Ở đây đều là gia đình các tổng giám đốc và phu nhân cùng với con cái của họ, nếu xảy ra chuyện gì, không đúng, đã xảy ra chuyện rồi.
Lục Hạ trách mắng các nhân viên ở đây, bây giờ sắc mặt đang rất kém, ngay cả Lục Thương Chu cũng không dám đến gần cô trong vòng ba bước.
Chị gái tức giận là chuyện rất đáng sợ, ngay cả bố mẹ đều sợ huống chi là anh.
Tốt nhất là đừng động vào chị ấy.
Khi tiễn khách về còn tặng cho mỗi người một phần điểm tâm để coi như nhận lỗi vì sự việc hôm nay.
Điểm tâm này cũng là điểm đặc sắc của khách sạn này, hương vị thơm ngon nhưng chỉ có ai ở tại khách sạn này mới có thể được ăn miễn phí, rất nhiều người đến đây bởi vì món điểm tâm này.
Có chuyện vui để hóng hớt, lại có điểm tâm ngày thường muốn mua cũng khó. Mặt ngoài không ai nói gì nhưng trở về nói như nào là chuyện của người ta.
Nói đến cùng cũng là Thẩm Hành Chu vì một người ngoài mà chỉ trích người nhà của mình.
Nếu muốn nói đến cùng thì cũng là do nhà Thẩm lão nhị không có bản lĩnh gì, cho nên tất cả đều khuyên con cái của mình cách xa những người như thế.
Nếu có thể tiếp xúc nhiều thì nên tiếp xúc nhiều với mấy đứa trẻ nhà Thẩm lão đại.
Thẩm Mục thì không cần phải nói, còn trẻ nhưng cũng gây dựng được sự nghiệp riêng.
Thẩm Phất Du có bản lĩnh như vậy, bọn họ còn đang tranh nhau nịnh bợ, nếu có thể được đại sư chỉ dẫn một chút thì còn lo tương lai của công ty nữa sao?
Còn về phần Thẩm Đường Khê, chỉ nhìn thái độ của vợ chồng nhà họ Thẩm, ai có mắt nhìn đều biết không thể coi thường cô ấy.
Nhóm người này chỉ trong chốc lát ngắn ngủi đã phân tích ra điểm lợi hại trong này.
Khi Lục Hạ tuyên bố điều tra, không một ai dám chần chừ. Kết quả nhanh chóng được đưa ra.
Tống Miểu Miểu là họ hàng của một quản lý ca làm việc trong khách sạn, người này đã lạm dụng chức vụ để đưa cô vào làm phục vụ tại bữa tiệc.
Ngay khi biết Tống Miểu Miểu gây rối trong hội trường, người này đã cảm thấy nguy cơ bị phát hiện. Anh ta thầm cầu nguyện Tống Miểu Miểu không khai mình ra.
Tuy nhiên, trong lòng cũng đầy hối hận vì đã mềm lòng giúp cô vào khách sạn.
Lục Hạ không nương tay. Cô sa thải ngay lập tức người quản lý lẫn Tống Miểu Miểu. Đồng thời, cô yêu cầu bộ phận quản lý thông báo sự việc này đến tất cả nhân viên, nhấn mạnh rằng khách sạn sẽ không dung túng bất kỳ hành vi vi phạm nào.
Với vị trí quản lý, người này cũng bị phạt vì không hoàn thành trách nhiệm giám sát. Tuy rất tức giận với nhân viên mình, nhưng anh ta không dám trách móc Lục Hạ dù chỉ một lời.
Lục Hạ nổi tiếng là một lãnh đạo nghiêm khắc nhưng cũng rất công bằng. Đối với nhân viên làm tốt, cô luôn thưởng xứng đáng, thậm chí rất hào phóng.
Nhưng đồng thời, cô không bao giờ dung thứ cho những hành vi sai trái, đặc biệt là vi phạm quy định rõ ràng.
Trong mắt các nhân viên, lỗi không phải ở Lục Hạ, mà là do người quản lý đã quá liều lĩnh, để rồi tự mình chuốc lấy hậu quả.
May mà Lục tổng không giận cá chém thớt, nếu không ngay cả ông ta cũng bị sa thải rồi.
Sau khi xử lý xong vụ việc tại khách sạn, Lục Hạ cùng em trai Lục Thương Chu đã đến nhà họ Thẩm để trực tiếp xin lỗi.
Trần Uyển Uẩn thấy họ đến cũng khá bất ngờ. Dù sao sự cố xảy ra trong khách sạn của nhà họ Lục, nhưng không ai nghĩ rằng họ lại chịu trách nhiệm đến mức như vậy, nhất là khi sự việc còn liên quan đến Thẩm Hành Chu và cô gái kia, một mớ rắc rối mà bà khó lòng giải thích rõ ràng với người ngoài.
Lục Hạ và Lục Thương Chu ngồi lại một lúc, để lại một ít quà rồi rời đi. Sau đó, không khí trong nhà họ Thẩm trở nên nặng nề.
Đang yên đang lành lại xảy ra chuyện xui xẻo thế này thật khó để giữ tinh thần lạc quan.