"Địa Ngục...Là một nơi tốt."
La Hồng cảm khái.
Đối với hắn mà nói quả thực là Thiên Đường, ít nhất có ích hơn Thiên Giới rất nhiều.
Lúc hắn vào Thiên Giới người người kêu đánh, người người đuổi giết, cường giả ngũ tộc tầng tầng lớp lớp cũng đã từng gặp rất nhiều nguy cơ sinh tử.
Nếu như hơi không cẩn thận thì La Hồng có thể sẽ chết.
Nhưng mà...Ỗ Địa Ngục, La Hồng lại có thể nghênh ngang.
Đương nhiên cũng bởi vì thực lực của La Hồng tăng lên rất nhiều.
Một Thi Vương chết dẫn tới Địa Ngục rung chuyển.
Nơi sâu trong Địa Ngục.
Phía trên ngọn núi lớn đỏ như máu từng Thi Vương ngồi xếp bằng mở mắt ra, bộ dáng khác nhau có như ác quỷ có như Cự Ma có như Âm Mi.
Tử Linh Chỉ Khí kinh khủng lao vào thủy triều hắc ám.
Đây là cứ điểm của tộc Thi Ma, từng Thi Ma Thi Vương chiếm cứ.
Mà ở trên đỉnh ngọn núi lớn màu đỏ ngòm.
Một tòa cung điện xây bằng xương trắng.
Sắc mặt Trấn Thủ Thiên Giới trắng bệch yên tĩnh đứng im lặng ở đó, mà mặt mũi của gã ta hiện ra bộ dáng của Vân Thái Thương.
Gã ta có thân xác thực sự, thân xác Vân Thái Thương hóa thành thân xác của hắn.
Mà ở phía trên Bạch Cốt Vương Tọa có một hình người mặc áo giáp bằng xương màu máu ngồi ngay thẳng.
Thân hình của Thi Ma Hoàng đã biến thành kích thước của một người bình thường, da thịt trở nên đen tuyển, những đường máu vẽ nhiều hoa văn khác nhau trên da thịt, hắn híp mắt nhìn.
"Phương hướng Cổng Địa Ngục...Có Thi Vương chết"
Thi Ma Hoàng nói, giọng nói khàn khàn tràn đầy vẻ kiềm chế.
Thi Vương vốn là tử vật so ý chí sinh ra thế mà lại còn chết lần nữa.
Số lượng Thi Vương trong địa ngục không ít, nhiều năm như vậy đã tích lũy rất nhiều nhưng đây là lần đầu tiên xuất hiện Thi Vương chết.
"Loại cảm giác này..."
"Là hắn tới."
"La Hồng..."
Ánh mắt Trấn Thủ Thiên Giới hay là nói Vân Thái Thương phức tạp nhìn huyết sắc phía xa khuếch tán ra thủy triều hắc ám nói.
Vân Thái Thương thực ra chính là phân thân của Trấn Thủ Thiên Giới ở Nhân Gian.
Là một quân cờ do gã ta tạo ra để tiện sáng tạo Thiên Nhân.
Mà gã ta còn có một thân phận nhưng thật ra là do ý Thiên Đạo chọn trúng, Thiên Mệnh Chi Tử ở Nhân Gian.
Chỉ là không ngờ phân thân của gã ta và bản thể đều bị La Hồng treo lên đánh.
Đương nhiên Vân Thái Thương bị Phu Tử trấn áp vào Địa Ngục thực ra cũng là do Trấn Thủ Thiên Giới chuẩn bị trước.
Nếu như gã ta thiên mệnh chi tử với Thiên Giới, vậy thì đường lui duy nhất chỉ có Địa Ngục.
Cho nên khi Vân Thái Thương bị Phu Tử trấn áp đã dứt khoát trực tiếp câu thông với Địa Ngục, cái giá phải trả là ý thiên đạo ở trên người nên đây cũng là lý do gã ta có thể mời được Thi Ma Hoàng ra tay cứu linh hồn của Trấn Thủ Thiên Giới.
Thi Ma Hoàng nghe thấy lời nói của Trấn Thủ Thiên Giới thì không khỏi nhìn thoáng qua.
La Hồng, cái tên này đối với Địa Ngục mà nói hơi lạ lẫm.
Nhưng mà Thi Ma Hoàng lại biết được rõ ràng sự tích của La Hồng, dù sao Vân Thái Thương chính là tuyên truyền tốt nhất.
"Kẻ này giày vò Nhân Gian, Thiên Giới xong rồi, bây giờ...Muốn tới giày vò Địa Ngục."
Ánh mắt Thi Ma Hoàng đỏ rực mà lạnh như băng.
"Bây giờ Địa Ngục do tộc Thi Ma thống nhất, La Hồng này...Nhân Hoàng đương thời của Nhân Gian vào Địa Ngục vậy thì đừng đi nữa, vừa vặn trở thành nước cờ đầu để tộc Thi Ma của ta thống nhất tam giới!"
Thi Ma Hoàng ngồi ở trên ghế xương trắng chống cằm chầm chậm nhếch môi lộ ra cái miệng đầy răng bén nhọn.
"Tập hợp đại quân của tộc Thi Ma!"
"Để Nhân Hoàng đương thời của Nhân Gian cảm nhận sự nhiệt tình của Địa Ngục!"
Thi Ma Hoàng vừa mới dứt, giọng nói mạnh mẽ truyền ra từ đỉnh núi màu máu.
Thoáng chốc từng tiếng gầm gừ nổ tung ở trong thủy triều hắc ám, khí tức kinh khủng hóa thành cột sáng màu đen kết nối với thủy triều hắc ám.
Cửa vào Cổng Địa Ngục.
La Hồng áo trắng tung bay đeo hộp kiếm.
Nghĩ rồi giơ tay lên lướt một vòng trên hộp kiếm.
Tà Thần Cửu Hào Thanh Ngưu lập tức nổi lên.
"Thanh Ngưu tiền bối giúp đỡ trấn thủ Cổng Địa Ngục một chút, nếu như có nhân cơ hội định thoát ra Cổng Địa Ngục thì có thể lập tức đánh nổ."
La Hồng cười nói.
Đôi mắt Thanh Ngưu trừng lớn như chuông đồng.
Địa Ngục đối với Tà Thần mà nói thực ra cũng không có ảnh hưởng quá lớn, sức ăn mòn của Địa Ngục vô dụng với Tà Thần.
Dù sao thì sức mạnh ăn mòn của khu vực cấm hắc ám cũng không yếu hơn Địa Ngục.
Họ đã sống ở trong khu vực cấm hắc ám vô số ngày tháng, lúc này ở trong Địa Ngục thậm chí còn như cá gặp nước hơn cả La Hồng.
"Không có vấn đề, cứ giao cho Chỉ"
Thanh Ngưu thản nhiên nói.
Cho dù không nghiền nát vật gánh chịu, không bộc phát sức mạnh của bản thể thì Thanh Ngưu cũng có được chiến lực Thiên Vương nên có thể trấn áp Cổng Địa Ngục một cách dễ dàng.
Địa Tạng Bồ Tát nhìn Cửu Hào Thanh Ngưu xuất hiện, khí tức ngột ngạt kinh khủng kia làm cho đôi mắt nàng đột nhiên co rụt lại.
A Di Đà Phật cũng không thể nói lưu loát.
"Đây là một...Cường giả cấp bậc Thiên Vương!"
Địa Tạng Bồ Tát vẫn có tầm nhìn.
Mà La Hồng cũng không giải thích quá nhiều.
Lúc này hắn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
La Hồng hiển nhiên cảm ứng được trong địa ngục có sức mạnh và sát cơ không ngừng thức tỉnh, không ngừng bành trướng.
Hắn biết tộc Thi Ma ở trong địa ngục hẳn là đã nhận ra sự tồn tại của hắn.
Nhưng mà La Hồng không quan tâm.
Giơ tay lên ra một chiêu.
Ma kiếm Atula lập tức hiển hiện.
Ông ong ong...
Có một tia sáng đỏ lóe lên.
Chiếc váy đỏ của của ma kiếm tiểu tỷ tỷ kiêu ngạo bay lên lơ lửng ở trước người La Hồng.
"Khí tức của Địa Ngục..."
Ánh mắt ma kiếm tiểu tỷ tỷ hơi phức tạp nhìn về phía thủy triều hắc ám đang bao trùm Địa Ngục.
"Biết phương hướng của nhà không?"
La Hồng nhìn ma kiếm tiểu tỷ tỷ cười nói.
Môi đỏ của ma kiếm tiểu tỷ tỷ khẽ mở nhìn La Hồng không biết nên nói gì.
Nhà, làm gì còn nhà?
Tộc Atula đã bị hủy diệt vô số năm tháng rồi.
Có thể là La Hồng chạm tới chỗ đau lòng của ma kiếm tiểu tỷ tỷ.
Tóc xanh bay lên, váy đỏ tung bay, ma kiếm tiểu tỷ tỷ ngẩng gương mặt trắng nõn nhìn về phía đông của Địa Ngục, bên trong đôi mắt có nước mắt màu máu nhấp nhô vạch phá khuôn mặt trắng nõn.
Mà ma kiếm tiểu tỷ tỷ bỗng nhiên khẽ giật mình.
Bởi vì không biết La Hồng cười tủm tỉm xoa cái đầu hư ảo của nàng từ lúc nào.
"Đừng cố nín khóc, nói cho công tử phương hướng,"
"Công tử đưa ngươi về nhà"