Đám người Tần Tang đi một cách vội vã trong đêm tối.
Khi tiến vào sâu trong Yêu Hải, không phải nói ngoa, bọn người Tần Tang bất cứ lúc nào cũng nên ở trong trạng thái ẩn nấp, cần cẩn thận tránh đi tai mắt của yêu thú, tinh thần của mọi người căng cứng, đi không được mấy ngày đã cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi, phải dừng lại nghỉ ngơi.
Cảnh tượng trên đường đi mà họ nhìn thấy làm ai cũng phải giật mình.
Có những hòn đảo lớn đã từng là nơi bị các tu tiên giả độc chiếm, bây giờ đều biến thành sào huyệt của yêu thú, đám tu tiên giả trên đảo cũng biến mất không dấu vết. Khi bọn họ đi ngang qua những hòn đảo nhỏ cũng nhìn thấy dấu vết của yêu thú đi qua.
Trong quá trình phi hành, Tần Tang cũng tận dụng thời gian từng khắc từng phút một để tu hành.
Sau khi đi được khoảng nửa tháng.
Vào buổi chiều chạng vạng, bọn họ vừa ưng ý một hòn đảo nhỏ khá đẹp mắt nên quyết định dừng chân ở nơi đây để điều tức và khôi phục thể lực.
Bốn người thay phiên cảnh giới, lần này đến lượt của Trúc Sơn Ông.
Tần Tang tìm một bãi đất trồng rồi ngồi xếp bằng, bày bố một vài đạo cấm chế đơn giản xung quanh, chờ đến khi ánh mặt trời tắt hẳn, hắn lại tranh thủ tu luyện Thiên Yêu Luyện Hình .
Thiên Yêu Luyện Hình dẫn động tinh nguyên rèn luyện thân thể, trong mắt người ngoài, ai cũng tưởng đây là một môn công pháp sử dụng Chư Thiên Tinh Thần chi lực để tu luyện, chắc chắn ai cũng nghĩ không ra công pháp mà Tần Tang đang tu luyện lại là yêu pháp.
Có người ngoài ở đây, Tần Tang cũng không tiện sử dụng lực lượng của cốt sáo để dễ dàng tu luyện hơn, cho nên tốc độ dẫn động tinh nguyên sẽ chậm một chút, nhưng như vậy vẫn có thể xem nó là một bộ công pháp luyện thế đỉnh tiêm.
Sau khi tiến vào tầng thứ hai, hiệu quả của trụ cột ban đầu đánh xuống cũng giảm đi nhiều, tiến cảnh cũng dần dần chậm lại.
Từ khi Tần Tang biết được tin tức Thất Sát điện sẽ mở ra lần tiếp theo vào bốn mươi năm sau từ chỗ Trâu lão, trong lòng Tần Tang càng ngày càng cảm thấy bức bách.