favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1267: Tạm biệt Địa Tạng, hẹn ba năm

Chương 1267: Tạm biệt Địa Tạng, hẹn ba năm

Cửa thành Tần Quảng.

Quỷ Bà cầm đèn lồng bỗng dưng trừng lớn mắt.

"Là ngươi!"

Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của La Hồng làm cho cả người Quỷ Bà run rẩy.

Tiểu gia hỏa này lần trước chơi đùa mà không trả tiền cho bà ta.

Lại tới nữa!

La Hồng nhìn thấy Quỷ Bà thì nở nụ cười xán lạn: "Còn muốn lệ phí vào thành sao?"

Quỷ Bà bỗng dưng cảm thấy lạnh cả người.

Bà ta phát hiện bản thân thực sự không thể nào nhìn thấu tu vi của La Hồng!

Chẳng phải chỉ mới một năm thôi sao!

Sao La Hồng lại thay đổi rồi?

"Ngươi..."

Quỷ Bà hít sâu một hơi, không chút do dự vung đèn lồng u lục sắc trong tay ra ngoài.

Đánh về phía La Hồng.

Mà Quỷ bà lại xoay người nhanh chóng bay vào trong thành.

Trốn thôi!

Rõ ràng tiểu gia hỏa này có ý đồ làm loạn với bà ta!

La Hồng nổ nụ cười, Quỷ Bà này có thể cảm nhận được nguy cơ rất mạnh.

Dù sao lúc này La Hồng đã thu khí cơ hoàn toàn giống như một người phàm nhưng Quỷ Bà lại có thể nhìn thấy hắn bèn bỏ chạy.

Thôi, ngả bài không giả vờ nữa.

La Hồng vươn tay.

Uỳnh!

Đèn lồng lập tức nổ tung.

Bàn tay của La Hồng gần như bao trùm cả thành Tần Quảng.

Quỷ Bà lập tức bị túm trở về, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn hiện lên vẻ sợ hãi!

Thiên...Thiên Vương?!

Lúc này khí cơ phát ra ở trên người La Hồng quả thực giống y như Thiên Vương.

Tiểu gia hỏa này là Thiên Vương?

Quỷ Bà vẫn còn nhớ La Hồng đạt được truyền thừa của Địa Tạng, được Địa Tạng chọn làm Địa Ngục Trấn Thủ mới!

Tiểu Đậu Hoa nhìn thấy Quỷ Bà dễ dàng bị La Hồng bắt lại thì cảm thấy thả lỏng.

Mím môi nhìn La Hồng với ánh mắt xán lạn.

Quả nhiên đi theo bên cạnh công tử là yên tâm nhất.

Mặc kệ là lúc trước hay là hiện tại.

"Đại nhân tha mạng, tiểu nhân chỉ là lâu la...Giết tiểu nhân cũng không có ý nghĩa gì!"

Quỷ Bà vô cùng hoảng sợ, run lẩy bẩy.

Có thể xem ở lần trước chơi đùa không trả tiền mà tha cho bà ta một mạng không?

"Ngươi ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của bổn công tử thì hiển nhiên có thể sống."

La Hồng thản nhiên nói.

"Ngươi có biết tộc Atula không?"

La Hồng hỏi.

Quỷ Bà khẽ giật mình: "Tộc A Tu La? Đã bị hủy diệt từ lâu rồi..."

"Bị ai hủy diệt?"

"Hình như là...Thi Ma Nhất Tộc, bây giờ Địa Ngục do Thi Ma Nhất Tộc thống trị, Địa Ngục từng có ngũ tộc nhưng sau khi tộc Atula bị hủy diệt tam tộc cũng đều xuống dốc, Chân Hoàng trong tộc của họ chết không rõ ràng cuối cùng bị Thi Ma Nhất Tộc chiếm chỗ."

"Lối vào Địa Ngục ở đâu?"

"Lối vào Địa Ngục chính là thủy triều hắc ám nhưng mà khí tử vong ở trong Địa Ngục nồng đậm sẽ ăn mòn sinh linh nên Địa Ngục ở dưới thủy triều hắc ám."

La Hồng hồi, Quỷ bà trả lời.

Quỷ Bà rất thức thời, bà ta biết rõ nếu như La Hồng muốn giết bà ta thì bà ta hoàn toàn không thể ngăn được.

Người như bà ta ở trước mặt La Hồng chỉ là lâu la mà thôi.

"Quy tắc Địa ngục sắp tiêu tan, tộc Thi Ma đang chuẩn bị xông ra khỏi Địa Ngục để vào Nhân Gian...Biến Nhân Gian trở thành Luyện Ngục."

Quỷ Bà dường như nghĩ ra gì đó nói.

"A, vậy thì vừa hay."

La Hồng suy nghĩ rồi nói.

Quỷ Bà: "..."

Vừa hay cái gì?

Đây là tộc Thi Ma chủng tộc mạnh nhất Địa Ngục lúc này!

"Vậy người biết di chỉ của tộc Atula ở đâu không?"

La Hồng hỏi.

Mục đích bây giờ hắn vào Địa Ngục chủ yếu là tìm kiếm truyền thừa của tộc Atula.

"Tộc Atula bị hủy diệt quá lâu nên tiểu nhân không biết" Quỷ Bà nói thật, bà ta quả thực không biết, dù sao bà ta chỉ là một nhân vật mà thôi.

La Hồng gật đầu thả Quỷ Bà ra.

Vươn tay lại lần nữa túm Tiệu Đậu Hoa đi vào bên trong thành Tần Quảng.

Quỷ Bà run lẩy bẩy tràn đầy sợ hãi trốn ở cửa thành.

Quái thai!

Chỉ trong một năm mà đã trưởng thành tới mức này, cho dù là Nhân Hoàng năm đó cũng chưa từng mạnh như vậy?

Địa Tạng Bồ Tát quả nhiên có mắt nhìn!

Chẳng trách Địa Tạng Bồ Tát có thể làm trấn thủ, mà bà ta chỉ có thể là thủ vệ nho nhỏ.

Quỹ Bà thở dài.

La Hồng dẫn theo Tiểu Đậu Hoa nhanh chóng đi vào trong thành Tần Quảng.

Ào ào...

Thủy triều hắc ám bỗng nhiên xông tới.

Một bông hoa sen màu đen nhấp nhô ở trong thủy triều hắc ám.

La Hồng nhìn Tiểu Đậu Hoa rồi vươn tay nhéo khuôn mặt Tiểu Đậu Hoa.

Đôi môi của Tiểu Đậu Hoa bị bóp dính vào nhau.

"Công tử...Muốn...Muốn làm gì?"

"Tỉnh dậy..."

La Hồng thản nhiên nói.

"Kiếm Thị của ta mặc dù hơi ngốc nhưng dù gì cũng là người của ta, ngươi ở một năm cũng nên đi ra rồi."

Lời nói vừa dứt.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Đậu Hoa dường như bị nhiễm đỏ.

Giống như ráng đỏ, nóng hổi, đỏ tươi.

Công tử...Nói gì vậy?!

Cái gì gọi là người của công tử.

Nhưng mà bỗng dưng có một tiếng thở dài nhè nhẹ từ bên trong cơ thể Tiểu Đậu Hoa vang lên.

Tiểu Đậu Hoa chỉ cảm thấy đầu của mình nổ vang một tiếng, một ý chí lập tức chiếm thân thể của nàng.

Đôi mắt của Tiểu Đậu Hoa hóa thành mà vàng xán lạn.

Trên người tan ra vẻ thánh khiết.

Nhưng mà khuôn mặt bị bóp méo ngược lại phá hủy vẻ thánh khiết này.

"A Di Đà Phật!"

"Công tử đã lâu không gặp."

Hai con ngươi Tiểu Đậu Hoa màu vàng, tóc xanh bay lên lạnh lùng nói.

Khóe miệng La Hồng khẽ nhếch: "Địa Tạng Bồ Tát đã lâu không Bạp- Tiểu Đậu Hoa thở dài: "Công tử cần gì phải bức một sợi tàn hồn của bần tăng, bần tăng bám vào trên kiếm của công tử cũng không có ý xấu gì, chỉ là thể chất của nàng vừa hay có thể gửi lại một sợi tàn hồn mà thôi."

"Hơn nữa bần tăng để lại một sợi tàn hồn cũng là để đề phòng, nếu như tộc Thi ma ở Địa Ngục mạnh mẽ xông vào Nhân Gian thì làm sao có thể ngăn cản được."

La Hồng buông lỏng bàn tay nhéo má của Tiểu Đậu Hoa.

La Hồng không quan tâm rốt cuộc Địa Tạng Bồ Tát có ý gì nhưng không thể không nghi ngờ chuyện giấu một sợi tàn hồn ở trên người Tiểu Đậu Hoa.

Nếu như đoạt xá thì dựa vào dáng vẻ ngu ngốc của Tiểu Đậu Hoa sợ là sẽ lập tức thành công, không còn người nữa.

Cho nên thái độ của La Hồng cũng không tốt cho lắm.

"Nếu như sợi ý chí cuối cùng của Bồ Tát đã hiện ra vậy thì hãy nhìn cho rõ."

"Hôm nay bản công tử vào Địa Ngục vừa hay phải đi sâu vào bên trong, ngoại trừ tìm truyền thừa tộc Atula còn là vì muốn thục hiện ước hẹn ba năm với Bồ Tát."

Địa Tạng Bồ Tát nao nao, con ngươi màu vàng lấp lóe về mờ mịt.

Thực hiện lời hứa sớm?

Sớm này thực sự là quá sớm.

Chương trướcChương tiếp