La Hồng mở mắt, ánh mắt phức tạp, hắn đang học tập thuật rèn đúc vũ khí với tâm thái của một thành viên tộc Atula, căn cơ vững chắc, vững chắc hơn nhiều so với việc truyền công.
Trên đài đúc kiếm màu đỏ tươi, Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ mỉm cười đứng thẳng, nàng ngoắc tay, Ma Kiếm Atula lập tức trở về, một lần nữa rơi vào lò lửa, nàng dang rộng hai tay, cười khẽ một tiếng, sau đó cũng nhảy vào.
Ma Kiếm, Ngụy Hoàng Chỉ Linh, Atula Hoàng...
Ba người hợp làm một thể trong lo lửa.
"Âm Chùm sáng màu máu kinh khủng lập tức bùng lên tận trời, như muốn phá vỡ Địa Ngục.
La Hồng chỉ cảm thấy trong đó ẩn chứa sức mạnh đáng sợ, sống chết dường như chỉ trong một ý niệm.
Atula Hoàng hồi sinh trong đài rèn đúc vũ khí, chẳng qua lần hồi sinh này cần bao lâu thời gian, cuối cùng có thành công hay không, hắn cũng không biết.
La Hồng nhìn đài rèn kiếm lâu thật lâu.
Có lẽ, lần sau nhìn thấy Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ, hai người sẽ trở nên xa lạ.
Nhưng, lần sau... có lẽ hai người sẽ là đồng đội kề vai chiến đấu.
La Hồng cười khẽ.
Hành trình Địa Ngục lần này, hắn đã đạt được mục đích, cũng không cần phải tiếp tục ở lại.
Hắn còn chuyện quan trọng hơn phải làm.
Nhìn lướt qua Địa Ngục mới bước đầu hình thành Luân Hồi, lại nhìn ánh đồ bùng lên tận trời trong thành Atula.
La Hồng thở hắt một hơi.
Hắn xoay người đi tới ngoài cửa địa Ngục một cách phóng khoáng tự nhiên.
Hình thức ban đầu của Luân Hồi, truyền thừa rèn vũ khí của Atula, Thi Ma Hoàng bỏ mạng...
Hành trình Địa Ngục lần này của La Hồng xem như đã viên mãn, thậm chí còn vượt qua dự tính.
Dù sao La Hồng cũng không đoán được kiếm linh Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ lại là ý chí mà Atula Hoàng để lại.
Cho nên, nói là hoàn hảo hơn cả mong muốn cũng không có gì sai.
Nhưng cải tạo Địa Ngục, tạo dựng Luân Hồi cũng không phải Luân Hồi hoàn chỉnh như đã hứa với Sinh Mệnh Mẫu Thần trước đó, cho nên La Hồng vẫn hơi tiếc nuối.
Nhưng chỉ là tiếc nuối mà thôi, dù sao, với thực lực của La Hồng hiện giờ, muốn tạo ra Luân Hồi thực sự vẫn có chút khó khăn.
Chiếm được truyền thừa rèn đúc vũ khí của tộc Atula mới là việc quan trọng nhất của hành trình Địa Ngục lần này.
Những chuyện khác đều chỉ có thể xem như niềm vui ngoài ý muốn.
Tiến lên một bước.
La Hồng đi tới trước cửa Địa Ngục.
Ngoảnh đầu nhìn thoáng qua những chùm sáng màu máu bùng lên tận trời, từ trong thành Atula lan tràn ra ngoài.
Atula Hoàng đang hồi sinh, có lẽ lần sau gặp mặt, Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ sẽ là Atula Hoàng chân chính.
Người thống trị thực sự của Địa Ngục trong quá khứ.
Hai thanh kiếm lao vút tới, Số Một và Số Chín về lại vỏ.
Thân hình béo mập của Số Một và thân hình vạm vỡ của Số Chín lơ lửng đằng sau La Hồng.
"Đi thôi, hiện tại đã có tự tin tạo ra vật chịu tải cho đại ca Số Không rồi"
La Hồng cười nói.
Dứt lời, Số Một và Số Chín ở đằng sau đều không giấu nổi vẻ kích động.
Số Không có thể thử phá giải phong cấm không?
Đã bao nhiêu năm, nếu Số Không thực sự thoát ra, có lẽ thực lực sẽ chấn động cả Tam Giới.
Ba người bước ra khỏi cổng Địa Ngục.
Trong bí cảnh Địa Tàng.
Quỷ Bà run lẩy bẩy, bầu trời Địa Ngục đang không ngừng biến sắc, máu tươi không ngừng trút xuống như sông chảy, cảnh tượng này quá kinh khủng.
Không biết có bao nhiêu cường giả đỉnh cấp trong Địa Ngục đã ngã xuống!
Cuối cùng, hư ảnh không cam lòng tột độ của Thi Ma Hoàng hiện ra rồi lại hoàn toàn tiêu tan, Quỷ Bà sợ hãi, ngã nhào xuống mặt đất.
Bà ta biết, Địa Ngục kết thúc rồi.
Địa Ngục hoàn toàn thay đổi rồi!
Từ nay về sau, bộ tộc mạnh nhất Địa Ngục - tộc Thi Ma - đã tan thành mây khỏi, chỉ còn trong ký ức.
Thủy triều hắc ám cũng biến mất, cả Địa Ngục yên lặng như chết.
Sâu trong thành Tần Quảng, bóng đêm vô tận lan tràn.
Đột nhiên, mắt Quỷ Bà co chặt lại, bởi vì bà ta nhìn thấy ba chấm đen lao ra từ sâu trong bóng đêm, gợi lên làn sóng chấn động đáng sợi Sức ép kinh khủng tràn lan, Quỷ Bà chỉ cảm nhận được áp lực đang đè xuống.
Thiên Vương!
Quỷ Bà xụi lơ trước cửa thành, chỉ biết run cầm cập.
Bà ta nhìn thấy ba hình bóng đi ra từ Địa Ngục, La Hồng, Số Một và Số Chín...
Ba vị này đều có uy lực Thiên Vương khiến bà ta cảm thấy tuyệt vọng!
Đặc biệt là La Hồng, lúc tiến vào Địa Ngục, hắn còn chưa phải Thiên Vương, hiện giờ bước ra khỏi Địa Ngục, chỉ một ánh mắt đã khiến bà ta không hề có sức phản kháng.
Đúng là quái dị tới cực điểm!
Chẳng lẽ những cường giả bỏ mạng trong Địa Ngục đều là do La Hồng gây ra?
La Hồng sải bước trong bóng đêm, nhìn lướt qua Quỷ Bà, cũng không làm gì bà ta.
Chỉ là một vai phụ mờ nhạt mà thôi, dù sao thực lực của Quỷ Bà cũng không mạnh.
La Hồng khẽ động tâm thần, hình bóng Tiểu Đậu Hoa hiện lên trong hang trời.
Lo lắng Tiểu Đậu Hoa bị Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ ngấp nghé, cho nên hắn mới thu con bé này vào hang trời, hiện giờ Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ đã sắp sống lại, cho nên La Hồng cũng không cần giấu nữa.
Tiểu Đậu Hoa xuất hiện, ánh mắt hơi mê mang, miệng của nàng còn bị La Hồng bịt lại.
La Hồng nhấc tay chạm vào giữa trán Tiểu Đậu Hoa, Tiểu Đậu Hoa lập tức nói được, ánh mắt cũng trở nên tỉnh táo.
Nhưng La Hồng cũng không vội bảo Tiểu Đậu Hoa nói cái gì.
Hắn nhìn Tiểu Đậu Hoa chăm chú, nhìn tới mức mặt Tiểu Đậu Hoa đỏ bừng lên.
Sau đó Địa Tạng Bồ Tát sâu trong cơ thể Tiểu Đậu Hoa bỗng nhiên sống lại, hai mắt Tiểu Đậu Hoa nổi lên ánh vàng lưu chuyển, ý chí của Địa Tạng Bồ Tát hiện ra.
La Hồng nhấc tay lên, năm ngón tay như hóa thành thần kiếm, kéo mạnh một cái.
Luồng ý chí của Địa Tạng Bồ Tát lập tức bị rút ra khỏi thân thể Tiểu Đậu Hoa.
Thân thể nữ Bồ Tát màu phiếm vàng ngồi xếp bằng, sắc mặt phức tạp, gương mặt vừa tuyệt mỹ vừa ôn hòa.
"Đa tạ La Hồng công tử..."
Địa Tạng Bồ Tát chắp tay hành lễ, nhẹ giọng nói.
Nàng cảm nhận được Địa Ngục đã xảy ra biến hóa thật lớn.
Tộc Thi Ma hung ác tàn bạo và các chủng tộc tà ác cường đại trong Địa Ngục đều đã phải đền tội, Địa Ngục bây giờ... hoàn toàn sạch sẽ rồi.
Địa Tạng Bồ Tát từng nói, Địa Ngục không sạch thể không thành Phật.
Hiện giờ, Địa Ngục đã sạch, nàng cũng nên thuận gió trở về.
Nàng mỉm cười, vẫn cảm ơn La Hồng từ tận đáy lòng, sắc mặt phức tạp, nhớ lại tình cảnh lúc gặp được La Hồng khi đó.
Khi đó nàng đã bảo La Hồng tới tiếp nhận vị trí Trấn Thủ Địa Ngục, thay nàng trấn thủ Địa Ngục, một khi trấn thủ, không biết kéo dài bao nhiêu năm.
Tuy La Hồng không nuốt lời, nhưng lại lấy một phương thức hoàn toàn khác để hoàn thành hứa hẹn giữa hai người.
La Hồng trự tiếp dọn sạch Địa Ngục!
Như vậy Địa Ngục không cần phải trấn thủ nữa.