Ma kiếm tiểu tỷ tỷ đảo con ngươi nhìn về phía Tiểu Đậu Hoa, bên trong đôi mắt kèm theo vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
"Không sợ...Chết sao?"
"Ta..." Tiểu Đậu Hoa há mồm.
Vừa mở miệng vừa lấy dũng khí ngẩng đầu ưỡn ngực đi lên phía trước.
Nhưng mà mới bước tới nàng đã phát hiện chân mình đạp hụt.
La Hồng túm gáy nàng giống như là xách mèo con ôm nàng trở về.
Cả người Tiểu Đậu Hoa lạnh lẽo chỉ cảm thấy ý lạnh.
"Ngươi cái gì? Ngươi là heo sao?!"
Giọng nói của La Hồng trầm thấp giống như từ nơi sâu trong yết hầu bắn ra tiếng kinh khủng gào thét.
Tiểu Đậu Hoa dường như hóa đá.
"Ai cho ngươi dũng khí tự tiện quyết định? Bản công tử nói sao?"
"Ngươi cái đầu heo hung hăng đi lên phía trước làm gì?!"
"Ngươi lại đi một bước nữa có tin bản công tử đánh gãy chân của ngươi hay không? Khâu miệng ngươi lại?!"
La Hồng tràn đầy sát khí.
Càng về sau gần như là đang gầm thét.
Cả người Tiểu Đậu Hoa cứng ngắc.
"Công...Công tử...Đừng hung dữ oa!"
Tiểu Đậu Hoa lập tức rơi nước mắt, thật là đáng sợ!
Lúc này công tử...Thật đáng sợ!
Nhưng mà La Hồng căn bản lười nghe Tiểu Đậu Hoa nói thêm gì mà mặt chỉ trở nên âm trầm.
Nha đầu này, thiếu mắng.
La Hồng duỗi một ngón tay ra chạm lên bờ môi của Tiểu Đậu Hoa bỗng nhiên lướt một vòng.
Tiểu Đậu Hoa chỉ cảm thấy miệng của mình giống như bị vá kín lại.
Mắt to lập tức tràn đầy hoảng sợ há lớn.
Không ngừng la lên.
Công tử...Đừng như vậy!
Mà La Hồng không thèm để ý đến nàng nhìn về phía ma kiếm tiểu tỷ tỷ.
"Hai cách đúng không?"
"Bản công tử thích có tính khiêu chiến"
"Lựa chọn cái thứ nhất"
La Hồng nói.
"Ngươi nói chuyện thì phải giữ lời..."
La Hồng nhìn ma kiếm tiểu tỷ tỷ nhếch môi.
Môi đỏ của ma kiếm tiểu tỷ tỷ khẽ mở đang muốn nói chuyện.
Nhưng mà La Hồng lại trực tiếp mở miệng tràn đầy lạnh lùng.
"Nếu không...Bản công tử sẽ phá hủy tộc địa A Tu La!"
Vừa mới dứt lời.
Chỉ để lại ma kiếm tiểu tỷ tỷ đang sững sờ với đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở.
k° nu Trong mắt Tiểu Đậu Hoa đều là nước mắt.
"Ngậm miệng!"
La Hồng mắng.
Ngươi là heo sao?! Bản công tử không muốn nghe đến thanh âm của ngươi!
La Hồng tiếp tục mắng.
Sau đó La Hồng giơ tay nhấc Tiểu Đậu Hoa lên, Động Thiên mở ra trực tiếp ném nàng vào bên trong Tam Hoàng Động Thiên...
Mắt không thấy, tâm không phiền.
Đương nhiên trận chiến đấu kế tiếp Tiểu Đậu Hoa cũng không làm được gì.
La Hồng quét nhìn thân ảnh thanh tú động lòng người của ma kiếm tiểu tỷ tỷ đứng ở trên đỉnh đài đúc kiếm.
Ma kiếm tiểu tỷ tỷ nhếch môi nở nụ cười xán lạn.
Dường như cảm thấy ngạc nhiên với lựa chọn của La Hồng nhưng mà cũng không quá kinh ngạc.
Người tiểu nam nhân này...Hình như cho tới nay đều là như thế.
Cố ý giả bộ như mình rất xấu.
Thú vị.
Ma kiếm tiểu tỷ tỷ giơ tay lên và di chuyển nhẹ nhàng một chiêu.
Ma kiếm Atula cắm ở bên trong đài đúc kiếm màu máu run nhè nhẹ, một lúc sau hóa thành một ánh sáng phóng về phía La Hồng.
"Ta biết rất khó giết Thi Ma Hoàng, cái này cho ngươi, mặc dù ngươi lựa chọn một con đường hoàn toàn không có khả năng thành công vì một nữ nhân nhưng mà...Nói không chừng sẽ có kỳ tích?"
Ma kiếm tiểu tỷ tỷ nói.
"Ngươi ngậm miệng."
Giọng nói hờ hững của La Hồng bay tới.
Ma kiếm tiểu tỷ tỷ khẽ nhếch khóe môi, ánh mắt rạng rỡ tràn đầy ý cười.
Sự trưởng thành của tiểu nam nhân ngươi cho tới nay chính là mộ kỳ tích.
Vù!
Ma kiếm Atula bay đến.
Bị La Hồng nắm trong tay, La Hồng lập tức có cảm giác.
Đôi mắt hơi dao động, kiếm huy bao phủ thành trì Atula cũng bắt đầu nổ vang.
Giống như là động theo ý hắn.
Đôi mắt La Hồng khẽ nhíu hiểu rõ ra, ma kiếm A Tu La không chỉ là thanh kiếm mà còn là chìa khoá, chìa khóa kiểm soát đại trận kiếm khí này.
Giết Thi Ma Hoàng nói thì dễ nghe, có sự trợ lực cũng không tệ.
Ma kiếm tiểu tỷ tỷ nhìn bóng lưng La Hồng dần dần đi về phía ngoài thành.
La Hồng đưa lưng về phía nàng cầm kiếm nhẹ nhàng lắc lắc.
Giống như đang tạm biệt lại giống như đang nói nữ nhân chờ bản công tử trở về.
Một lúc sau.
Vung kiếm ở trong tay lên.
Bức màn kiếm trước mặt mở rộng.
Trong thành trì có một bóng người xinh đẹp, ngoài thành Thi Ma như biển...
Trong và ngoài thành giống như Thiên Đường và Địa Ngục.
Một tòa thành, hai thế cục.
Trong thành ngoài thành, thế cục biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Atula thành chính là ấn ký duy nhất mà tộc Atula để lại tại địa ngục, ngoài tòa thành này có pháp trận kinh khủng bao phủ, nghe nói là pháp trận do cường giả Hoàng cảnh bố trí.
Ngoài thành.
Địa ngục tối tăm, thủy triều bao phủ đây trời.
Từng luồng Tử Linh khí cơ kinh khủng hóa thành chùm sáng lao vào thủy triều, dấy lên từng vòng sóng gợn.
Những cường giả thi ma hình thái khác nhau, dáng về khác nhau trôi nổi đập dẻnh trong thủy triều, đôi mắt màu đỏ tươi nhìn chằm chằm thành trì Atula.
Sắc mặt Vân Thái Thương vô cùng phức tạp, trong lòng ông ta có dự cảm không lành.
Bởi vì cảnh tượng La Hồng chui vào trong thành Atula thực sự quá giống với cảnh tượng La Chinh đi vào Cấm Khu Hắc Ám.
Kích thích thị giác thật sự quá mãnh liệt!
Cho nên, trong lòng Vân Thái Thương mới trỗi dậy một dự cảm không lành như vậy.
Liệu La Hồng có đang mưu tính gì không?
Nhưng mà thành Atula và Cấm Khu Hắc Ám cũng không quá giống nhau.
Dù sao trong Cấm Khu Hắc Ám tồn tại Tà Thần Danh Sách bị phong cấm, mỗi một vị Tà Thần Danh Sách đều có thực lực vô cùng mạnh mẽ, chính vì mạnh mẽ nên mới có thể giúp đỡ cho La Hồng.
Nhưng trong thành Atula lại không có cường giả nào giúp đỡ hắn.
Nhưng không biết vì sao trong lòng Vân Thái Thương vẫn cảm thấy bất an.
Thi Ma Hoàng ngồi trên ghế bạch cốt, đôi mắt đỏ tươi, đồng tử vàng thẫm nhìn chằm chằm tòa thành đang cuộn trào kiếm khí.
Đột nhiên, trong đồng tử màu vàng thẫm chợt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Chợt thấy một luồng kiếm khí chém xuống ngang trời, rạch ra một khe hở trên vòng bảo hộ kiếm khí bao quanh thành trì, một người áo trắng tóc bạc từ từ bước ra từ trong tòa thành hoang tàn cổ xưa.
Dáng người thon dài, ẩn chứa sức quyến rũ đặc biệt.
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về đây, nhìn chằm chằm bóng dáng bước ra từ trong tòa thành.
Hắn vậy mà... lại ra ngoài rồi?
Trong thành ngoài thành là hai thế cục khác nhau!
Trong thành, bởi vì kiếm trận Tu La, đại quân Địa Ngục chưa chắc đã lựa chọn xông vào trong.
Nhưng một khi ra khỏi thành, thứ mà La Hồng phải đối mặt chính là đại quân thi ma của Địa Ngục, cho dù bản thân La Hồng thực lực không tệ, nhưng cũng chỉ có nước chết.
Bởi vì số lượng đại quân thực sự quá đông đảo!
Với thực lực của một người thì làm sao có thể chống lại.
Đó là còn chưa tính ở đây còn có Thi Ma Hoàng cường đại tột cùng, sánh ngang Hoàng cảnh đang tọa trấn.
Cho nên La Hồng lựa chọn ra khỏi thành là điều mà tất cả các cường giả đều không thể ngờ tới, rất nhiều cường giả Thi Vương còn cho rằng La Hồng bị ngu rồi.
Đi ra như vậy... chẳng phải tự tìm đường chết thì là gì?
Vân Thái Thương cũng kinh ngạc sửng sốt, thật không ngờ La Hồng lại ra khỏi thành Atula...
Hắn muốn làm gì?
Vân Thái Thương cũng xem như có chút hiểu biết về La Hồng, người này làm việc tuy thô bạo nhưng vẫn đủ tinh tế, không làm việc mà bản thân không có tự tin.
Ra khỏi thành trì vào thời điểm này nhất định phải có gì đó không bình thường.