Hoàng!
Mặt đất ở Nhân Gian.
Khuôn mặt của tất cả mọi người đều sợ hãi.
Nhìn bầu trời luôn thay đổi, ngày đêm không rõ, một cảm giác ớn lạnh khó giải thích bao trùm khắp cơ thể.
Vừa rồi họ tưởng rằng mình sẽ phải chết.
Nhìn kiếm khí đột nhiên xuất hiện ùn ùn kéo đến rồi lại nhì vô số thương mang...
Quả nhiên là thần tiên đánh nhau người phàm gặp nạn!
Trấn Thủ Thiên Giới khịt mũi, mất đi sự ngăn cản của Phu Tử hắn ta bước ra một bước, Nam Thiên Môn đã gần trong gang tấc!
Thế nhưng bàn chân vừa mới đặt tới Nam Thiên Môn gã ta đã sợ hãi thay đổi sắc mặt.
Bởi vì giữa trời đất bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay, bàn tay kia vô cùng to lớn đến nỗi không thể tưởng tượng được che đậy mặt trời, dường như toàn bộ Nhân Gian đều sinh ra và chết đi giữa lòng bàn tay này.
Nam Thiên Môn lập tức bị cái bàn tay này nắm lấy.
Uỳnh!
Bàn tay khép kín!
Nam Thiên Môn lập tức phát ra âm thanh không chịu nổi!
Khoảnh khắc tiếp theo hiện đầy vết nứt.
Trấn Thủ Thiên Giới bỗng nhiên rút chân bị buộc phải rút lui.
Mà bàn tay biến mất, đã thấy phía trên Nam Thiên Nôn có một chiếc quan tài cổ xưa đang ngăn cản ở trước cửa, không để cho bất luận sinh linh nào tới gần một bước.
Bên trong quan tài một lão nhân hiền lành tóc trắng yên tĩnh ngồi ngay thẳng, bình tĩnh nhìn Trấn Thủ Thiên Giới.
"Hạ Thương, ngươi và ta đã mười vạn năm không gặp cớ gì chưa trò chuyện vài câu đã bỏ chạy?"
Lão nhân thản nhiên nói.
Trấn Thủ Thiên Giới hít sâu một hơi, Khổng Hư trải qua sự gột rửa của Sinh Mệnh Tinh Hoa nhìn qua dường như trạng thái đã tốt lên rất nhiều, không còn loại trạng thái sắp chết kia nữa.
Thậm chí có thể điều động lực lượng kinh khủng.
Chỉ uy áp phát ra từ trên người đã có thể làm cho Thiên Vương đỉnh cấp như Trấn Thủ Thiên Giới phải sợ hãi.
Khổng Hư thế mà thật sự khôi phục chiến lực!
Mặc dù không còn như lúc hưng thịnh nhưng mà ít nhất cũng đã đạt bảy tám mươi phần trăm!
Cường giả Ngụy Hoàng với lực lượng bảy tám mươi phần trăm không phải Thiên Vương có thể sánh được!
"Khổng Hư...Ngươi không cần phải giả bộ, ngươi không nên xuất thế nếu như tiếp tục trốn ở trong Nhân Hoàng Cung thì ngươi còn có thể sống thêm mấy năm, nhưng bây giờ ngươi xuất thế thì cho dù có Sinh Mệnh Tinh Hoa tưới nhuần ngươi vẫn sẽ không sống được quá lâu như cũ!"
Đôi mắt của Trấn Thủ Thiên Giới cũng trở nên thâm thúy giống như xem thấu Phu Tử đời đầu tiên, phơi bày sự ngụy trang của Phu Tử đời đầu tiên.
"Ha ha...Ngươi đoán xem?"
Khổng Hư cười.
Nửa người của ông ở bên trong quan tài, nửa người trên lại thắng tắp.
Trấn Thủ Thiên Giới hít sâu một hơi nâng kiếm ở trong tay lên, trên thân Thiên Vương kiếm có ý chí dao động vô cùng mãnh liệt.
Khoảnh khắc tiếp theo kiếm bị vứt ra ngoài.
Vù một tiếng bay về phía Khổng Hư Phu Tử đời đầu tiên!
Uỷnh!
Thiên Vương Binh bị Trấn Thủ Thiên Giới kích nổi Một đám mây hình nấm bay lên trước Nam Thiên Môn giống như pháo hoa vô cùng rực rỡ!
Tất cả tu sĩ ở Nhân Gian đều rung động nơm nớp nhìn, cuộc chiến đấu cấp độ này vượt xa trí tưởng tượng của họ.
Ỗ phía xa.
La Hồng cũng thở hồng hộc, hắn tháo bỏ Tam Trọng Thiên Môn.
Thiên Môn được xem là chí bảo vô cùng nặng nề, cho dù dựa vào thực lực của La Hồng hôm nay muốn nâng Thiên Môn lên vẫn rất tốn sức.
Bây giờ Phu Tử đời đầu tiên không cần Sinh Mệnh Tinh Hoa nữa nên La Hồng cũng không tiếp tục khiêng.
"Sư nương, cám ơn!"
La Hồng quát lớn về phía bên trong Thiên Môn.
"Tiểu La, đừng...Đừng kêu lung tung! Chỉ thực sự sẽ tức giận!"
Giọng nói của Sinh Mệnh mẫu thần từ phía trên trong Thiên Môn bay ra ngoài.
La Hồng nổ nụ cười xán lạn.
Tức giận cái gì chứ.
Bản công tử kêu thì kêu, có làm hay không là chuyện của ngươi.
La Hồng không nói thêm gì, hắn nhìn về cuộc chiến đấu ở phía xa nheo mắt lại, Trấn Thủ Thiên Giới...Đây là một lão lớn!
La Hồng cũng không nguyện ý bỏ qua cho gã ta!
Lão này lòng dạ độc ác hơn nữa còn vô cùng ghê gớm.
Là một tai họa lớn!
La Hồng cũng đã đặt bản thân vào nguy hiểm mà Trấn Thủ Thiên Giới chỉ điều động phân thân đến đây!
Thực sự là muốn ẩu ta một mảnh bầu trời!
Uỳnh!
La Hồng bước từng bước một lên trên bầu trời.
Lưng đeo hộp kiếm, Thất Hào bị đánh băng chỉ còn lại một nửa thân thể nhanh chóng khôi phục hóa thành mặt dây chuyền nhỏ treo ở sau lưng La Hồng.
"Sau khi Phu Tử cản trở tất cả kiếm khí cho người ở Nhân Gian cũng bay lên trời cầm Quy Tắc Trường Thương trong tay lơ lửng ở bên cạnh La Hồng.
Phu Tử liếc mắt nhìn La Hồng một chút, bên trong đôi mắt kèm theo về ngạc nhiên và sợ hãi thán phục.
"Tiểu tử ngươi...Càng ngày càng phát triển vượt quá dự đoán của lão phu"
"Lão phu tưởng rằng mục tiêu của ngươi là Thiên Vương ngũ tộc của Thiên Giới, không ngờ...Ngươi lại có ý định với Trấn Thủ Thiên Giới."
"Thực là nham hiểm" Phu Tử nói.
La Hồng nhìn về phía Phu Tử: "Đều do Phu Tử dạy tốt"
Phu Tử tối sầm mặt, lão phu nham hiểm khi nào?
Ông luôn có cảm giác tiểu tử La Hồng này đang mắng ông!
Nhưng mà Phu Tử cũng cảm thán, ông đã từng vô số lần tưởng tượng khi quy tắc Nhân Gian tiêu tán thì Nhân Gian sẽ gặp phải nguy cơ như thế nào.
Nhưng không ngờ kết quả lại như vậy.
Bụi mù cuồn cuộn tiêu tán.
Khổng Hư vẫn ngồi ở bên trong quan tài như cũ, mà một Thiên Vương Binh tự nổ thế mà không hề gây tổn thương đến Khổng Hư chút nào.
Thực lực này quả nhiên là hùng mạnh đáng sợ.
Trấn Thủ Thiên Giới ngẩng đầu nhìn về phía Tam Trọng Thiên Môn khác.
Thiên Vương Long Tộc Bắc Thiên Môn rút lui, Thiên Vương trấn giữ ở Trung Thiên Môn bị La Hồng hố chết nhưng mà Thiên Vương Đông Thiên Môn, Tây Thiên Môn vẫn còn.
"Giúp ta!"
Trấn Thủ Thiên Giới rống to.
Tuy nhiên sắc mặt Thiên Vương Yêu Tộc của Đông Thiên Môn và Thiên Vương Phật Tộc của Tây Thiên Môn lại phức tạp trốn ở sau Thiên Môn!
Ổ phía trên Thời Không Trường Hà nhóm cường giả Tà Thần Nhị Cáp cầm thượng cổ hoàng binh ở trong tay đang giao chiến với Thiên Vương của các tộc cũng sợ hãi thay đổi sắc mặt.
Phu Tử đời đầu tiên xuất thết Hơn nữa còn khôi phục chiến lực!
Phu Tử đời đầu tiên...Đây chính là một Ngụy Hoàng!