U hồn trong Hoàng Tuyền.
Canh Mạnh Bà trên cầu Nại Hà.
Vãng Sinh lộ trong hoa Bỉ Ngạn.
Địa Ngục của tam giới không có luân hồi, chỉ có màn đêm tối tăm vô tận và bộ tộc thi ma tà ác.
Mà chủng tộc cường đại trong Địa Ngục lại chém giết lẫn nhau để thoát khỏi Địa Ngục, xâm chiếm sự tốt đẹp trên Nhân Gian.
Câu chuyện của La Hồng khiến Sinh Mệnh Mẫu Thần dần dần an tĩnh.
"Hoàng Tuyền, Nại Hà, Bỉ Ngạn..."
"Vãng Sinh và Luân Hồi... Thế giới này thật sự có Luân Hồi sao?"
Tồn tại cường đại như Sinh Mệnh Mẫu Thần cũng hoang mang nói thầm.
Luân Hồi, làm cho người chết trở về Nhân Gian theo một phương thức khác, sống một cuộc đời mới...
Đây không phải chuyển thế trong thuật pháp Đạo môn - một loại thuật pháp tương tự như thuật đoạt xá, không phải thực sự chết.
Mà Luân Hồi lại là một sự hiện hữu chân chính của quy tắc!
"Sống và chết, vốn đã là một loại quy tắc, cực hạn của sinh chính là tử, chỉ sư nương mới có thể làm được đến mức đó, cho nên, người phải giữ lại người hữu dụng..."
La Hồng ngồi xếp bằng, nói với vẻ chân thành tha thiết.
Sinh Mệnh Mẫu Thần khẽ thì thầm.
La Hồng nhấc tay lên, chậm rãi quơ múa trong biển ý chí.
"Tam giới này... Vô số sinh linh bỏ mạng sẽ đi tới đâu? Linh hồn của bọn họ bất lực, cô độc, vất vưởng, sẽ đi tới đâu?"
"Trở thành đồ ăn cho Thiên Đạo, cũng có thể phiêu tán ra khỏi tam giới, đi vào tinh không rồi biến mất triệt để?"
La Hồng cười nói: "Đều có thể"
"Nhưng, sức mạnh linh hồn cũng là một loại sức mạnh, với sự khôn khéo của Thiên Đạo Chỉ Ý, chắc chắn sẽ không bị lãng phí"
"Cho nên, có một khả năng lớn hơn là linh hồn của những sinh linh đã chết sẽ được lưu trữ ð chỗ Thiên Đạo..."
"Nhưng còn có một khả năng khác, đó là những linh hồn này chìm vào dòng sông thời gian, trong dòng sông thời gian... vất vưởng vô định, cuối cùng hao hết năng lượng, hoàn toàn trở thành năng lượng thời không"
La Hồng nói.
Mấy thứ như bánh vẽ, La Hồng mở miệng là bịa ra được ngay.
Sinh Mệnh Mẫu Thần nhìn La Hồng: "Cho nên, hắn có thể sống lại sao?"
Sinh Mệnh Mẫu Thần đau đớn bi thương, nhưng trong bi thương cũng ẩn chứa một tia hy vọng.
La Hồng cười xán lạn, chết cũng phải nói thành sống!
"Đương nhiên là có thể sống lại"
Ánh mắt Sinh Mệnh Mẫu Thần khựng lại, nói: "Làm sao sống lại?"
La Hồng nở nụ cười, ngồi xếp bằng trong biển ý chí, nhấc tay, chỉ lên trời, lại ấn ấn gì đó.
"Làm Thiên Đạo, tạo Luân Hồi.. "
"Tam giới này không có Luân Hồi thì chúng ta mở ra một Luân Hồi!"
Sáng tạo luân hồi?
Trong giọng nói của La Hồng tràn đầy ý khí phấn chấn làm cho Sinh Mệnh Mẫu Thần hơi hoảng hốt.
Tam giới không có luân hồi, vậy thì sáng tạo ra luân hồi.
Thật bá đạo, thật là cuồng vọng!
Hình như có thứ gì đó!
Mà La Hồng thấy Sinh Mệnh Mẫu Thần dần dần bình tĩnh trở lại thì khóe miệng không khỏi khẽ nhếch, hắn nói nghiêm túc, sáng tạo luân hồi...Có lẽ chính là chuyện mà tiếp theo La Hồng tính toán thực hiện.
Nhưng mà vấn đề này cũng không đơn giản như trong tưởng tượng!
Sáng tạo luân hồi tương đương với việc lấy thức ăn từ trong miệng thiên đạo, tuyệt đối sẽ gây nên sự chú ý của thiên đạo.
Cho nên trước khi thực lực trở nên mạnh mẽ La Hồng sẽ không nghĩ tới, ít nhất cũng phải chờ đến khi tu vi của hắn đạt đến Hoàng Cảnh mới có thể suy nghĩ.
Nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng tới cái bánh do La Hồng vẽ ra.
Vẽ cái bánh cho Sinh Mệnh Mẫu Thần để Sinh Mệnh Mẫu Thần yên tĩnh lại, đây chính là kế hoạch của La Hồng.
Làm cho Nhân Hoàng sống lại?
Chỉ là mánh khóe, có thể thành công hay không La Hồng cũng không có bất kỳ nắm chắc nào, cho dù thật sự sáng tạo ra luân hồi, muốn làm cho cường giả tuyệt thế như Nhân Hoàng sống lại cũng tuyệt đối không dễ dàng như trong tưởng tượng.
Nhưng mà lúc này La Hồng không thể rụt rè.
Sinh Mệnh Mẫu Thần từ từ yên tĩnh trở lại.
Con ngươi đồ hoe và ngang ngược của nàng ta bắt đầu tiêu tán, nàng ta yên tĩnh nhìn La Hồng, đôi mắt kèm theo vẻ phức tạp.
Sinh Mệnh Mẫu Thần đơn thuần nhưng không có nghĩa là nàng ta ngốc.
Nàng ta biết những lời của La Hồng có thể chỉ là lừa gạt nàng ta, chỉ vì muốn trấn an nàng ta, dù sao cường giả giống như Nhân Hoàng làm sao có thể dễ dàng sống lại như vậy chứ.
Nếu như có thể dễ dàng sống lại như vậy thì quy tắc trời đất xem như sẽ lộn xôn.
Thế nhưng Sinh Mệnh Mẫu Thần tình nguyện tin tưởng, có lẽ thật sự có khả năng thành công?
Dù là có một phần nghìn vạn khả năng, nàng ta cũng muốn thử một chút.
Ổ bên ngoài.
Khí tức của Sinh Mệnh Mẫu Thần từ từ bình phục, không tiếp tục quá mức ngang ngược, cũng không tiếp tục tấn công thảo phạt tổ địa của tứ tộc nữa.
Hoàng Cảnh của tứ tộc thấy thể cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay họ chưa hoàn thành việc dung hợp sức mạnh quy tắc của Hoàng Cảnh, lúc này tuyệt đối không phải thời cơ tuyệt hảo để ra tay, nếu như bị Sinh Mệnh Mẫu Thần đánh bị thương vậy thì sẽ được không bù mất.
Dù sao Hoàng Cảnh của tứ tộc cũng đang tranh đoạt sức mạnh của Chân Hoàng Long Tộc mà thiên đạo để lại.
Bởi vì Ngụy Hoàng Long Tộc tử vong làm cho sức mạnh của Chân Hoàng Long Tộc để lại rơi xuống , Chân Hoàng tứ tộc đều đang ngấp nghé phần sức mạnh này.
Sinh Mệnh Trường Hà nổ vang giống như thủy triều rút đi.
Bầu không khí căng cứng bắt đầu trở nên buông lỏng.
Vẻ lo lắng ở trên bầu trời hoàn toàn tiêu tán.
Vô số cường giả trong Thiên Giới đều thở phào nhẹ nhõm, họ tưởng rằng ngày tận thế của Thiên Giới đã tới nhưng không ngờ Sinh Mệnh Mẫu Thần lại rút lui.