favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1217: "Chiến tử là vinh quang của quân nhân!"

Chương 1217: "Chiến tử là vinh quang của quân nhân!"

Một lúc sau Tà Thần Nhị Cáp, Hắc Miêu, Thanh Ngưu nhao nhao hiện ra hình người.

"Đúng vậy, bọn Chỉ quả thật là bị bàn tay lớn kia bắt giam cầm, sau đó bị phong cấm ở bên trong khu vực cấm hắc ám, vừa phong cấm đã mấy trăm nghìn năm"

Sinh Mệnh Mẫu Thần nở nụ cười: "Cái này cũng không quá rõ ràng nhưng mà Chỉ từng nhìn thấy họ nhảy nhót tưng bừng ở bên trong Thiên Giới làm hại một phương."

"Làm gì có làm hại một phương?!"

Hắc Miêu Tam Hào lại vô cùng oan ức la lên.

"Chỉ vừa đột phá, ngưng tụ thần cách nên đang hưng phấn, ngao du Thiên Giới giết mấy hung thú phách lối trước đó từng đối địch với Chỉ, làm sao lại làm hại một phương?"

"Giết kẻ thù cũng gọi là làm hại một phương sao?"

Hắc Miêu Tam Hào ủy khuất nói.

Thanh Ngưu khẽ gật đầu: "Thực ra Chỉ cũng như thế"

Tà Thần Nhị Cáp lại hơi xấu hổ, dường như hắn thực sự làm hại một phương, dù sao hắn quá hưng phấn, nhảy nhót tưng bừng nên đã phá vỡ núi chém biển, không cẩn thận gây họa tới những tồn tại nhỏ bé trên Thiên Giới nên không chừng những gì người kia nói cũng đúng."

"Nhưng mà cũng không thể trách Chỉ, khi Chỉ hưng phấn chạy nhanh hết mức thì làm sao quan tâm được sâu kiến ở trên đất chứ?"

La Hồng nghe vậy thì hơi nhíu mày.

"Nói cách khác...Trong tam giới tồn tại một loại quy tắc, một khi sức mạnh vượt qua hạn chế của quy tắc thì sẽ ra tay trấn áp?"

La Hồng ngưng trọng nói.

Dường như hắn ngửi được một loại hương vị bí mật nào đó.

Sinh Mệnh Mẫu Thần khẽ gật đầu: "Xem như là thế đi"

"Trước đó Nhân Hoàng đã từng nói với Chỉ về đề tài này, quy tắc thần bí kia không nên nói là quy tắc mà phải nói là một loại ý chí"

Ý chí?!

Đôi mắt La Hồng ngưng lại, hít sâu một hơi.

"Đúng vậy, chính là một loại ý chí, trời đất có đại đạo, tu sĩ mở đường, ngưng tụ Động Thiên sau đó nắm giữ quy tắc, thực ra đều dưới sự giám thị của ý chí này .

"Thực lực càng mạnh mẽ thì càng có thể cảm nhận được sự giám thị của sức mạnh này."

Sinh Mệnh Mẫu Thần bình tĩnh nói.

La Hồng rơi vào im lặng.

Bỗng nhiên mặt dây chuyền trên hộp kiếm nhỏ ở sau lưng La Hồng lay động, phân thân của Thất Hào phát ra thanh âm trầm thấp.

"Nhân Hoàng tiểu gia hỏa kia cũng đã từng nói với Chỉ được xưng là ý của thiên đạo."

Thanh âm này vừa phát ra.

La Hồng lập tức bị giật mình.

Tà Thần Nhị Cáp, Hắc Miêu Tam Hào, Thanh Ngưu Cửu Hào cũng hãi hùng khiếp vía.

"Lão đại Linh Hào!"

"Ngươi lại nghe lén!"

"Lão đại, lần sau lên tiếng có thể bắt chuyện được không?"

Sắc mặt của ba Tà Thần sắp trở nên đen.

La Hồng lại cười gượng, Linh Hào này...Nñgược lại là ma cuồng nghe lén.

"Ách...Không phải Chỉ cố ý, Chỉ chỉ đang cảm thấy đề tài này hơi thú vị nên trong lòng có cảm giác."

Mặt dây chuyền nhỏ tiếp tục phát ra tiếng.

La Hồng vội ho, vội vàng kéo chủ đề trở về: "Ý của thiên đạo?"

"Điều này rất dễ hiểu, trước đó quy tắc Nhân Hoàng tồn tại ngươi giết Thiên Nhân ở Nhân Gian nhưng lại được quy tắc ban thưởng..."

"Quy tắc tràn đầy Thiên Giới thì sao? Ngươi cho rằng cũng là sức lực quy tắc của Nhân Hoàng sao?"

"Mặc dù Nhân Hoàng chơi quy tắc xem như không tệ, nhưng mà...Muốn trải rộng toàn bộ Thiên Giới, thậm chí toàn bộ tam giới...Vẫn hơi kém chút."

Linh Hào nói.

Sinh Mệnh Mẫu Thần cũng khẽ gật đầu: "Nhân Hoàng không được."

Khóe miệng La Hồng khẽ giật một cái, nghiêm túc liếc nhìn Sinh Mệnh Mẫu Thần luôn cảm giác ngươi háo sắc nhưng bổn công tử không có chứng cứ.

"Cho nên quy tắc bao phủ trên Thiên Giới...Cũng không phải là do Nhân Hoàng đặt ra sao?"

Ỗ Thiên Giới giết địch được thưởng cũng không liên quan gì tới Nhân Hoàng? La Hồng hít sâu một hơi, thậm chí có cảm giác rùng mình, hắn vẫn tưởng rằng quy tắc Thiên Giới cũng là do Nhân Hoàng đặt ra.

Hiện tại những đại lão ở trong khu vực cấm nói cho hắn biết rằng không phải!

Mà do "ý của thiên đạo" bỏ đi tạo ra?

Nhân Hoàng làm cho La Hồng thật sự thất vọng.

Bỗng nhiên ánh mắt La Hồng hơi đổi: "Cho nên bàn tay trấn áp phong ấn Tà Thần...Chính là do ý của thiên đạo hiện ra?"

"Cái này thì không biết, trên thực tế cái gọi là khái niệm "ý của thiên đạơ đều do Nhân Hoàng nói ra, trước đó Chỉ chưa từng nghĩ tới"

Linh Hào nói.

Sinh Mệnh Mẫu Thần cũng khẽ gật đầu: "Muốn phóng thích cho đám Chỉ cũng không phải dễ dàng như vậy, đám Chỉ và những tiểu miêu tiểu cầu này khác nhau..."

Sinh Mệnh Mẫu Thần làm cho Tà Thần Nhị Cáp và Hắc Miêu Tam Hào lập tức xù lông.

Sao lại kêu là tiểu miêu tiểu cẩu?!

Ám chỉ ai đây chứ?

Họ thế nhưng là tồn tại thần cách chính đạo!

Chính là Tà Thần vô cùng kinh khủng!

Thanh Ngưu trừng đôi mắt to như chuông đồng biểu thị rằng không ám chỉ ai, Chỉ chỉ phụ trách xem náo nhiệt.

La Hồng cười.

Hắn bỗng nhiên phát giác những đại lão bị phong cấm ở bên trong khu vực cấm thật thú vị.

Thậm chí có thể dùng từ tính tình thuần khiết để hình dung.

Ở chung với những tồn tại này ngược lại thật thoải mái.

La Hồng không tiếp tục trò chuyện nhưng mà trong lòng lại nhớ kỹ lời nói của Sinh Mệnh Mẫu Thần, tam giới này vẫn tồn tại lực lượng quy tắc đặc biệt áp đảo phía trên tam giới, giám thị tất cả mọi thứ.

Một khi thực lực đạt tới một cảnh giới thì sẽ bị phong cấm?

Như Tà Thần và Sinh Mệnh Mẫu Thần vân vân?

"Ý của thiên đạo..."

La Hồng nheo mắt.

Hắn hơi nheo mắt liếc nhìn, sổ da người yên tĩnh lơ lửng ở trong biển ý chí, thứ chơi này...Có quan hệ với ý của thiên đạo sao?

Sau khi La Hồng tạm biệt Sinh Mệnh Mẫu Thần nhóm Tà Thần hùng hùng hổ hổ hóa thành phi kiếm trở vào bao.

La Hồng trở lại phía trên liễn Tam Long Tà Quân.

Mà bên cạnh Sinh Mệnh Trường Hà, đại quân Nhân Tộc đều vô cùng kích động nhao nhao đứng thẳng người hưng phấn nhìn La Hồng!

So với mới vừa vào Thiên Giới, lần chiến đấu này thực lực tổng hợp của đại quân Nhân Tộc dường như cũng được tăng lên và đột phá không nhỏ.

Hơn nữa...

Bởi vì lần lượt trải qua sống và chết nên trên mặt tu sĩ Nhân Tộc đều có thêm rất nhiều tang thương và kiên nghị.

"Chuẩn bị xong chưa?"

"Trận chiến tiếp theo, tổ địa Long Tộc!"

La Hồng liếc nhìn đại quân, đứng lặng ở phía trên xe nói.

"Đừng tưởng rằng có ấn ký sinh mệnh thì các ngươi sẽ bất tử bất diệt, ngũ tộc Thiên Giới đều nắm giữ bí thuật chặt đứt kết nối Sinh Mệnh Trường Hà trong tay, trận chiến tiếp theo các ngươi rất có thể sẽ chết, sẽ chết rất nhiều rất nhiều người!"

"Sơ sao?"

Ánh mắt La Hồng như sắt.

Nhưng mà đại quân Nhân Tộc đều ngửa đầu, mặc kệ là ánh mắt của Đại Sở, quân Đại Chu hoặc là thiết kỵ La gia đều rạng rỡ, chỉ có lửa nóng, chỉ có chiến ý!

"Không sợ!"

"Chiến tử là vinh quang của quân nhân!"

La Hồng cười ha hả.

"Xuất phát!

Một lời nói trùng trùng điệp điệp khuấy động Thiên Giới!

La Hồng không ẩn nấp thân hình của mình, hắn cứ như vậy đường đường chính chính đâm thẳng về phía tổ địa Long Tộc ở Bắc Vực!

Toàn bộ Thiên Giới dường như cũng đang run rẩy.

Chương trướcChương tiếp