Cam Dũng nhướng mày: "Cô nói đi."
"Anh đã đến không ít nơi âm khí nặng nhưng bản thân anh dương khí mạnh nên không dễ gặp ma, ma bình thường cũng không làm hại được anh nhưng ngôi nhà cổ đó thì khác. Toàn thân anh bị oán khí quấn quanh, gần đây tốt nhất đừng đến những nơi âm khí nặng nữa, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng."
Cam Dũng thấy lời cô nói rất buồn cười nhưng Thẩm Phất Du lại nhìn về phía sau anh ta, lần này anh ta thực sự đã chọc phải thứ không nên chọc, dù dương khí có mạnh đến đâu cũng không bảo vệ được anh ta.
Thẩm Phất Du đưa cho anh ta một lá bùa tam giác, tuy không đuổi được thứ đó đi nhưng bảo vệ tính mạng anh ta thì được.
Người này đột nhiên đến thực sự có chút đáng ghét nhưng không thể coi là người hoàn toàn xấu. Nhìn công đức trên người anh ta, chắc chắn đã làm việc thiện, Thẩm Phất Du cũng sẵn lòng giúp anh ta một tay.
Oán khí sau lưng anh ta sắp ngưng tụ thành thực thể quấn lên người anh ta, cả người càng đen đủi, nếu còn chạy đến những nơi âm khí nặng nữa thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Cam Dũng còn chưa kịp phản ứng thì bình luận đã nổ tung.
Đều là mắng Thẩm Phất Du là kẻ lừa đảo, ai mà không biết Cam Dũng là một blogger vạch trần tâm linh, vậy mà cô ta lại dám lừa tiền của blogger vạch trần.
Trong bình luận đều là lời khuyên Cam Dũng đừng để cô ta lừa.
Nhìn lá bùa Thẩm Phất Du đưa, Cam Dũng đương nhiên đã nhìn thấy bình luận nhưng vẫn nhận lấy.
Nhưng miệng vẫn nói: "Được rồi, lần này là tôi chủ quan nhưng đã cược thì phải chịu, cái này tôi sẽ giữ làm kỷ niệm."
Nói xong, Cam Dũng đứng dậy đi.
Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đều im bặt trong chốc lát, sau đó lần lượt đánh ra dấu chấm hỏi.
[Không phải chứ, thế là xong rồi sao?]
[Đi luôn thế à, không tiếp tục nữa sao? Anh còn nhớ mình là một blogger vạch trần tâm linh không?]
[Không phải anh ơi, anh vạch trần rồi hay chưa vạch trần vậy?]
Đi được một đoạn, Cam Dũng giơ điện thoại lên cười nói: "Mặc dù không biết cô ta xem bói thế nào nhưng đúng là xem trúng rồi, lần này là tôi chủ quan nhưng tôi sẽ không chịu thua đâu, lần sau sẽ chiến tiếp."
Nói xong Cam Dũng tắt luôn livestream, còn tại sao không tiếp tục chiến đấu. Anh ta xoa xoa cổ, không hiểu sao anh ta cứ thấy khó chịu ở phía sau, anh ta nghi là mình bị trẹo cổ.
Anh ta xoa xoa, đột nhiên dừng tay, quay phắt lại nhìn nhưng không thấy gì cả, thế nhưng vừa nãy anh ta rõ ràng cảm thấy có người phả hơi thở vào cổ mình.
Nhìn một vòng, Cam Dũng bỗng cười: "Thật là, tôi là blogger vạch trần tâm linh cơ mà, sao có thể có thứ đó được chứ? Chắc là tôi ảo giác thôi."
Cam Dũng tự nhận mình chưa từng làm chuyện giả dối, dù có người mua chuộc anh ta cũng khó. Theo anh ta thấy giả thì là giả, đây cũng là một trong những lý do khiến danh tiếng của anh ta tốt như vậy.
Trở về khách sạn, tắm rửa xong nằm trên giường nhưng vẫn thấy không thoải mái, xem bóng đá một lúc nhưng vẫn thấy không ổn. Thậm chí thấy đội bóng mình thích thắng cũng không thấy phấn khích lắm, cuối cùng đành tắt tivi đi ngủ.
Nhưng không hiểu sao cảm giác cứ lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, mãi mới ngủ được thì lại mơ mơ màng màng, lúc nào cũng thấy trong phòng lạnh quá, muốn với tay lấy điều khiển điều hòa. Với được một nửa mới phản ứng lại hình như mình không bật điều hòa, với lại thời tiết này dù có bật điều hòa thì anh ta cũng không ngốc đến mức bật chế độ lạnh.
Anh ta mở mắt ra nhìn, không thấy gió thổi ra từ cửa gió điều hòa, lúc anh ta đứng dậy định xem cho rõ thì phát hiện cửa phòng không biết từ lúc nào đã có thêm một bóng người.