La Hồng lập tức cảm thấy áp lực rất lớn: "Mười vạn năm trước Nhân Hoàng thử giải trừ phong cấm thất bại hay sao?"

"Không, ông ta có thể giải trừ phong cấm, nhưng lúc đó ông ta lại lựa chọn từ bỏ."

Linh Hào lạnh nhạt nói.

Hử?

La Hồng lập tức ngơ ngác cả người.

Hắn vẫn luôn nghĩ rằng Nhân Hoàng không thể nào giải được phong cấm của Vùng Cấm Bóng Tối, bây giờ nhìn lại thì hình như cũng không phải như vậy.

Năm đó hình như Nhân Hoàng thật sự có thể gõ bỏ phong cấm trong Vùng Cấm Bóng Tối!

"Thật ra cũng không thể nói là từ bỏ, chỉ là không đủ thỏa mãn, ông ta có thể gỡ bỏ phong cấm của Nhất Hào, thế nhưng ông ta không ta không muốn, mục tiêu của ông ta là Chỉ."

Trong giọng nói của Linh Hào toát lên một chút ý cười.

Nhưng mà trong nụ cười kia lại chất chứa mấy phần thất vọng và bất đắc dĩ.

Nhất Hào Tà Thần?

Đôi mắt La Hồng trở nên nghiêm túc, Nhất Hào Tà Thần này là vị nào?

Chương trướcChương tiếp