Hiện giờ, cuối cùng cũng thành công tạo ra Luân Hồi.
Tam Giới hình thành một vòng tuần hoàn khép kín, sống và chết, không ngừng luân hồi, có người sinh, có người chết.
Người chết có thể luân hồi và hướng tới sự sống.
Đây là một công lao to lớn.
Ngay cả Thiên Đạo Chi Ý của Tam Giới cũng cảm nhận được công lao đáng kiêng dè này.
Đương nhiên, quan trọng nhất là Luân Hồi đã thành hình, sức mạnh linh hồn trong Tam Giới đã bị Luân Hồi lấy đi, không để lại cho Thiên Đạo, chẳng khác nào lợi ích lớn nhất bị nẵng mất tay trên.
Cho nên, thời điểm Luân Hồi được sáng tạo thành công, Thiên Đạo Chỉ Ý đang chiến đấu với Thiên Ma ở ngời Tinh Không mới nổi cơn thịnh nộ.
Thiên Đạo Chỉ Ý biết Tam Giới... đã xảy ra chuyện lớn!
Thậm chí còn là chuyện lớn ngoài tầm kiểm soát của nó!
Thậm chí, có thể gọi một cách ngắn gọn là...
Mất nhài!
Cho nên, nó không muốn tiếp tục dây dưa với Thiên Ma, đấu với Thiên Ma nhiều năm như vậy, Thiên Đạo cũng biết mình không diệt đường Thiên Ma, tên này như một viên đá trong hố xí, vừa thối lại vừa cứng.
Thấy Thiên Đạo phải đi, Thiên Ma rất vui vẻ.
Thiên Ma biết Tam Giới đã xảy ra chuyện gì đó, hẳn là do thằng nhóc La Hồng kia gây ra.
Một khi đã như vậy, Thiên Ma sẽ không để Thiên Đạo được như ý, vừa lúc, y cũng đã đồng ý giúp La Hồng ngăn cản Thiên Đạo, cho nên sẽ không dễ dàng để cho Thiên Đạo rời đi.
Cho nên, Thiên Ma vẫn luôn chạy trốn lại bắt đầu phản kích, một nắm đấm xé gió lao tới, giữa Tỉnh Không, vô số ngôi sao tĩnh lặng đồng loạt vỡ nát.
Thiên Đạo chấn động, gầm lên một tiếng, quay lại trả đòn.
Hai tồn tại khủng bố lại tiếp tục một trận đại chiến ngoài Tinh Không.
Nơi tận cùng dòng sông Thời Không.
Sắc mặt Tà Quân u ám tột độ.
Đã xảy ra chuyện gì?
Tà Quân thật sự không rõ, hắn ta ngẩng mặt lên, nhìn về phía Tam Giới, như nhìn thấy gì đó.
Nữ hoàng Atula, chín vị Tà Thần, mười tồn tại Hoàng cảnh này hợp lại, ngay cả Tà Quân cũng không chiếm được lợi thế.
Cho dù sức mạnh của Tà Quân hơn hẳn mười Hoàng cảnh này, nhưng hắn ta vẫn có cảm giác hơi quá sức.
Giống như tất cả mọi việc bắt đầu thoát khỏi tầm kiểm soát của hắn ta.
Hắn ta nhìn vào sâu trong cung điện, La Hồng đã tỉnh lại, hơn nữa còn bắt đầu giãy dụa khỏi sự trói buộc của xiềng xích quy tắc.
Theo lý mà nói thì điều này là không thể nào.
Tà Quân biết rất rõ thực lực của Tà Quân.
Tuy chiếm được truyền thừa của Số Không, kế thừa thần cách của Số Không, nhưng sức mạnh đã hao tổn rất nhiều, yếu hơn Số Không chân chính.
Ngần ấy sức mạnh quy tắc cũng đủ để trấn áp La Hồng rất lâu.
Rốt cuộc là có chỗ nào không đúng?
Sắc mặt Tà Quân tối sầm, ngay sau đó, như nghĩ ra cái gì, Luân Hồi!
Chẳng lẽ là Luân Hồi mà La Hồng luôn miệng nói muốn sáng tạo?
Nhưng thành công tạo ra Luân Hồi rồi thì như thế nào?
Tà Quân nhìn La Hồng đang kéo căng xây xích, hắn ta không cảm thấy La Hồng có thể trở mình.
Bởi vì hắn ta vẫn luôn nhìn La Hồng trưởng thành, ngay cả cơ hội để La Hồng tiến bộ cũng là do hắn ta mang tới, Sách Da Người chính là thành phẩm hắn ta tạo ra, cho nên quá trình trưởng thành của La Hồng chưa bao giờ thoát khỏi tầm mắt hắn ta.
La Hồng có thể trưởng thành đến tình trạng nào, đều do hắn ta tính toán và sắp đặt.
La Hồng vẫn luôn bị hắn ta đùa bốn trong lòng bàn tay từ đầu tới cuối, cho nên, Tà Quân chưa bao giờ cảm thấy La Hồng có thể thay đổi được điều gì.
Sáng tạo Luân Hồi mà La Hồng luôn miệng nhắc tới, Tà Quân cũng biết rõ, nhưng hắn ta chưa từng để ý, hắn ta cũng biết rõ khái niệm về Luân Hồi nhưng chưa bao giờ cảm thấy một Luân Hồi bé nhỏ thì có cái gì đặc biệt.
Hồi sinh Nhân Hoàng?
Tồn tại Hoàng cảnh như Nhân Hoàng không thể nào sống lại một cách dễ dàng như vậy!
"Cái thứ mặt nạ rách nát! Nhận của Chỉ một đòn!"
Tà Thần Hạng Hai bị Tà Quân trấn áp hết lần này đến lần khác, cũng vô cùng tức giận.
Quát lớn một tiếng, móng vuốt chụp tới, dòng sông Thời Không bị đánh văng tung toé.
Các Tà Thần như Số Một, Số Ba cũng đồng loạt ra tay.
Mười vị Hoàng cảnh đồng loạt ra tay, uy thế chấn động thiên địa, dòng sông Thời Không cũng gần như bị đánh nát.
Nhưng Tà Quân vẫn điềm tĩnh thản nhiên, hắn ta hấp thu năng lượng rò rỉ do hai vùng Tỉnh Không va chạm nhiều năm, xem như một nửa cấp Thiên Đạo, có được thực lực vượt trên Hoàng cảnh, có thể lấy một địch mười, tuy khó khăn nhưng chưa hẳn không làm được.
La Hồng vẫn nở nụ cười, từng bước ra ngoài cung điện.
Tà Quân đánh ra một chưởng.
Thoáng chốc, trên dòng sông Thời Không hiện lên một bàn tay khổng lồ, bàn tay kia cào qua một phát, như vuốt phẳng cả thời gian và không gian.
Tà Thần Hạng Hai bị đánh văng, một kiếm Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ vừa chém ra cũng bị bật ra.
Tà Thần Số Một há miệng nuốt trời nhưng lại bị hất văng.
Sau khi trấn áp mười vị Tà Thần quên mình chiến đấu vì La Hồng chỉ bằng một chiêu, Tà Thần lạnh lùng nhìn về phía La Hồng đang đi ra khỏi cung điện.
"Mau trở về!"
"Tà Quân lạnh lùng nói.
"Thời khắc ngươi sống lại trên thế giới này, vận mệnh của ngươi đã được quyết định"
"Ngươi là kết quả ngoài ý muốn do sức mạnh cấp Thiên Đạo của hai vùng Tinh Không va chạm vào nhau, nhưng nếu không có ta, ngươi căn bản không thể nào có được vận mệnh như bây giờ."
"Là ta cho ngươi một sinh mệnh mới."
"Tà Quân nói"
Toàn thân La Hồng quấn chặt trong xiềng xích quy tắc chằng chịt và dày đặc như một cái kén, tóc bạc tung bay, nhìn chằm chằm Tà Quân, nhếch miệng cười.
"Bổn công tử... cho ông nội nhà ngươi!"
La Hồng cười mắng.
Ngươi cho rằng bổn công tử muốn đến thế giới này?
Bổn công tử muốn xuyên không?
Vừa xuyên không đã tới ngay bãi tha ma, vừa tới đã gặp phải đủ mọi nguy hiểm chết người.
Vận mệnh của bổn công tử, ngươi cũng xứng nắm trong tay?
"Giết!
Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ vô cùng ác liệt, váy đỏ tung may, mặt lạnh như băng.
Ma Kiếm Atula trong tay giơ lên, chém về phía Tà Quân, động tác không chút đẹp đẽ làm màu, đã tới cấp bậc này, đại đạo tối giản, đòn tấn công càng đơn giản thì uy lực lại càng mạnh!
Các Tà Thần cũng phát động tấn công.
Tà Quân cũng bắt đầu nổi nóng, hắn ta cách siêu thoát và trùng sinh chỉ còn một bước.
Rõ ràng hắn ta đã tạo ra một La Hồng xấu xa tệ bạc... Sao hắn có thể có bạn?
Sao lại có nhiều người trung thành với hắn như vậy!