favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1250: Từng ngẩng đầu nhìn Thiên Vương, hôm nay chiến

Chương 1250: Từng ngẩng đầu nhìn Thiên Vương, hôm nay chiến

Thiên Vương Bên bờ dòng sông Sinh Mệnh.

Vẫn yên tĩnh như trước.

Dòng sông Sinh Mệnh lăn tăn gợn sóng, gió thổi nhè nhẹ.

Giọng nói dịu dàng của Nhân Hoàng quanh quẩn trên mặt hồ, ông đang kể một câu chuyện, trong mắt đầy vẻ hoài niệm.

Trên đỉnh đấu, mây cuộn mây tan, đám mây nhuốm một lớp ráng vàng, thỉnh thoảng thay đổi màu sắc.

Nhân Hoàng ngẩng đầu nhìn trời, lại nhìn thoáng qua Sinh Mệnh Mẫu Thần đẳng im lặng lắng nghe, trên mặt bỗng hiện lên vẻ hốt hoảng.

Còn có một sự vui sướng.

Ông tình nguyện chìm đắm vào giờ khắc này, vạn vạn năm.

Ông tình nguyện cảnh tượng này mãi mãi dừng lại, dừng lại trong ký ức.

Đáng tiếc, sinh mệnh của ông đã sắp kết thúc, thời gian của ông không còn nhiều nữa.

Cúi đầu nhìn sự bi thương trong mắt Sinh Mệnh Mẫu Thần, Nhân Hoàng bỗng cảm thấy mất mát.

Chuyện mà ông hối hận nhất chính là làm cho Sinh Mệnh Mẫu Thần sống lại.

Nhìn vẻ bi thương trong mắt Sinh Mệnh Mẫu Thần, nỗi bi thương này sẽ phải kéo dài vô số năm tháng, bởi vì mẫu thần sinh mệnh bất tử bất diệt...

"Đừng bi thương, ta chết đi chính là một sự giải thoát, mười vạn năm, quá mệt mỏi, bây giờ được giải thoát, ta chỉ có vui sướng"

Nhân Hoàng cười nói.

Nhưng Sinh Mệnh Mẫu Thần căn bản nghe không vào.

Nhân Hoàng thở dài, chuyện mà ông tiếc nuối nhất chính là không thể giúp Sinh Mệnh Mẫu Thần phá giải phong ấn.

Chuyện ông đã hứa, cuối cùng ông vẫn không làm được.

Thời gian tĩnh lặng.

Đột nhiên.

Dòng sông sinh mệnh nổi lên từng vòng gợn sóng.

La Hồng đứng lẳng lặng đằng xa, ánh mắt thoáng khựng lại, ngẩng đầu, nhìn ra khắp bốn phía trên Thiên giới.

Có bốn luồng khí cơ như ánh nắng mặt trời bốc lên, vắt ngang bầu trời, huy hoàng áp xuống mặt đất.

"Thần, Tiên, Phật, Yêu... Không phải tổ địa bốn tộc đều bị phong bế? Sao lại ra ngoài cả thế này?"

La Hồng nhíu mày.

Hơn nữa, La Hồng nhanh chóng phát hiện, khí tức của bốn vị cường giả Thiên Vương bước ra tổ địa cực kỳ cường đại, hiện giờ La Hồng cực kỳ mẫn cảm gới sức mạnh quy tắc, hắn có thể cảm nhận được sự cường đại này!

Dường như bọn họ đã được cái gì đó ủng hộ và chống đỡ!

Khí tức của bốn vị Thiên Vương này mãnh liệt như lửa.

La Hồng suy nghĩ, tâm thần khẽ động, Tam Long Tà Quân lập tức xuất thế.

"Grào!"

Ba con Hắc Long có khí tức đạt tới cấp bậc Thiên Vương, làm màu càng lúc càng chuyên nghiệp, thậm chí còn phát ra ánh sáng quy tắc quanh quẩn khắp bốn phía.

La Hồng tiến lên một bước, ngồi trên kiệu Tà Quân.

Ba con rồng kéo xe, xuyên qua không trung, xông lên bầu trời!

Bốn phía Thiên giới, hư không giống như sập xuống.

La Hồng ngồi trên dựa vào xe, chống cằm, áo trắng như tuyết, tóc bạc như sương.

Bên bờ dòng sông sinh mệnh.

Nhân Hoàng cùng cảm nhận được bốn luồng hơi thở mạnh mẽ.

Bốn vị Thiên Vương... Bốn vị Thiên Vương sắp sửa chạm tới cấp bậc Ngụy Hoàng.

"Khí tức của Thiên Đạo Chỉ Ý.."

"Ta phá hủy kế hoạch của Thiên, Thiên muốn trả thù ta, muốn lấy thi thể của ta luyện hóa thành con rối..."

Nhân Hoàng nở nụ cười.

Ông đoán ra mục đích của Thiên.

Đây chính là Thiên, là Trời của tam giới...

Là cái thá gì!

Sinh Mệnh Mẫu Thần vẫn còn chìm đắm trong bi thương.

Người đàn ông để lại ký ức khó quên trong sinh mệnh vô tận của bà, sắp chết rồi.

Từ nay về sau, không có ai ngồi kể chuyện dưới ánh hoàng hôn cho bà nữa.

Sinh Mệnh Mẫu Thần và Nhân Hoàng vẫn ngồi bên bờ sông.

Dưới sự chỉ dẫn của Thiên, bốn vị Thiên Vương đến nhặt xác cho Nhân Hoàng, nhưng dường như Nhân Hoàng và Mẫu Thần Sinh Mệnh không hề bị ảnh hưởng.

Bầu trời Thiên giới.

La Hồng ngồi trên kiệu Tam Long Tà Quân.

Xa xa, bốn vị Thiên Vương lướt qua không trung, Tây Thiên Vương, Trung Thiên Vương, Đông Thiên Vương, còn có một vị Thiên Vương Tiên tộc, khí tức của bọn họ như muốn phá vỡ giới hạn của Thiên Vương, nhìn chằm chằm La Hồng với vẻ hờ hững.

Ánh mắt bọn họ lướt qua La Hồng, nhìn bóng người già nua còm cõi trên bờ sông Sinh Mệnh.

Ánh mắt bỗng trở nên nóng rực.

"Nhân Hoàng... quả nhiên già rồi."

"Mục tiêu của chúng ta lần này không phải La Hồng ngươi."

"Chúng ta, phụng theo mệnh trời, thay Nhân Hoàng... nhặt xác."

Tứ Đại Thiên Vương lên tiếng.

La Hồng nở nụ cười.

Hắn ngồi trên kiệu Tà Quân, một tay chống cằm, một tay cầm mặt nạ Tà Quân.

Nghe lời này.

Khóe miệng La Hồng nhếch lên.

Mi mắt khẽ nâng lên, một ngón tay giữ mặt nạ Tà Quân, sau đó đột nhiên nắm chặt, từ từ mang lên mặt.

Giọng điệu bình tĩnh vang vọng khắp vòm trời.

"Mục tiêu của các ngươi không phải La Hồng ta...

"Nhưng mục tiêu cả La Hồng ta... là các ngươi."

"Bản công tử từ dưới đáy đi lên, từng ngẩng đầu nhìn Thiên Vương, mục tiêu lớn nhất trước kia chính là đánh một trận với Thiên Vương."

"Hiện giờ hang trời của bổn công tử hợp nhất, bước vào Vương Cảnh, cho nên..."

"Cường giả Thiên Vương, bổn công tử..."

"Hôm nay bổn công tử muốn đánh một trận."

La Hồng ngồi trên kiệu Tam Long Tà Quân, bình tĩnh nhìn bốn vị Thiên Vương xuất hiện ngang trời, khiến hư không như muốn sụp đổ.

Trong mắt mang theo vài phần hoài niệm.

Trận chiến phu tử sắp đặt gài bẫy Nam Thiên Vương trước kia, đó là lần đầu tiên La Hồng nhìn thấy Nam Thiên Vương cao cao tại thượng, đó là một tồn tại cao cao tại tượng, mạnh mẽ vô địch, từ trên cao nhìn xuống chúng sinh.

Khi đó trong mắt Nam Thiên Vương, La Hồng nhỏ bé như một con kiến.

Cho dù trong mắt La Hồng, phu tử mạnh mẽ vô song, thực tế cũng dựa vào may mắn, lợi dụng quy tắc Nhân Hoàng để đối phó Thiên Vương, nếu không, với thực lực của phu tử, chống lại Thiên Vương cũng chỉ có thể chết.

Khi đó La Hồng đã hạ quyết tâm, một ngày nào đó, hắn phải một mình đấu với Thiên Vương.

Đấu một trận thỏa thuê vui sướng.

Mà hiện giờ, La Hồng đã bước vào Vương cảnh, cảm thấy có lẽ mình đã có tư cách chiến đấu một trận với Thien Vương.

Cho nên La Hồng muốn chiến một trận!

Ngoại trừ thay Nhân Hoàng thượng cổ ngăn cản những trở ngại này, La Hồng còn vì sự lĩnh ngộ thông thấu của bản thân.

Thiên Vương xem như ngọn núi La Hồng bước đầu dựng được, chỉ có bay qua ngọn núi này, tầm mắt mới có thể mở rộng, mới có mục tiêu cao hơn!

La Hồng có thể đấu với Thiên Vương hay không?

La Hồng khẳng định bản thân có cơ hội, dù sao hắn cũng không phải Vương cảnh tầm thường, mà hắn đã hợp nhất bốn hang trời, trong hang trời của hắn có dòng sông quy tắc, không hề thua kém Thiên Vương bình thường.

Dù sao, ngay từ đầu La Hồng đã có căn cơ vững chắc, đại đạo của hắn rộng lớn vô cùng, hắn có cơ sở để tự tin!

Tự tin chiến đấu với Thiên Vương!

Chương trướcChương tiếp