favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Kẻ Phản Diện
  3. Chương 1329: Ngươi là người tốt

Chương 1329: Ngươi là người tốt

Quỷ Bà chớp mắt, há miệng, lộ ra cả hàm răng vàng khè: "Thần, cẩn tuân mệnh lệnh của La Hoàng"

La Hồng liếc mắt xem thường, lại nâng cô bé Thiên Đạo lên, nhào như nhào bột rồi ném ra ngoài, giơ tay lên, quy tắc đan xen, cuối cùng hóa thành một mặt dây chuyền, treo vào cổ cô bé Thiên Đạo.

Trên người cô bé Thiên Đạo chợt phát ra khí cơ Thiên Đạo kinh khủng, nhưng chẳng mấy chốc đã bị mặt dây chuyền áp chế.

"Còn có, đưa con nhóc này qua kia"

La Hồng thản nhiên nói.

Quỷ Bà cảm nhận được khí cơ Thiên Đạo kinh khủng vừa hiện lên, chỉ cảm thấy rợn cả tóc gáy.

Thật đáng sợ!

Con nhóc này thật phỏng tay.

"Về việc xử lý như thế nào, cứ để sư nương đưa con bé đầu thai chuyển thế vào một nhà giàu đi, dù sao cũng là Thiên Đạo, không thể sống túng quẫn được"

La Hồng cười nói.

Làm xong hết thảy, bèn thong thả xoay người rời đi, hào hoa phóng khoáng như một vị trích tiên.

Xa xa, Hoàng Tuyền cuồn cuộn nổi lên một cơn sóng.

Sinh Mệnh Mẫu Thần hiện lên.

Các Tà Thần cũng thò đầu ra khỏi Thập Điện Diêm La, tò mò nhìn về phía này.

Chuyện của Nhân Hoàng và Sinh Mệnh Mẫu Thần đều xảy ra dưới mí mắt bọn họ, cho nên bọn họ rất tò mò, chuyện tình này cuối cùng cũng có kết quả.

Nhân Hoàng và Sinh Mệnh Mẫu Thần có thể bên nhau đến hết đời không?

Đương nhiên, Tà Thần Hạng Hai lại không cảm thấy hứng thú.

Điều khiến hắn ta cảm thấy hứng thú chính là hắn ta - Tà Thần Hạng Hai - đã trở thành Điện chủ điện Diêm La, một trong Thập Điện Diêm La cai quản sinh tử, địa vị cao cao tại thượng, mặc sức tiêu dao khắp Tam Giới, thật phấn khích!

Nhưng điều đáng tiếc duy nhất là không thể đi làm màu với Tiểu La ngu xuẩn được nữa.

Không ai để ý tâm trạng của Tà Thần Hạng Hai.

La Hồng cũng không để ý, bởi vì có đôi khi ngay cả La Hồng cũng không đoán được mạch não của Tà Thần Hạng Hai.

La Hồng không nhìn cảnh tượng trong Địa Ngục Luân Hồi.

Hắn tiến lên một bước, rời khỏi Địa Ngục, hắn đã làm xong rất nhiều chuyện, nhưng vẫn còn rất nhiều chuyện chưa được xử lý.

"Xoạt xoạt..."

Trên thuyền, cô bé Thiên Đạo và linh hồn nửa tỉnh nửa mê của Nhân Hoàng bay lơ lửng.

Quỷ Bà chèo thuyền, đẩy ra từng đợt sóng gợn trên Hoàng Tuyền.

Thân thể Sinh Mệnh Mẫu Thần ngưng tụ lại, có bà xuất hiện, Quỷ Bà cũng không dám làm càn nữa.

Tuy bà ta nhờ họa được phúc, được La Hồng sắc phong, chiến lực đạt tới cấp bậc Thiên Vương, nhưng lại là Thiên Vương cấp thấp nhất trong Địa Ngục.

Nhân vật lớn như Sinh Mệnh Mẫu Thần, bà ta không thể trêu vào.

"Bái kiến Hoàng Tuyển nương nương"

Quỷ Bà khom người, cao giọng nói.

Sinh Mệnh Mẫu Thần liếc nhìn bà ta một cái, không nói gì thêm, chỉ vẫy tay một cái.

Cô bé Thiên Đạo và linh hồn Nhân Hoàng đều được lôi lên cầu Nại Hà.

Cầu hình vòm cung.

Nhân Hoàng được dắt đi, Sinh Mệnh Mẫu Thần cũng ngưng tụ thân thể, tiến về phía trước.

Cuối cùng, hai người cũng gặp nhau.

Nhân Hoàng và Sinh Mệnh Mẫu Thần gặp nhau trên chiếc cầu hình vòm cung.

Chẳng qua, Nhân Hoàng còn ngơ ngác mờ mịt, ở trong bụng Thiên Đạo lâu như vậy, tuy được La Hồng cứu ra, nhưng trí nhớ đã tan biến từ lâu.

Nói là linh hồn, thật ra chỉ là một thể năng lượng còn kèm theo khí tức của Nhân Hoàng mà thôi.

Nhân Hoàng không nhận ra Sinh Mệnh Mẫu Thần, Sinh Mệnh Mẫu Thần ngơ ngác nhìn ông.

Không có bất cứ động tĩnh gì.

Nhân Hoàng lạnh lùng vô tình, không nhớ những cuộc trò chuyện bên bờ dòng sông Sinh Mệnh.

Sinh Mệnh Mẫu Thần đột nhiên nở nụ cười.

Đây là nguyên nhân vì sao La Hồng lại để nàng xử lý sao?

Trong mắt Sinh Mệnh Mẫu Thần hiện ra vẻ thương tiếc.

"Chàng không nhớ Chỉ cũng không sao, Chỉ sẽ khiến chàng nhớ Chỉ một lần nữa"

"Ba đời ba kiếp, hai ta lại một lần nữa gặp nhau."

Sinh Mệnh Mẫu Thần cười nói.

Nhẹ nhàng kéo tay linh hồn Nhân Hoàng, đi lên cầu Nại Hà, cuối cùng, đi tới trước Nhân Gian Đạo.

Sinh Mệnh Mẫu Thần giúp Nhân Hoàng chỉnh lại quần áo, tuy chỉ là thể linh hồn, nhưng động tác của bà vô cùng dịu dàng.

"Đi thôi"

Sinh Mệnh Mẫu Thần kéo tay Nhân Hoàng, nhẹ giọng nói.

Ngay sau đó, Nhân Hoàng bị lực hút phát ra từ Nhân Gian Đạo hút vào, rơi vào Nhân Gian Đạo.

Nhưng khoảnh khắc rơi xuống, Nhân Hoàng vẫn nắm chặt tay Sinh Mệnh Mẫu Thân.

Bên cầu Nại Hà, hoa Bỉ Ngạn nở rộ, rực rỡ lóa mắt.

Sau khi hết thảy cảnh tượng rực rỡ biến mất.

Nhân Hoàng rơi xuống Nhân Gian Đạo, khoảnh khắc bị vòng xoáy cắn nuốt, Nhân Hoàng chớp mắt một cái.

Sinh Mệnh Mẫu Thần kinh ngạc đứng lặng trên cầu Nại Hà.

Sau đó, thản nhiên nở nụ cười.

Tinh hoa sinh mệnh bắt đầu trào lên bên người bà, hóa thành Sinh Mệnh Mẫu Thần xinh đẹp tuyệt mỹ, tiếp tục công việc của Sinh Mệnh Mẫu Thần.

Chân thân lại tiến lên từng bước, thoáng chốc, Hoàng Thuyền chảy ngược, bà tới Nhân Gian, hóa thành một cô gái bình thường, đi tìm một tiếng khóc vang vọng khắp thiên địa.

Trên cầu Nại Hà.

Cô bé Thiên Đạo ngơ ngác khó hiểu.

Mình thì sao?

Trong lúc ngơ ngác, La Hồng đã xuất hiện sau lưng cô bé, chắp tay sau lưng, chỉ cho cô bé Thiên Đạo một cái bóng lưng mà thôi.

Bóng lưng bí hiểm.

Áo trắng tung bay, co chân lại, đá cho cô nhóc một phát.

Cô nhóc rơi xuống Nhân Gian Đạo, đầu thai chuyển thế.

Làm xong hết thảy, La Hồng cười dửng dưng rồi biến mất khỏi Địa Ngục.

Trong Tinh Không.

Thiên Ma lẳng lặng ngồi xếp bằng.

Nỗi cô độc vô tận, yên lặng như chết.

Tinh Không vẫn như vậy, như một ngôi mộ.

Đột nhiên, ánh mắt Thiên Ma dao động, y thấy một tia sáng từ sau cổng Tỉnh Không bay tới.

La Hồng bước qua cánh cổng Tỉnh Không, bước đi giữa Tinh Không hạng trăm triệu dặm, nhưng chỉ vài bước là tới điểm tận cùng.

La Hồng đứng đối diện Thiên Ma, lẳng lặng nhìn đối phương.

Thấy La Hồng đã đến, Thiên Ma cười tươi.

Thế giới của y đã đến bên bờ vực sụp đổ.

"Ngươi là người tốt."

La Hồng và Thiên Ma vừa mới chạm mặt, lời của Thiên Ma đã khiến La Hồng không biết nói gì.

Vừa tới đã phát thẻ người tốt.

Thiên Ma cũng cảm thán: "Tạo ra Luân Hồi, cải tạo Tam Giới, nếu tâm tính không đủ chính nghĩa, sợ là không làm được chuyện này."

"Cho nên, ta tin tưởng ngươi, trên thực tế, ngoại trừ tin tưởng ngươi, ta cũng không còn lựa chọn nào khác."

La Hồng nhíu mày.

Thiên Ma cúi đầu, giật mình cười khổ.

Chương trướcChương tiếp