Trước đó, La Hồng vào được Thiên giới là thông qua trận truyền tống của Thanh Ngưu và đi qua Dòng sông sinh mệnh.
Bây giờ, La Hồng không cần phải lén lút như thế này nữa.
La Hồng dự định quay trở lại nhân gian thông qua Thiên Môn một cách quang minh chính đại!
Sau khi biến thành Thiên Kiêu của Thần tộc là Già La, La Hồng chạy như bay, thẳng về hướng Trung Thiên Môn.
Khoảng cách giữa các Tam Trọng Thiên Môn ở trên Thiên giới vẫn còn rất xa.
La Hồng lại bước vào Dòng sông sinh mạng và đi ngược dòng, nhưng với sự giúp đỡ của Sinh mệnh Thần Mẫu, hắn nhanh như chớp, suýt nữa đã đến được khu vực giữa Trung Thiên Môn.
Sinh mệnh Thần Mẫu huyễn hóa ra cơ thể từ Dòng sông sinh mạng và gật đầu với La Hồng.
La Hồng chắp tay, lưng đeo Tà Thần Kiếm và cái hộp, xoay người rời đi.
Đôi mắt của Sinh mệnh Thần Mẫu có mấy phần mong đợi, rồi hóa thành nước tản đi.
Bà ta vẫn lựa chọn chờ đợi Nhân Hoàng trở về dưới Dòng sông sinh mạng, bởi vì Nhân Hoàng đã hứa, cho nên bà sẽ mãi chờ đợi.
Giữa Thiên Môn.
Giữa trời, các Thiên Vương bước vào nhân gian để giao chiến với Phu Tử.
Nhưng mà, hôm nay khu vực bên dưới Trung Thiên Môn ở Thiên giới lại vô cùng náo nhiệt.
Đội quân của Thần tộc tập trung hết tại đây, cường giả mở đường, nửa Tôn, Tôn Cảnh, Chí Tôn... Số lượng rất đáng kể.
La Hồng chỉ nhìn lướt qua đã hiểu nhân gian khó có thể chống lại nhiều đòn tấn công dồn dập như vậy!
Vì vậy, La Hồng cảm thấy mình phải làm gì đó để gây ra chút phiền phức cho hậu phương của Thiên giới, để cho bọn họ sợ hãi, không dám tùy tiện tấn công nhân gian.
La Hồng thầm nghĩ trong lòng, sau đó hắn biến thành Thiên Kiêu của Thần tộc, rồi đi tới khu vực mà Thần tộc đang hội họp.
Bởi vì quy tắc của thế gian đã thoát ra ngoài, Thần tộc hiệu triệu Thần tộc trên Thiên giới hội tụ, bây giờ có vô số cường giả của Thần tộc đến biểu quyết, thậm chí có một số vị cường giả Thần tộc đang ẩn náu trong rừng sâu núi thẳm cũng phá cửa mà ra, chạy tới nơi đây.
Vì vậy, sự dò xét với thân phận của tu sĩ trong Thần tộc cũng không cần quan sát quá nhiều, chủ yếu là do muốn dò xét cũng không thể tìm ra cái gì.
Chủ yếu cũng là do La Hồng bị kẹt trong Vùng Cấm Bóng Tối và không thể dễ dàng xuất hiện.
Nếu không có La Hồng, một chàng trai giỏi giả trang thành người khác, thì cường giả Thiên giới sẽ không lo lắng nhiều về thân phận.
Tính cảnh giác của Thần tộc thấp hơn dự đoán của La Hồng.
Hoặc có lẽ Thần tộc không nghĩ rằng sẽ có ai đó phát động một cuộc tấn công từ bên trong phải không?
La Hồng không thể nói nên lời.
Giờ phút này, hắn biến thành Thiên Kiêu của Thiên giới Già La, vừa vào Thần tộc, đã bị xếp vào trong quân đội.
Theo hướng của Trung Thiên Môn về phía dòng nước.
La Hồng lặng lẽ ở lại trong đội ngũ, theo dõi dòng nước.
Hắn ngẩng đầu nhìn Trung Thiên Môn, loáng thoáng cảm giác được có một cỗ khí tức cuồng bạo đang chìm nổi trong Trung Thiên Môn, và ở đó có một vị cường giả cấp bậc Thiên Vương đang ngồi trấn giữ!
Hơn nữa khí tức này... Có hơi quen thuộc!
Thiên Vương Già Lam!
Trước kia, chính Thiên Vương Già Lam đã bỏ lại thân xác và cầm cái đầu bỏ chạy!
Thân thể của Thiên Vương Già Lam bị phá hủy, nhưng dưới sự đắp nặn của một lượng lớn tài nguyên trong Thần tộc, cơ thể hắn ta đã khôi phục như xưa, nhưng hơi thở có chút yếu ớt.
Vì vậy, hắn ta chịu trách nhiệm ngồi canh giữ ở Trung Thiên Môn.
La Hồng nhìn người quen cũ Thiên Vương Già Lam mà không nhịn được cười.
La Hồng không phải là một kẻ thù dai.
Tuy nhiên, hắn bị Thiên Vương Già Lam đuổi giết gần như xuyên qua toàn bộ Thiên giới, mối hận này đương nhiên là La Hồng phải nhớ kỹ rồi!
Thật là trùng hợp!
La Hồng cười rạng rỡ.
Giết Thiên Vương Già Lam... Quả là một sự lựa chọn tốt nhất!
Tại sao ư2 Bởi vì Thiên Vương Già Lam đã tích lũy quá nhiều tội ác, nếu có thể làm thịt đối phương, La Hồng cảm thấy hắn sẽ có được một lượng lớn tội ác.
Số lượng có lẽ không ít hơn những tội lỗi nhận được khi Thiên giới nghe tin ba vị Tà Thần phá phong ấn, náo loạn thiên hạ!
Bỗng nhiên.
La Hồng nhìn cường giả Vương Cảnh dẫn đầu đoàn đội ở phía xa, trên mặt lộ ra vẻ đau khổ cùng tức giận.
"Đại nhân! Ta muốn ra trận!"
"Anh trai Già Lặc của ta đã chết thảm dưới tay nhân gian, ta muốn báo thù cho anh ấy, ta muốn chinh phạt nhân gian!"
La Hồng hét lên đầy thảm thiết.
Vương Cảnh đứng đầu liếc nhìn La Hồng.
Trong lúc mơ hồ, gã ta thật sự cảm thấy La Hồng có chút giống với Già Lặc đã chết.
Gã ta sững sờ, một giây sau mới thở dài tiếc nuối.
Già Lâu, Già Lặc là Thiên Kiêu của Thần tộc chết một cách bi thảm trên nhân gian, đối với Thần tộc mà nói, coi như Thiên Kiêu đến thời đại này đã đứt đoạn, khiến cho Thần tộc tổn thương nguyên khí nặng nề.
Gã ta trái lại có thể cảm nhận được sự đau buồn và tức giận của La Hồng lúc này.
"Hiện giờ Phu Tử nhân gian đang chiến đấu với năm vị Thiên Vương. Lúc này, nhân gian rất nguy hiểm, xem qua tình hình đã rồi tính tiếp."
"Chẳng qua, ngươi nóng lòng muốn báo thù, chuyện này Bổn vương có thể hiểu được, vậy chúng ta đi tới Thiên Môn trước, sau khi họ giết chết Phu Tử, chúng ta sẽ tiến vào nhân gian!"
Vị Vương Cảnh này nói.
La Hồng rất muốn trả thù, vị Vương Cảnh này lộ ra vẻ xúc động, vì vậy gã ta đã mở cửa sau cho La Hồng.
La Hồng sửng sốt trong chốc lát, kế tiếp lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, giả vờ nghiến răng nghiến lợi.
Hắn không ngừng cảm tạ vị Vương Cảnh này.
Vô cùng cảm ơn vị đại hiệp!
Ta thay mặt Thiên Vương Già Lam cảm ơn ngươi!
Ổ đây, chỉ có mình vị Vương Cảnh cầm đầu là cảm khái vô cùng, La Hồng cố nén đôi vai run rẩy của mình và phi nước đại về phía Trung Thiên Môn.
Cửa Trung Thiên Môn.
Thiên Vương Già Lam ngồi xếp bằng.
Trong mơ hồ, gã ta có một cảm giác nguy hiểm ập tới.
Tại sao gã ta lại có cảm giác nguy hiểm nhỉ?
Gã ta vẫn ngồi canh giữ ở Trung Thiên Môn... Nguy hiểm ở đâu cơ chứ?