favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1266: Nơi này là nơi quái quỷ gì vậy!

Chương 1266: Nơi này là nơi quái quỷ gì vậy!

Ố phía xa đám người La Tiểu Bắc, La Hậu lao vùn vụt tới, nghe thấy lời nói của La Hồng đều nhao nhao tuân lệnh.

La Hồng cười bước ra một bước, dường như có thời gian luân chuyển lấp lóe ở quanh người hắn, thân hình lập tức vượt qua cổng Thiên Địa rời khỏi Thiên Giới!

Mà ngay khi La Hồng rời khỏi Thiên Giới từ cổng Thiên Địa.

Bên trong tổ địa của tứ tộc, bốn hư ảnh lại lần nữa hiển hiện, tỏa ra khắp Thiên Giới.

"Đi rồi."

"Rốt cuộc kẻ này cũng đã rời khỏi Thiên Giới, nhưng mà Thiên Giới bây giờ...Đã không còn là Thiên Giới mà ngũ tộc kiểm soát"

"Thiên Giới có hàng vạn tộc, nhân lúc La Hồng rời khỏi Thiên Giới hãu phái cường giả tập hợp các tộc nhỏ trên Thiên Giới để chống lại Nhân Tộc, không cho Nhân Tộc có thời gian ổn định phát triển."

Từng ý chí Hoàng Cảnh dao động, trao đổi với nhau.

Bốn tộc quả thật không thể tuỳ tiện xuất động, bởi vì bây giờ Nhân Tộc đều đang nhìn chằm chằm về phía tổ địa của bốn tộc, lúc này họ xuất động như vậy sẽ đúng theo như ý muốn của Nhân Tộc.

Nhưng mà lén lút phái cường giả tập hợp các tộc nhỏ ở trên Thiên Giới để chóng lại Nhân Tộc, phân tán lực chú ý của Nhân Tộc cũng rất tốt.

Đối với tình hình ở Thiên Giới, La Hồng cũng không biết rõ lắm.

Hắn bước một bước ra cổng Thiên Địa, thuận theo Thời Không Trường Hà trở về Nhân Gian.

Huyện An Bình.

Tắc Hạ Học Cung.

La Tiểu Tiểu xếp bằng ở dưới gốc cây hoa đào, cả người nàng đều tắm rửa ở trong cột ánh sáng khí vận, tình huống như vậy làm cho tu vi của nàng đang vô tri vô giác không ngừng mạnh lên.

Người khác cần phải khổ tu, thế nhưng La Tiểu Tiểu chỉ cần nằm cũng trở nên mạnh lên.

ầm ầm!

Mà ngay khi La Hồng trở về, tu sĩ ở Nhân Gian đều có thể cảm ứng được.

Trong học cung, Phu Tử và Lý Tu Viễn đóng chặt cửa nẻo nhao nhao phá cửa ra ngoài đạp không bước đi xem La Hồng trở về.

La hồng áo trắng như tuyết càng trở nên thâm thúy, đạp không bước đi xuất hiện ở trên bầu trời Tắc Hạ Học Cung.

Đưa tay ra vồ một cái.

Tiểu Đậu Hoa với vẻ mặt sững sờ lập tức bị La Hồng túm gáy xách trên tay.

Đôi mắt La Hồng Thâm thúy, con mắt Tỉnh Không luân chuyển dường như có thể nhìn thấu tất cả.

La Hồng lúc này đã không còn nhỏ yếu như lúc trước nữa, mặc dù chỉ là Vương Cảnh nhưng nếu đối đầu với cường giả cấp bậc Thiên Vương cũng không yếu chút nào.

Mà cộng với con mắt Tỉnh Không nên La Hồng càng có thể thấy được một số ý tàn hồn loáng thoáng ở trên người Tiểu Đậu Hoa.

Đây hẳn là một số tàn niệm mà Địa Tạng Bồ Tát để lại.

Vẫn luôn ở trên người Tiểu Đậu Hoa, trước đó Tiểu Đậu Hoa có thể vận dụng để có được sức mạnh của Địa Tạng Bồ Tát, có thể đạt tới cấp bậc Lục Địa Tiên.

Nhưng mà cũng chỉ có như thế mà thôi.

Dù sao Địa Tạng Bồ Tát cũng đã tọa hóa.

Mà lần này La Hồng dự định tới Địa Ngục một chuyến ngược lại có thể dẫn Tiểu Đậu Hoa đi theo.

"Công...Công tử...Chúng ta...Đi đâu?"

Tiểu Đậu Hoa bị La Hồng túm gáy lập tức cảm thấy hơi sợ hãi lên tiếng.

La Hồng lúc này tạo cho nàng áp lực thực sự là quá lớn.

Mới chưa được bao lâu mà tiểu tử ngươi đã trở thành Thiên Vương rồi?

La Hồng lắc đầu: "Chưa trở thành Thiên Vương, chỉ trở thành Vương Cảnh mà thôi."

"Nhưng mà không khó giết Thiên Vương"

Lời nói của La Hồng làm cho Phu Tử không còn gì để nói.

Phu Tử ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, năm đó ông liều mạng như vậy làm gì chứ?

Đệ tử không chịu thua kém như vậy, nếu như quy tắc Nhân Hoàng tiêu tán sợ là La Hồng có thể trấn áp Thiên Giới.

Mà ông tội gì phải làm sóng lớn chứ?

Tính kế tính tới tính lui lại không bằng một chưởng của La Hồng.

Phu Tử cười gượng.

Lý Tu Viễn cũng tắc lưỡi, vô nhân đạo! Người bình thường như tiểu sinh khinh thường làm bạn với ngươi!

Lý Tu Viễn yên lặng chơi hoa đào, tuỳ tiện có thể giết Thiên Vương...Cảnh giới như vậy Lý Tu Viễn không biết phải Niết Bàn bao nhiêu lần.

Thôi, Lý Tu Viễn thở dài, có tiểu sư đệ ở đây Lý Tu Viễn y còn cố gắng làm gì?

Nằm là được rồi.

La Hồng nhìn Phu Tử và Lý Tu Viễn không nói thêm gì, hắn không thông báo cho họ biết chuyện Ngụy Hoàng của tứ tộc đang xung kích chứng đạo Chân Hoàng.

Buông lồng, hiện tại còn chưa phải lúc buông lỏng.

Nhưng mà La Hồng cảm thấy cũng không cần thiết phải nói ra để gây nên khủng hoảng.

La Hồng dẫn Tiểu Đậu Hoa sau khi nói với Phu Tử và Lý Tu Viễn vài câu thì lập tức đạp không biến mất.

Chùa Vọng Xuyên.

Đài luyện tập võ nghệ.

La Hồng dẫn theo Tiểu Đậu Hoa xuất hiện giống như thuấn di.

Mới xuất hiện uy áp kinh khủng từ trên người hắn tràn ngập chùa Vọng Xuyên, Pháp La đại sư vội vàng chạy ra ngoài.

"Bệ hạ!"

Pháp La đại sư hành Iễ.

La Hồng khẽ gật đầu, sau khi hàn huyên vài câu với Pháp La đại sư dẫn theo Tiểu Đậu Hoa đi về phía Địa Tạng Bí Cảnh.

Tượng Đế Thính đang mở miệng, quy tắc lực lượng tràn đầy.

Mà La Hồng dẫn theo Tiểu Đậu Hoa đi tới thì những quy tắc lực lượng này ổ xung quanh hắn trở nên vặn vẹo, Pháp La đại sư nhìn thấy thì không khỏi sợ hãi.

Thân hình trở nên vặn vẹo, La Hồng đeo hộp kiếm dẫn theo Tiểu Đậu Hoa biến mất không thấy đâu nữa.

Địa Tạng Bí Cảnh.

Thành Tần Quảng.

Bóng tối bao trùm chầm chậm chảy xuôi, một tòa thành trì nguy nga cổ xưa trong bóng tối đột ngột từ mặt đất mọc lên.

Thành trì cổ xưa hoàn toàn cổ xưa và thâm thúy, tràn đầy tử vong như trước.

La Hồng nhìn lướt qua, ký ức ở sâu trong đầu không khỏi hiện lên.

Đã thật lâu rồi, dường như đã hơn một năm chưa tới đây.

La Hồng cảm khái.

La Hồng thả Tiểu Đậu Hoa ra, Tiểu Đậu Hoa hơi sợ hãi đứng ở bên cạnh La Hồng, bóng tối và tử khí ở xung quanh làm cho cả người nàng cảm thấy lạnh lẽo.

Nơi này là nơi quái quỷ gì vậy!

Thật đáng sợ!

Vẫn nên tới gần công tử mới có cảm giác an toàn!

Tiểu Đậu Hoa mím môi, trừng mắt nắm chặt ống tay áo của La Hồng.

La Hồng ngược lại không để ý dẫn theo Tiểu Đậu Hoa đi vào.

Từng bước một, tốc độ không vội không chậm.

Chương trướcChương tiếp