Phu Tử đời đầu tiên mỉm cười.
Một thân ảnh xuất hiện ở trước đầu Trấn Thủ Thiên Giới.
Giơ tay lên tay cầm một cây bút vàng.
Phốc phốc!
Bút vàng chấm xuống đầu của Trấn Thủ Thiên Giới lập tức bị chấm cho nổ tung!
Cường giả hấp thụ sức mạnh Ngụy Hoàng của ngũ tộc đứng ở trên đỉnh của tam giới lúc này đã bị giết!
Bùm bùm bùm!!!
Sức mạnh kinh khủng không có trật tự hoàn toàn bị chôn vùi và nổ tung!
Thời Không Trường Hà cũng bị chôn vùi một đoạn, bọt nước biến mất hóa thành hư vô vô tận!
Mạnh mẽ đáng sợ!
Mà thân xác của Trấn Thủ Thiên Giới biến mất chỉ còn lại biển ý chí.
Biển ý chí còn lại của Trấn Thủ Thiên Giới trái lại trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Bên trong đôi mắt của hắn ta tràn đầy vẻ phức tạp nhìn Khổng Hư Phu Tử đời đầu tiên, trong miệng chỉ còn lại cảm thán và thổn thức.
"Một trăm nghìn năm lão cổ đổng của Nhân Tộc...Chẳng còn lại bao nhiêu, chết một người hay thiếu một người lại trở nên cô đơn nhiều thêm mấy phần"
"Nhìn khắp Nhân Gian có bao nhiêu khuôn mặt người thế nhưng lại không có một khuôn mặt nào quen thuộc, nhưng ngươi...Chắc chắn phải chết"
Khổng Hư Phu Tử đời đầu tiên lắc đầu.
Giết Trấn Thủ Thiên Giới rồi ông ấy cũng có chút cô đơn và buồn bực lẫn lộn.
Bây giờ người quen ở Nhân Gian có mấy người chứ?
Mặc dù nói Ngụy Hoàng của ngũ tộc, Thiên Vương đều là những gương mặt quen thuộc nhưng mà họ lại không phải người.
"Đúng vậy...Ta hành động điên rồ."
"Thế nhưng ta không có lựa chọn nào khác."
"Ta không nhìn thấy đường, không nhìn thấy hy vọng"
"Ta chỉ lựa chọn đánh cược một lần nhưng hiển nhiên là ta đã thua cuộc."
Trấn Thủ Thiên Giới hiện ra hư ảnh trong biển ý chí lắc đầu nói.
Hắn ta nhìn Khổng Hư nói: "Ngươi hẳn là đã nhìn thấy gì đó nhưng ngươi chưa từng nói cho ta biết"
Khổng Hư lắc đầu: "Ngươi sẽ không muốn biết, biết rồi ngươi sẽ càng tuyệt vọng hơn"
Trấn Thủ Thiên Giới nở nụ cười: "Có lẽ vậy."
"Nhưng như vậy thì sao chứ?"
"Ngươi mạnh như vậy rồi cũng sẽ chết..."
Khổng Hư nâng bút lên không muốn nói tiếp nữa: "Lên đường đi."
Chấm một bút xuống.
Giống như cắt bầu trời đầy sao bằng một thanh kiếm!
Phốc phốc!
Biển ý chí của Trấn Thủ Thiên Giới bỗng nhiên bị chém thành hai nửa!
Cả Thiên Giới đều đang chấn động, mặt đất rạn nứt, vô số ngọn núi biến mất.
Nhưng mà ánh mắt của Phu Tử đời đầu tiên lại hơi ngây ngẩn.
Thời Không Trường Hà đột nhiên nổ tung!
Bóng tối vô tận như thủy triều cuộn tới, một lúc sau một khuôn mặt vô cùng to lớn hiện ra, khuôn mặt đó giống như cả thế giới đen tối và tĩnh mịch!
Khuôn mặt kia há cái miệng rộng ra cắn một cái!
Biến ý chí của Trấn Thủ Thiên Giới bị chém thành hai nửa bỗng nhiên bị nuốt hết một nửa!
Mà một nửa còn lại bị Phu Tử đời đầu tiên làm cho vỡ tung!
"Địa Ngục Thi Ma Hoàng!"
Khuôn mặt to lớn kia sau khi nuốt một nửa biển ý chí của Trấn Thủ Thiên Giới thì hướng về phía Phu Tử đời đầu tiên nhếch miệng cười sau đó lại một lần nữa hòa vào trong bóng tối vô tận như thủy triều biến mất không thấy gì nữa.
Phu Tử đời đầu tiên nhìn về phía bóng tối vô tận như thủy triều.
Một tay nâng sách, một tay chấp bút.
Nhíu lông mày, nho sam bay lên.
"Người canh giữ Địa Ngục đâu?"
"Địa Ngục...Cũng loạn rồi sao?"
Địa Ngục...Có có thể đã xuất hiện sự rối loạn!
Sự thay đổi đột ngột làm cho cường giả của cả tam giới cũng hơi thay đổi sắc mặt.
Không ai có thể ngở ý chí biển của Trấn Thủ Thiên Giới bị chém làm hai nửa sau đó lại bị nuốt chửng bởi một sự tồn tại đáng sợ trào ra từ thủy triều đen tối!
Trấn Thủ Thiên Giới chết rồi sao?!
Vô số cường giả đều cảm thấy mênh mông mịt mù, mặc dù Thiên Giới xuất hiện hiện tượng kỳ lạ nhưng mà không xuất hiện hiện tượng kỳ lạ như khi cường giả chết, đây cũng có ý nghĩa là Trấn Thủ Thiên Giới rất có thể chưa chết!
Đặc biệt là lão tổ của ngũ tộc, bởi vì Trấn Thủ Thiên Giới vận dụng sức mạnh của xiềng xích để hút sức mạnh của họ làm đứt đoạn Quy Tắc xiềng xích, cho nên họ được phóng thích.
Vốn dĩ họ nên cảm nhận được sự tự do, cảm nhận được vui vẻ.
Thế nhưng không hiểu tại sao lại không thể vui vẻ nổi.
Dù sao thế cục hôm nay đối với ngũ tộc mà nói cũng không được xem là tốt bởi vì Thánh Nhân của Nhân Gian xuất thế, Phu Tử đời đầu tiên khôi phục chiến lực của thời kỳ đỉnh phong, một người mạnh mẽ như Trấn Thủ Thiên Giới còn bị Không Hư Phu Tử đời đầu tiên đâm thủng bằng một bút, tùy tiện giết chết.
Vậy cường giả ngũ tộc thật sự có thể chống đỡ được cơn tức của Phu Tử đời đầu tiên sao?
Quan trọng nhất là Trấn Thủ Thiên Giới rốt cuộc có chết hay không?
Tại sao Địa Ngục Thi Ma Hoàng đột nhiên xuất thế nuốt ý chí biển của Trấn Thủ Thiên Giới?
Địa Ngục Thi Ma Hoàng cũng không phải là kẻ yếu, một trăm nghìn năm trước cũng đã là Ngụy Hoàng cấp cao nhất chỉ cách Chân Hoàng Cảnh nửa bước.
Hơn nữa Địa Ngục Thi Ma Hoàng có chiến lực vô song, đây chính là lão tổ của Địa Ngục Thi Ma nhất tộc, là tồn tại cùng cấp bậc với Chân Hoàng của ngũ tộc thời thượng cổ.
Năm đó Nhân Hoàng rời khỏi tam giới đi đến nơi nào chưa biết đã sắc phong ba cường giả Địa Ngục, Nhân Gian, Trấn Thủ Thiên Giới tam giới.
Đồng thời còn có quy tắc lực lượng đáng sợ dày đặc cả tam giới để ổn định trật tự của tam giới.
Địa Ngục Thi Ma Hoàng cũng bị phong ấn giống như họ.
Một trăm nghìn năm qua không thể nào ra khỏi Địa Ngục, thậm chí phong cấm của Địa Ngục Thi Ma Hoàng còn đáng sợ hơn của họ bởi vì Thi Ma Hoàng rất mạnh!
Nhưng hôm nay xem ra Địa Ngục Thi Ma Hoàng dường như cũng đã được phóng thích!
Trấn Thủ Địa Ngục...Đã xảy ra chuyện!
Phải chăng Địa Ngục Thi Ma Hoàng đã hợp tác với Trấn Thủ Thiên Giới?
Nếu không họ không thể nào giải thích được tại sao Địa Ngục Thi Ma Hoàng sẽ ra tay cứu Trấn Thủ Thiên Giới.
Tất cả đều giống như một đám sương mù khó tan phủ lên đầu họ làm cho họ không thể nghĩ ra cũng không thể nhìn thấu.