Trước đó, tằm mập gặm một cục Tử Tinh, rồi nằm lăn ra ngủ không dậy nổi, vất vả lắm mới có thể làm cho nó thức tỉnh, so đó nó lại tiếp tục đòi Tử Tinh ở chỗ Tần Tang, gặm thêm một cục nữa rồi lại lăn ra ngủ tiếp.
Tần Tang như biến thành một nhân viên của trang trại chăn nuôi vậy.
Trong quá trình nó ngủ say, dù Tần Tang có gọi thế nào, nó cũng không tỉnh giấc, cũng may là khoảng thời gian này, Tần Tang không gặp phải độc thú hay đi vào vào độc địa, nếu không thì đúng là khóc không ra nước mắt . Nhưng dương như sau khi ăn hết những mảnh Tử Tinh này, tằm mập cũng thay đổi không nhiều, tốc độ phát triển cũng chẳng nhanh hơn trước bao nhiêu, thậm chí còn không bằng Thiên Mục Điệp.
- Chẳng lẽ là hậu tích bạc phát, hay là có một nguyên nhân gì đó sâu xa hơn ?
Tần Tang cũng đoán không ra.
Bản thân của tằm mập vốn đã là một bí ẩn, nó không rõ lai lịch, lại tự động nhận hắn làm chủ nhân, thân hình mỏng manh dễ vỡ lại có thể xem những thứ có độc tính mãnh liệt như những món ăn ngon.