favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1246: Rất nhiều chuyện, nhìn thấu, không thể nói ra...

Chương 1246: Rất nhiều chuyện, nhìn thấu, không thể nói ra...

Vùng Cấm Bóng Tối.

Số Không và số Một không để ý tới trạng thái kỳ quái của La Hồng nữa.

Bởi vì họ phát hiện ra, cùng với sự trở về từ cửa tinh không của Nhân Hoàng, La Hồng tựa như cũng khôi phục lại như cũ!

Việc hấp thu quy tắc của La Hồng dần dần có xu hướng viên mãn, tu vi Vương Cảnh hoàn toàn vững chắc.

Vì vậy, bọn họ không để ý tới La Hồng nữa.

Không chết thì không phải vấn đề lớn.

Nhưng vị Nhân Hoàng bước qua cửa tinh không kia lại rất có vấn đề.

Bọn họ là người mạnh nhất trong Tam giới, đương nhiên họ có thể cảm nhận được khí tức của Nhân Hoàng vào lúc này không đúng lắm.

hơi thở của ông ta đang tiêu tán dường như núi đổ nứt toác, sinh cơ dần mất, cận kề cái chết.

Động thiên của Nhân Hoàng đã biến mất, đại lộ cũng vỡ nát hết.

Bây giờ, chẳng có thứ thuốc nào có thể cứu nổi.

Thậm chí, có thể nói Nhân Hoàng chỉ còn lại một tia ý chí đang không ngừng kiên trì.

Nếu không nhờ như vậy, có lẽ Nhân Hoàng còn không bước qua nổi cánh cổng tỉnh không để trở về.

Bùm!

Biển Bóng Tối nhấp nhô lên xuống, những con sóng đang dâng trào mãnh liệt.

Nhân Hoàng bước ra, kim bào loang lổ vết máu tươi, sắc mặt tái nhợt, hơi thở yếu ớt.

Ông ta nhìn Vùng Cấm Bóng Tối vô cùng quen thuộc, không khỏi cười nhẹ.

Bóng tối bao trùm lấy ông, cố gắng ăn mòn cơ thể ông ta.

Số Không nhìn lướt qua, nhấc tay lên và búng ngón tay.

Vô số bóng tối lập tức tản ra khỏi cơ thể Nhân Hoàng.

"Một trăm ngàn năm rồi, rốt cục ngươi đã trở về, đáng tiếc..."

Số Không tiếc nuối nói.

Thực ra, Số Không vô cùng thưởng thức vị Nhân Hoàng này.

"Những gì tiền bối đã dạy đều đúng, tiếc rằng năm tháng trôi quá vội vàng, ta không thể quay đầu lại nữa..."

Nhân Hoàng mỉm cười.

"Trên thực tế, nếu có thể mời tiền bối ra mặt giúp đỡ, kết quả có lẽ không phải như bây giờ."

Số Không nói một cách thờ ơ: "Ngươi không thể giúp ta tự do, ta không trách ngươi."

Nhân Hoàng cười nói: "Đương nhiên là không liên quan gì đến tiền bối, là do vãn bối học nghệ không tỉnh"

"Ta rời khỏi Tam giới đã trăm ngàn năm, thời gian trôi qua vội vã, hiện tại có thể trở về, văn bối đã biết đủ."

Nhân Hoàng cười tủm tỉm nói, trong giọng điệu có chút vui mừng.

Số Một Thôn Thiên Oa biến thành bản thể, nheo mắt nhìn Nhân Hoàng: "Ngươi ra khỏi Tam giới, phát hiện ra cái gì?"

"Chắc phải có lý do cho việc ngươi không quay trở lại trong suốt một trăm ngàn năm chứ, đúng không? Ngươi đã phát giác ra bí mật gì?"

"Sức mạnh trong cái phong ấn này thực sự là do ý chí của Thiên Đạo sao?"

Nhân Hoàng loạng choạng bước ra khỏi Biển Bóng Tối và đặt chân lên Vùng Cấm Bóng Tối.

Ông ta bước đi một cách chậm rãi, không nhanh không chậm.

Ông ta không trả lời ngay nan đề của Số Một Thôn Thiên Oa.

Ông ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, từ đây có thể thấy chỗ phía trên Vùng Cấm Bóng Tối bị xé nát, phía trên vùng cấm địa có một Dòng Sông Thời Không đang gầm thét.

Dòng Sông Thời Không như vỡ ra làm đôi, giữa dòng sông đó, bóng dáng La Hồng trong y phục trắng với mái tóc trắng đang nhấp nhô lên xuống.

"Là La Hồng..."

Nhân Hoàng cảm khái.

Mới qua bao lâu đâu, chớp mắt ta cảm ứng được với La Hồng, trước kia hắn mới chỉ là nửa Tôn Cảnh, ai ngờ giờ đã bước tới Vương Cảnh.

Tốc độ tu hành kiểu gì vậy?

Cũng quá nhanh đi...

Người có thể xé rách Dòng Sông Thời Không, lấy quy tắc trong Dòng Sông Thời Không làm chất dinh dưỡng, bút pháp này cũng chỉ có thể xuất ra từ tay của Tà Thần Số Không trong Vùng Cấm Bóng Tối thôi.

Có vẻ như La Hồng rất được Số Không thưởng thức.

Nhân Hoàng có chút hâm mộ, nhưng cũng chỉ là hâm mộ mà thôi.

Là Nhân Hoàng, ông ta cũng có niềm kiêu hãnh của riêng mình, Tà Thần Số Không trong Vùng Cấm Bóng Tối thực sự rất cường đại, thậm chí có thể nói là mạnh mẽ ngoài mong đợi của ông.

Đó chính là Hỗn Độn Hạt Tổ được sinh ra từ thuở sơ khai hỗn độn, là vô địch chí cao!

Cho dù là Hoàng Cảnh, coi như là Chân Hoàng thì sao chứ?

Trên người của Hỗn Độn Hạt Tổ thực ra ẩn chứa một bí mật lớn, nhưng bí mật này ... Nhân Hoàng không được phép và cũng không có tư cách biết được.

"La Hồng cũng là người tộc ta, tiểu tử này nếu nhận được sự công nhận của tiền bối, hy vọng... Thực sự có thể thay đổi điều gì đó."

Nhân Hoàng mỉm cười.

Số Không gật đầu.

Có một chút ánh sáng yếu ớt trong đôi mắt đỏ tươi.

Sau đó, Nhân Hoàng nhìn về phía Tà Thần Số Một, Số Hai, Số Ba và nhiều Tà Thần phía sau.

"Giải phong ấn chưa chắc đã là chuyện tốt..."

"Nếu chư vị ở trong Vùng Cấm Bóng Tối làm Tà Thần có lẽ sẽ tốt hơn"

Nhân Hoàng nói có thâm ý khác.

Nếu như giải phong ấn, ý chí của Thiên Đạo có thể sẽ thử khống chế những Tà Thần này.

Hôm nay, Chân Hoàng trong Tam giới đã chết quá nhiều, mà trên chiến trường tinh không kỳ lạ kia, người mạnh nhất vẫn chưa chết.

Ý chí của Thiên Đạo cũng phải triệu hồi và điều khiển cường giả từ Tam giới để chiến đấu với cường giả vô cùng mạnh kia.

Tà Thần trong Vùng Cấm Bóng Tối chính là mục tiêu hàng đầu của ý chí Thiên Đạo.

Đôi mắt của Số Không và Số Một đều như đông cứng lại.

Ý tứ trong câu từ của Nhân Hoàng khiến họ không khỏi rơi vào trầm ngâm.

"Rất nhiều chuyện, nhìn thấu, không thể nói ra..."

"Mặc dù ta biết một số bí mật, nhưng có câu, thiên cơ bất khả lộ, có một số việc chỉ có thể chỉ điểm đến là ngừng."

Nhân Hoàng cười sảng khoái.

Thực ra, ông ta không có ý định trả thù vì các Tà Thần trong Vùng Cấm Bóng Tối không ra tay giúp đỡ.

Trên thực tế, ban đầu Nhân Hoàng đến với mục đích thu phục Tà Thần trong cấm địa, mục đích của ông vốn không đơn thuần, Tà Thần không giúp ông ta cũng là điều hợp tình hợp lý.

Tuy nhiên, sở dĩ Nhân Hoàng không nói ra là bởi vì ở tầng thứ như bọn họ, vốn dĩ là pháp tắc sẽ tuân theo quy tắc.

Lỡ hé ra câu nào, rồi bị ý chí của Thiên Đạo nghe được, thì ảnh hưởng sẽ rất lớn.

Chiếc áo choàng nhuốm máu của Nhân Hoàng tung bay, ông ta sải bước ra khỏi Vùng Cấm Bóng Tối.

Bóng tối tan biến và mở ra một tia sáng.

Chương trướcChương tiếp