Tà Quân cực kỳ phẫn nộ.
Hắn ta giơ hai tay lên, toàn thân lập tức xông lên, hai tay vung về phía trước.
Một bàn tay khổng lồ vắt ngang qua dòng sông Thời Không, bổ ngang cả dòng sông!
Như bố trí cấm chế và vách ngăn.
Không gian không ngừng tan vỡ, cắn nuốt hết thảy, như một con ác thú dưới vực sâu, há to miệng nuốt chửng tất cả mọi thứ.
Đòn đánh này của Tà Quân hoàn toàn phân rõ giới hạn, khiến Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ và các Tà Thần tạm thời không thể vượt qua vực sâu để tiếp tục tấn công.
Điều này cũng giúp Tà Quân tranh thủ thêm nhiều thời gian để hoàn toàn thôn tính La Hồng.
Hắn ta tính toán kín kẽ, tất cả mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của hắn ta.
Hắn ta là người chơi cờ, hạ một bàn cờ lớn, mà La Hồng chẳng qua chỉ là một quân cờ được hắn ta hạ xuống từ lúc khai cục, hiện tại đã đến lúc kết thúc.
Một quân cờ mà thôi, lại vọng tưởng xoay chuyển thế cục!
Mơ mộng hão huyền!
Tà Quân trở nên dữ tợn.
Hắn ta giơ tay lên, giữa hai tay lóe lên ánh sáng vàng.
Thoáng chốc, La Hồng đang bước ra khỏi cung điện chợt cảm thấy biển ý chí rung chuyển.
Thì ra Sách Da Người lơ lửng trong biển ý chí đang tỏa ra ánh sáng vàng, đang rung chuyển, đang chấn động.
Tà Quân cũng có thể điều khiển Sách Da Người...
Thậm chí, chữ máu trên Sách Da Người còn là phân hóa ý chí của Tà Quân.
La Hồng nổ nụ cười.
Hết thảy đều sáng tỏ.
Đúng là Tà Quân.
La Hồng hơi buồn bã thất vọng, sự có mặt của hắn ở thế giới này thật sự là một sự cố ngoài ý muốn.
Bởi vì Thiên Đạo và Thiên Ma liên tục va chạm nhiều năm, bẻ cong không gian, rung chuyển thời không, sau đó mang linh hồn của hắn từ một vùng Tinh Không xa xôi tới nơi này.
Mà hắn, vừa tới thế giới này đã rơi vào một âm mưu.
Cuối cùng La Hồng cũng hiểu được, con trai bước chân ra xã hội, nhất định phải tự bảo vệ chính mình.
Nếu không, bị người ta hãm hại cũng không biết.
Tình cảm La Hồng dành cho Sách Da Người vẫn rất phức tạp. Dù sao thứ này cũng cho hắn cơ hội tiến bộ, là bảo vật và cơ duyên mà hắn tin tưởng từ khi còn nhỏ yếu.
Nếu không phải vậy, cho dù thật sự có thiên phú, La Hồng cũng khó mà xoay chuyển thế cục.
Có lẽ đã chết trong cuộc vây quét và âm mưu hãm hại của Hạ gia với La gia.
Cho nên, tình cảm của La Hồng đối với Sách Da Người vô cùng phức tạp.
La Hồng đang đi ra khỏi cung điện, nhưng vì Sách Da Người chấn động cho nên thân thể thoáng cứng đờ.
Nhưng sắc mặt của La Hồng cũng không có cảm xúc gì quá lớn, chỉ xúc động thở dài.
"Yên tĩnh chút đi."
La Hồng nói.
Trong biển ý chí, Sách Da Người lại lần nữa phát sáng.
"Ngoan"
La Hồng thản nhiên nói.
"Âm!"
Hang trời lơ lửng trong biển ý chí, đè lên Sách Da Người.
Hang trời lại phân hóa thành bốn hang trời, hang trời Tam Hoàng, hang trời Thánh Tà, hang trời Tà Chủ, hang trời Tà Thần...
Mỗi một hang trời đều ẩn chứa khí cơ và uy áp mênh mông.
Sách Da Người vẫn đang chấn động, Sách Da Người này chính là bảo vật được Tà Quân luyện hóa từ sức mạnh Thiên Đạo bị rò rỉ trong vô số năm tháng Thiên Đạo và Thiên Ma chiến đấu không ngừng.
Hang trời của La Hồng tuy bất phàm, biển ý chí cũng là sân nhà của hắn, nhưng muốn áp chế Sách Da Người vẫn rất khó khăn.
La Hồng nở nụ cười.
Tâm thần khẽ động.
Một người tí hon có dáng vẻ giống hệt La Hồng đạp bước trên không trung đi tới.
Đặt mông ngồi lên Sách Da Người.
Đó là... thân cách của La Hồng!
Thần cách của Số Không chuyển hóa thành thần cách có dáng vẻ La Hồng, hiện giờ là sức mạnh thuộc về La Hồng.
Thần cách trấn giữa, chính là kết tinh và tỉnh hoa của thực lực Hoàng cảnh.
Giờ khắc này, đang trấn áp Sách Da Người.
Sách Da Người không hề run rẩy, ánh sáng dần dần trở nên ảm đạm.
Hang trời Tà Thần của La Hồng mở ra, lập tức hút Sách Da Người vào trong.
Trong hang trời Tà Thần, hư ảnh Tà Thần của Số Không từ tử mở mắt ra, một chưởng đánh ra, ngăn chặn Sách Da Người.
Bên ngoài.
Sắc mặt Tà Quân hoàn toàn tối sầm, liên hệ giữa hắn ta và Sách Da Người đã hoàn toàn bị chặt đứt!
La Hồng thật sự định trở mình xoay chuyển thế cục?
Trấn áp Sách Da Người là có thể trở mình? Ngươi định trở mình như thế nào?
Tà Quân tiến lên một bước, thời không bỗng chốc luân chuyển, vật đổi sao dời, đột nhiên xuất hiện trước cung điện.
Từ trên cao nhìn xuống La Hồng đang bị vô số xiềng xích quy tắc quấn quanh.
La Hồng tóc tai rũ rượi, ngẩng đầu, cười tươi rói.
"Lấy cái gì trở mình?"
Giữa trán La Hồng chợt lóe lên một đốm sáng bảy màu.
Giữa ánh sáng chói lọi...
Người tí hon La Hồng bước ra từ giữa trán.
"Thần cách?"
Tà Quân ngẩn ra.
Một khắc sau, mí mắt hơi biến hóa.
Bởi vì, trên thần cách có rất nhiều luồng sức mạnh kinh khủng tột độ đang bắt đầu dâng trào.
Thoáng chốc!
Một luồng sức mạnh mênh mông bỗng bùng nổ, càn quét khắp chốn, chôn vùi hết thảy.
xiềng xích quy tắc quấn quanh La Hồng ầm ầm đứt đoạn, vỡ nát!
Áo trắng tung bay, tóc trắng phất phới.
Tà Quân nhìn La Hồng thoát khỏi đống xiềng xích, biến sắc:
"Ngươi điên rồi!"
"Ngươi dám phát nổ thần cách?"
"Một khi thần cách của Số Không phát nổ, ngươi còn có cái gì?
Ngươi lấy gì đấu với ta?"
Sức mạnh của Số Không phải là nguồn lực phản kháng lớn nhất của La Hồng mới đúng, nhưng, nằm ngoài dự đoán của Tà Quân, La Hồng lại phát nổ nguồn lực này!
Tên điên này muốn làm cái gì?
La Hồng cười tươi rói.
Sau khi thần cách phát nổ, năng lượng kinh khủng bắt đầu trào lên, rót vào thân thể La Hồng, tràn vào tứ chi bách hài của hắn.
Thân thể La Hồng không ngừng tăng cường, trước nay hắn vẫn luôn rất xem trọng việc tăng cường sức mạnh thân thể, bây giờ cũng thừa sức chịu đựng!
"Cho dù phát nổ thần cách, ngươi cũng chưa chắc có thể thắng ta, ngươi có được sức mạnh sớm nở tối tàn, một khi sức mạnh này tiêu tan, ngươi sẽ suy yếu thành cấp bậc Thiên Vương!"
Tà Quân lạnh lùng nói.
Hắn ta mở rộng bàn tay, cung điện nằm sâu trong dòng sông Thời Không bỗng chốc sụp đổ, hóa thành sức mạnh quy tắc trào vọt lên, xoay vòng lên, bao phủ La Hồng.
La Hồng từ từ thổ ra một hơi.
Cảm nhận được sức mạnh bùng nổ của thần cách Số Không, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Luân Hồi đã thành, đã tới lúc phản kích, đương nhiên sẽ không để ngươi được thoải mái.
Tóc bạc tung bay, hắn nhấc tay lên, năm ngón tay như thần kiếm, ánh kiếm chĩa vào hư không, nhắm thẳng vào Ma Kiếm tiểu tỷ tỷ đang bị ngăn cách bên kia vực sâu.
"Kiếm, ở đâu?"
La Hồng nói.
Trong giọng nói mang theo vài phần lười biếng, nhưng lại ẩn chứa vẻ uy nghiêm tột độ.