Là một blogger chuyên vạch trần sự thật về các hiện tượng tâm linh, Cam Dũng đương nhiên cũng hiểu biết một số thứ. Tình huống này là do kẻ xấu hại chết người, để người chết không thể xuống âm phủ cáo trạng mình nên đã bịt miệng người chết khiến họ không thể nói được.
Nhét tai người chết, khiến họ không nghe thấy tiếng động.
Thậm chí còn chọc mù mắt, khiến họ không nhìn thấy.
Như vậy sau khi xuống âm phủ, họ sẽ không thể đi cáo trạng được.
Thẩm Phất Du thu hồi kiếm đào, đưa tay điểm một cái vào trán cô dâu ma, quát lớn: "Cô đã giết người nhà họ Mạnh để báo thù cho bản thân, nếu còn làm hại người vô tội, tôi sẽ đánh cho hồn cô tan tác."
Cô dâu ma ngẩng đầu nhìn bọn họ, vẻ mặt vẫn còn ngơ ngác, hồi lâu sau mới hoàn hồn nhìn Thẩm Phất Du và những người khác nói: "Các người là do nhà họ Mạnh tìm đến?"
Thấy cô ta đã tỉnh táo hơn nhiều, Cam Dũng vội vàng kể lại đầu đuôi sự việc cho cô ta nghe: "Cô cứ gọi tôi là nhị thiếu gia, còn muốn giết tôi, cô thật sự không nhớ sao?"
Cô dâu ma nhìn Cam Dũng, cũng nhớ lại chuyện bái đường ngày hôm đó.
Cô ta phát hiện ra người thành hôn với mình không phải là đại thiếu gia mà mình yêu, muốn rời khỏi nhà họ Mạnh nhưng nhà họ Mạnh đương nhiên không muốn mất mặt trước bao nhiêu khách khứa như vậy, cô ta bị ép phải bái đường với nhị thiếu gia. Nhưng sau khi đưa vào động phòng không lâu, nhị thiếu gia đã thổ huyết ngất đi, đại phu nói anh ta sắp không xong rồi.
Cô ta gả vào nhà họ Mạnh chưa đầy ba ngày, nhị thiếu gia đã chết.
Nhà họ Mạnh đổ hết mọi tội lỗi lên đầu cô ta, trách cô ta tự ý vén khăn che mặt, phá vỡ quy củ khắc chết chồng mình.
Hình phạt mà họ dành cho cô ta là bắt cô ta tuẫn táng theo nhị thiếu gia.
Họ mặc cho cô ta bộ đồ cưới, trói cô ta lại và nhét vào quan tài của nhị thiếu gia, mặc cho cô ta cầu xin. Họ bịt miệng cô ta, chọc mù mắt cô ta khiến cô ta không nghe thấy, không nhìn thấy và không nói được, sau đó đóng đinh quan tài lại và chôn xuống đất. Cô ta giãy giụa thoát khỏi sợi dây trong quan tài nhưng không thể thoát khỏi quan tài, chỉ có thể tuyệt vọng mà chết đi.
Sau khi chết, vì trong lòng còn oán khí, cô ta không thể đầu thai. Có lẽ vì trong lòng còn chấp niệm, sau đó cô ta lại trở về nhà họ Mạnh. Để báo thù mà giết chết tất cả mọi người trong nhà họ Mạnh, chỉ có đại thiếu gia lúc đó đang ở bên ngoài mới thoát chết.
Đại thiếu gia trở về phát hiện cả nhà đều chết hết liền mời đại sư đến trấn áp cô ta, chỉ tiếc rằng đại sư đó có chút bản lĩnh nhưng bản lĩnh vẫn chưa đủ, dốc hết sức cũng chỉ phong ấn được cô ta, khiến cô ta ngủ say ở đây.
Đến khi tỉnh lại, oán khí của cô ta không hề giảm bớt, ngược lại còn tăng lên không ít sau thời gian ngủ say này.
Cô ta coi Cam Dũng, người đến vạch trần sự thật là nhị thiếu gia. Theo lời cô ta nói, hơi thở trên người Cam Dũng có chút giống với nhị thiếu gia, cô ta tưởng nhị thiếu gia chưa chết nên định giết anh ta thêm lần nữa.
Cam Dũng: "..." Thôi bỏ đi, cũng tại anh ta tự mình muốn chết mới chạy đến đây.
"Tiểu đại sư, tại sao không thu phục cô ta?"
Thẩm Phất Du liếc anh ta một cái rồi nói: "Tự nhiên sẽ có người đến thu phục."
Đang nói, Cam Dũng nghe thấy tiếng va chạm của xích sắt, anh ta nhìn theo hướng phát ra tiếng động vừa vặn nhìn thấy hai người, một đen một trắng đang đi về phía này.
"Hắc Bạch Vô Thường?"
"Oán khí của cô ta quá nặng, quỷ sai bình thường không thể dẫn cô ta đi được, chỉ có thể để các ngươi đến." Thẩm Phất Du nói với Hắc Bạch Vô Thường.