mong muốn Nhân Hoàng không tiếp tục đi đâu nữa, mà để cho La Hồng đưa ông về Thiên giới.
Hai người tiến thẳng đến Dòng Sông Sinh Mệnh.
Thời gian của ông ta cũng không còn nhiều lắm.
Mỗi khi ông nghĩ về những niệm tưởng, sinh mạng lại khô cạn đi mấy phần.
La Hồng không nói nhiều, từ Thiên Môn tiến quân thần tốc tới thẳng Dòng Sông Sinh Mệnh.
Một luồng lưu quang lướt nhanh qua, xé toạc bầu trời.
Ông có thể cảm ứng được sự xao động và nóng nảy của Dòng Sông Sinh Mệnh!
La Hồng nhảy xuống, đỡ lấy Nhân Hoàng già yếu.
Bên bờ sông Sinh Mệnh.
La Hồng buông lỏng bàn tay đang đỡ lấy ông, ông lão mỉm cười, gật đầu với hắn, sau đó chậm rãi đi về phía trước.
Ông ta bước từng bước một, bước chân tập tễnh, nhưng cũng vững chắc vô ngần.
Dường như có một cơn gió nhẹ thoảng qua.
Những con sóng của Dòng Sông Sinh Mệnh cứ thế dần dầng cao.
Dòng sông uốn lượn, từ từ hội tụ, hóa thành một bóng người.
Bóng hình với dáng người yểu điệu, nàng lặng lẽ nhìn ông lão đang tập tễnh bước tới.
Nắng chiều dương dần tan, ánh dương tan theo gió.
Lòng của Sinh mệnh Thần Mẫu tự dưng dâng lên một nỗi sợ hãi không biết tên, trong niềm sợ hãi lại vương chút mừng rỡ.
Bước từng bước thật chậm rãi, từ tốn, rồi đến dồn dập, cuối cùng... Là chạy đến như bay!
Hoàng hôn, chiều tà.
Ráng chiều nhàn nhạt như nhuốm một tầng lửa đỏ rải xuống, tràn ngập khắp thiên địa.
Sinh Mệnh Mẫu Thần dùng tinh hoa sinh mệnh nhưng tụ thành hình người trong suốt, di chuyển trên bờ, bà đi vội vàng, càng lúc càng nhanh, cuối cùng như một tia chớp, dấy lên một trận cuồng phong, đè thấp cây cỏ xung quanh.
Nhân Hoàng thì bước đi tập tễnh, mỉm cười ôn hòa.
"Ta, về rồi đây"
Thấy Sinh Mệnh Mẫu Thần vội vàng lao tới, Nhân Hoàng nhẹ giọng nói, như đang nỉ non.
La Hồng không tiếp tục đi theo, hắn buông lỏng tay, im lặng lùi lại mấy bước, bình tĩnh nhìn hai người.
Bay ra rất xa, giống như tàng hình.
Thời điểm này, La Hồng không cần cướp đất diễn, hắn không cần làm gì cả.
Trả lại không gian và thời gian cho đôi oan gia này.
Nhân Hoàng cũng không để ý tới La Hồng, giớ khắc này Nhân Hoàng đã già nua, ngồi ở bờ sông.
Nắng chiều rọi xuống, cái bóng già nua kéo dài.
Nhân Hoàng cũng thoáng hốt hoảng, trong đầu hiện lên một vài ký ức xa xôi đến mức gần như bị ông lãng quên.
Thời đại của mười vạn năm trước.
Khi đó ông vẫn là một cường giả hào hoa phong nhã, giống như La Hồng bây giờ, phong hoa tuyệt đại, áo trắng như tuyết.
Một người áp chế Chân Hoàng năm tộc, danh tiếng vang vọng khắp tam giới.
Ông khi đó, vô địch khắp thiên hạ, kiêu ngạo vô song, ông đi khắp thiên hạ, dã tâm bừng bừng, muốn hoàn toàn thu phục tam giới.
Cấm Khu Sinh Mệnh, Cấm Khu Hắc Ám trở thành mục tiêu của ông.
Tuy ông là một Hoàng cảnh, nhưng ông biết lịch sử tam giới xa xưa hơn cả ông.
Ba cấm khu nổi danh tam giới, Cấm Khu Sinh Mệnh, Cấm Khu Hắc Ám, và còn một... Cấm Khu Thời Không.
Cấm Khu Thời Không thần bí nhất, bởi vì nắm ngoài tam giới, hóa thành dòng sông Thời Không, có được sức mạnh khó lường, hơn nữa, dưới dòng sông Thời Không lại có một tầng sức mạnh quy tắc thật dày.
Nhân Hoàng thăm dò dòng sông Thời Không, xâm nhập tận nguồn dòng sông Thời Không, mà ngọn nguồn, chính là cấm khu.
Nhưng ông vẫn chưa đặt chân tới ngọn nguồn dòng sông thời không mà lựa chọn chinh khục Cấm Khu Sinh Mệnh trước.
Ông cũng từng cho rằng những tồn tại bị liệt vào Cấm Khu, những tồn tại bị nhốt trong đó, chắc chắn là tội ác tày trời.
Nhưng ông phát hiện mình sai rồi.
Ông đặt chân vào Cấm Khu Sinh Mệnh, rong ruổi trong dòng sông, thức tỉnh Sinh Mệnh Mẫu Thần ngủ say trong đó từ thời xa xưa.
Sự đơn thuần của đối phương khiến Nhân Hoàng không đành lòng ra tay.
Đây là một tồn tại thực lực cường đại nhưng lại quá mức đơn thuần, hoàn toàn không dính dáng gì tới tôn tại tà ác tột cùng trong cấm khu mà ông tưởng tượng.
Khi đó Nhân Hoàng cảm thấy Sinh Mệnh Mẫu Thần tuy đơn thuần, nhưng cũng có thể là giả vờ để lừa mình.
Cho nên Nhân Hoàng vẫn lựa chọn ra tay, giao thủ với Sinh Mệnh Mẫu Thần trong dòng sông Sinh Mệnh.
Bị đánh hết lần này tới lần khác.
Nhân Hoàng đánh không lại Sinh Mệnh Mẫu Thần, nhưng Sinh Mệnh Mẫu Thần vẫn chưa ra đòn hiểm.
Nhân Hoàng tung hoành tam giới chưa một lần thua, đến Cấm Khu Sinh mệnh lại bị Sinh Mệnh Mẫu Thần tẩn nhừ đòn, điều này khiến Nhân Hoàng bắt đầu hoài nghi cuộc đời.
Mà tính tình Nhân Hoàng cũng rất quật cường, trong Cấm Khu Sinh Mệnh, căng thẳng với Sinh Mệnh Mẫu Thần, không ngừng đánh nhau, không ngừng bầm dập mặt mũi.
Hai người không đánh không quen nhau.
Mỗi một lần đánh nhau xong, Sinh Mệnh Mẫu Thần đều sẽ tạo ra làn sóng tỉnh hoa sinh mệnh, đẩy Nhân Hoàng lên bờ cát.
Nhân Hoàng lại cười ha hả đứng lên, ngồi trên bờ sông, nói chuyện phiếm với Sinh Mệnh Mẫu Thần.
Lúc đầu, Sinh Mệnh Mẫu Thần lạnh lùng cao ngạo không thèm để ý tới Nhân Hoàng, nhưng sau đó lại không chịu nổi Nhân Hoàng luyên thuyên cả ngày lẫn đêm.
Nhân Hoàng kể lại Nhân gian vui vẻ, kể một vài chuyện thú vị, còn kể một vài câu chuyện xa xưa.
Những chuyện này đã hấp dẫn Sinh Mệnh Mẫu Thần bị giam cầm suốt năm tháng dài đằng đẳng.
Nhân Hoàng lập tức nổi lên hứng thú, ông phát hiện mình không thể chinh phục Sinh Mệnh Mẫu Thần bằng thực lực, nhưng có thể sử dụng cách khác.
Cứ nhưu vậy, dần dần, Sinh Mệnh Mẫu Thần như một tờ giấy trắng, dưới sự tiếp cận của Nhân Hoàng, cuối cùng vẫn bị nhiễm mực.
Nhân Hoàng thậm chí còn nhận lời giúp Sinh Mệnh Mẫu Thần phá giải phong cấm.
Sinh Mệnh Mẫu Thân tin.
Nhưng thực lực của Nhân Hoàng không đủ cường đại, cho nên trong quá trình Nhân Hoàng và Sinh Mệnh Mẫu Thần đấu qua đấu lại, Sinh Mệnh Mẫu Thần đều dạy cho ông một vài thứ.
Dần dần, thực lực Hoàng cảnh của Nhân Hoàng bắt đầu trở nên mạnh mẽ.
Khả năng khống chế quy tắc cũng càng ngày càng mạnh!
Cuối cùng, Nhân Hoàng đạt tới trình độ không thua kém gì Sinh Mệnh Mẫu Thần, lúc giao đấu không dễ dàng thua cuộc.
Nhân Hoàng cảm giác được sự bài xích của tam giới, ông biết nếu ông còn tiếp tục trở nên mạnh mẽ, có lẽ ông sẽ gặp phải tai ương đáng sợ.
Cho nên Nhân Hoàng lựa chọn bước ra tam giới nhìn xem, tìm kiếm biện pháp phá giải sự áp chế này.
Còn phong cấm của Sinh Mệnh Mẫu Thần, Nhân Hoàng cũng không có cách nào.
Ông hy vọng ra tam giới nhìn xem, thực lực tăng lên, ông sẽ trở về trợ giúp Sinh Mệnh Mẫu Thần phá giải phong cấm.
Nhưng ai biết, lần này vừa đi là đi suốt mười vạn năm.
Khi ông trở về, đã vật đổi sao dời, tu vi không còn, thậm chí còn cận kề cái chết.
Có đôi khi, mọi việc không được như người ta mong muốn.