favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Thiên Tài Vô Song
  3. Chương 803: Ăn vụng trái cấm

Chương 803: Ăn vụng trái cấm

Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

---------------------------------------------------

Đẩy KP đi các đạo hữu, cho xin cái TOP nào.

---------------------------------------------------

Dù sao cũng là một Nữ Quốc, Tiếu Lạc sẽ không kìm hãm được mà coi nơi đây thành Nữ Nhi quốc trong Tây Du Ký, trên đường phố của Bái Nguyệt Quốc, thân phận nam nhi của hắn cũng không bị bại lộ, bởi vì có rất nhiều nữ nhân có dáng dấp giống như nam nhân đi ở trên đường, hơn nữa nói chuyện cũng vô cùng tục tằng, hoàn toàn như đàn ông.

"DKM, nếu mà không phải thấy nàng không có râu, ta đều cho là nàng là một nam nhân, nhìn dưới nách nàng, lông nách quá phong phú a, cũng vượt qua tóc."

Áp hoàng thấy trên đường cò một nữ nhân hung hãn đi qua ở trước mặt, nhịn không được nôn một cái, "Cách thật xa vẫn có thể nghe thấy được một mùi hôi nách, ác tâm, thật là ác tâm, tiểu nha đầu, đến, mau để cho ta ngửi một hương vị trên người ngươi để giải độc."

Nó ghim cái đầu vào túi U Linh, nghe mùi thơm của cơ thể U Linh, mới cảm giác dễ chịu chút.

"Ai nha, là thật là khó ngửi a!" U Linh nắm mũi.

Tiếu Lạc cũng cảm thấy thứ mùi này khó có thể chịu được, hôi, nhanh chóng bước đi qua con đường khác.

Bước nhanh chừng trăm thước, đi tới một hồ nước.

"Các ngươi nghĩ ở nơi này, ta lên không trung xem truyền tống trận ở địa phương nào." Tiếu Lạc dặn dò.

"Cái này còn phải nhìn sao, khẳng định ở hoàng cung rồi." Áp hoàng nói.

Tiếu Lạc không nói lời nào, tức giận trừng nó liếc mắt, "Sưu" một tiếng tiêu thất torng hư không đi tới trên cao, ở độ cao này, quan sát Bái Nguyệt Quốc, người đi đường như con kiến, mà để cho hắn ngạc nhiên chính là, cư nhiên không cách nào thấy biên giới của Bái Nguyệt Quốc, tất cả đều là địa giới của Bái Nguyệt Quốc.

"Không nghĩ tới một nữ quốc, lại có địa vực rộng lớn như vậy."

Trong lòng lẩm bẩm một câu, nhìn hướng giải đất trung tâm của Bái Nguyệt Quốc, đó là một tòa hoàng cung tương tự như Tử Cấm thành, đình đài lầu các, trì quán, giả sơn quái thạch, cây tử đằng Thúy Trúc.

Tại không trung nhìn ra xa một hồi lâu, cũng không phát hiện tung tích truyền tống trận!

Vậy cũng chỉ có hai cái khả năng, bị Bái Nguyệt quốc ẩn giấu rồi, hoặc là bị cái gì che chắn tầm nhìn, thế cho nên hắn không nhìn thấy, xem ra phương pháp này không thể thực hiện được, còn phải tìm người hỏi một chút mới được.

Rất nhanh liền trở xuống mặt đất.

Đến mặt đất mới phát hiện, U Linh cùng áp hoàng ăn hoa quả không biết tên, ngoại hình như quả táo, mặt ngoài màu sắc lại như anh đào, nhìn thập phần có muốn ăn.

"Các ngươi ăn là vật gì?"

Tiếu Lạc cau mày, ngay cả thứ gì cũng không rõ ràng liền ăn bậy, sẽ không sợ trúng độc?

"Hoa quả nha."

U Linh nói, "Lạc Lạc đẹp trai, ngươi có muốn ăn hay không, ăn thật ngon nè."

"Ở đâu ra?" sắc mặt Tiếu Lạc trầm xuống.

"Tiểu áp hái ở trên cây bên kia." U Linh chỉ chỉ bên hồ nước.

Tiếu Lạc vừa nhìn, cây kia có rất nhiều quả, giống với quả mà U Linh và áp hoàng đang ăn.

"Sao lại tùy tiện ăn bậy, nhanh ném xuống!"

Trực tiếp tiến lên, hất rớt quả trong tay U Linh, ánh mắt bất thiện nhìn chăm chú về phía áp hoàng, "Còn ngươi nữa ."

"Làm gì làm gì, ăn hoa quả thôi mà mà." Áp hoàng vội vàng đem miếng còn dư lại nhét vào trong miệng nuốt xuống bụng.

"Ngươi biết trái cây này có nội tình gì? Nếu như ăn trúng độc thì ngươi có thể giải quyết?" Tiếu Lạc hơi giận.

"Ta mới vừa hỏi, trái cây này không có độc, có thể ăn."

Áp hoàng tranh luận, "Hơn nữa ngươi không có phát hiện không khí quốc gia này có một cổ mùi thơm ngát sao? Chính là từ những thứ hoa quả này phát tán ra, mùi vị càng là không sai, ta đã ăn ba cái ."

"Ngươi đã hỏi?" Tiếu Lạc bán tín bán nghi.

Áp hoàng đạo: "Đương nhiên hỏi, là hỏi U Linh, các nàng nói cho nàng biết đây là trái cấm, có thể ăn, nếu không hỏi rõ tin tức những đồ chơi này, chúng ta chắc chắn sẽ không ăn a."

Trái cấm?

Tiếu Lạc đứng im, trái cấm trong 《 Thánh kinh 》 nó là trái trong vườn địa đàng, ăn trái cấm sẽ có hậu quả vô cùng nghiêm trọng, mà những thứ hoa quả này lại kêu là trái cấm, chẳng lẽ có một tầng hàm nghĩa khác?

"Lạc Lạc đẹp trai, sẽ không có chuyện sao??" U Linh thấy hắn thần sắc ngưng trọng, không khỏi lo lắng.

"Ăn mấy cái hoa quả có thể có chuyện gì, dùng tu vi chúng ta, cho dù có độc cũng có thể dễ dàng áp chế, tiểu nha đầu, thoải mái đi." Áp hoàng hoàn toàn không để ở trong lòng, thậm chí còn suy nghĩ ăn thêm mấy cái, bởi vì trái cấm thật sự quá ngon, so với thứ trước kia nó ăn thì không thể so sánh được.

"Ngươi biết cái gì!"

Tiếu Lạc trực tiếp mắng, "Ở trên phố có rất nhiều hoa quả, mà chỉ có trái cấm là không được mua bán, mùi vị ngon như vậy lại không có trở thành thương phẩm, mà là có thể tùy ý ngắt lấy mặc cho người thưởng thức, chẳng lẽ còn không thể nói rõ trái cấm có đặc thù?"

Bị hỏi, áp hoàng mới hơi khẩn trương lên, nhưng nó vẫn còn tranh luận: "Khả năng... Có thể là trái cấm nhiều lắm, nhiều như đá trên đường, ngươi xem một chút, chỉ bên hồ nước này, có hơn mười cây trái cấm nè, hơn nữa sản lượng tương đương phong phú..."

"Hi vọng như thế." Tiếu Lạc hừ lạnh nói.

"Lạc Lạc đẹp trai, trái cấm này sẽ không có độc chứ?" U Linh rất là lo lắng.

"Không phải có độc cùng không có độc vấn đề, ta hoài nghi phương pháp nữ tử Bái Nguyệt Quốc sinh ra hậu đại chính là ăn trái cấm." Tiếu Lạc nói.

A?

Lời vừa nói ra, bất kể là U Linh hay là áp hoàng, trong lòng đều kịch liệt lộp bộp một cái.

"Tiểu tử trời đánh ngươi cũng đừng làm ta sợ, chính ngươi nói là uống nước sông mới có thể mang thai, không phải là ăn quả a." Áp hoàng đạo.

"Ta chỉ nói là có khả năng, cũng không nói nhất định có." Tiếu Lạc nói.

"Đồm độp ~ "

Như sấm sét giữa trời quang a, áp hoàng ngồi trên mặt đất, hoảng sợ mở to hai mắt, đúng vậy, nó sao lại không nghĩ tới chứ, nó mặc dù là một con vịt trong không gian hỗn độn, có không hiểu Nguyên Thế Giới nhưng cũng tính là nửa người của Nguyên Thế Giới, nó sao lại không biết hàm nghĩa của trái cấm, dựa theo Tiếu Lạc nói, này trái cấm thực sự rất có thể là để cho người ta mang thai a.

"DKM, ta sao lại nhịn không được mê hoặc a." Áp hoàng âm thầm tự trách.

"Mang thai ý tứ là ta sẽ có cục cưng sao?" U Linh hỏi Tiếu Lạc.

Tiếu Lạc gật đầu: "Ân."

"Không nên không nên, bản cô nương không cần sinh cục cưng, sinh cục cưng rất đau."

U Linh nóng nảy, thời điểm trong Thành Hắc Ám nàng đã thấy tràng diện khi sinh cục cưng, làm cho một người kêu la tê tâm liệt phế, quá trình sinh cục cưng thống khổ vạn phần, nàng mới không muốn sẽ thống khổ như vậy.

Tiếu Lạc không nói gì, chỉ hi vọng suy đoán của mình là sai lầm, trái cấm này cũng không phải như mình suy đoán, mà chỉ là hoa quả thông thường mà thôi.

Nhưng nguyện vọng thì tốt đẹp, nhưng thực tế thì tàn khốc.

Lúc này áp hoàng đã có phản ứng rồi...

"Đau (yêu), ai nha... Đau bụng đau quá... Bụng đau quá a." Áp hoàng nằm xuống.

"Ta cũng vậy, bụng bắt đầu đau."

U Linh theo sát nó sau đó, bụng co giật từng đợt.

Ta ~! @#¥%...

Tiếu Lạc nhịn không được chửi má nó.

Chương trướcChương tiếp