favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Làm Đại Sư Huyền Học, Thiên Kim Thật Thẳng Tay Xé Kịch Bản
  3. Chương 334: C

Chương 334: C

Sau khi mọi chuyện lắng xuống, Thẩm Đường Khê cùng mẹ ruột Giang Vân Tri, đi viếng mộ cha cô. Sau đó, Thẩm Phất Du giúp Giang Vân Tri chuyển thế.

Sư phụ và các sư huynh của Thẩm Phất Du, những người biến mất bấy lâu cuối cùng cũng xuất hiện cùng với Thành Hoàng.

Nhưng cả nhóm trông khá nhếch nhác. Lý do là vì khi cô ném một loạt oán linh vào chiếc gương đồng, họ đang quan sát phía sau và bất ngờ bị oán khí ập vào mặt.

Thẩm Phất Du lạnh nhạt nhìn họ, hừ một tiếng rồi quay đầu đi.

“Nói đi, rốt cuộc là thế nào?”

Sư phụ cô khẽ ho, rồi lịch sự quay sang Thành Hoàng: “Ngài nói thì tốt hơn.”

Thành Hoàng cũng khẽ ho, sau đó giải thích: “Thực ra chuyện này không quá phức tạp. Chúng tôi đã biết về Quốc sư từ lâu, nhưng vì có lệnh từ cấp trên không được can thiệp, nên chúng tôi không trả lời tin nhắn của cô.”

Thẩm Phất Du quay sang sư phụ, lạnh lùng hỏi: “Vậy trước đó các người nói sẽ giúp con, hóa ra chỉ là để lừa gạt con sao?”

Sư phụ cô vội xua tay: “Không phải, không phải. Lúc đầu đúng là chúng ta định giúp con, nhưng sau đó có lệnh cấm từ cấp trên, chúng ta buộc phải rút lui. Tuy nhiên, Thập Tam, lần này con đã làm được một việc lớn, tích lũy được rất nhiều công đức. Đây là công đức dành cho con.”

Sư phụ chỉ tay, chén công đức của Thẩm Phất Du lại đầy tràn. Lần này, công đức không chuyển hóa thành tu vi, nhưng sẽ rất hữu ích cho việc tu luyện sau này.

Nghe họ giải thích, Thẩm Phất Du cũng dần hiểu ra. Ban đầu họ thực sự không rõ tình hình, nhưng sau khi điều tra, vì lệnh của địa phủ mà không thể can thiệp nên giao lại nhiệm vụ cho cô.

Lúc đầu họ còn đưa ra một vài gợi ý, nhưng sau đó bị phát hiện và phải rút lui hoàn toàn. May mắn là sư phụ cô đã cầu xin để đại sư huynh ở lại hỗ trợ.

Dù sao đại sư huynh cũng là người của tổ điều tra linh dị, để anh lại cũng hợp tình hợp lý.

Tin tức Thẩm Phất Du gửi đi họ có thể nhìn thấy nhưng không thể trả lời.

Nhưng Thành Hoàng vẫn để lại cho cô một số manh mối trong gương đồng, chính là nhắc nhở về bích họa kia.

“Vậy Lục Thương Chu thì sao?” cô hỏi. “Tại sao trên người anh ta lại có dấu ấn của địa phủ? Chẳng lẽ anh ta cũng là người của địa phủ?”

Thành Hoàng lắc đầu: “Không phải. Anh ta không thuộc địa phủ, nhưng có liên hệ sâu xa với chúng ta.”

“Liên hệ gì?” Cô tò mò hỏi.

“Anh ta vốn là một bông sen của Phật tổ. Mỗi ngày, anh ta nghe Phật tổ giảng đạo, dần dần hóa thành hình người. Anh ta muốn thành Phật, nên Phật tổ bảo anh ta xuống trần gian tu hành, tìm được sự giác ngộ rồi hãy quay lại bàn chuyện thành Phật.”

“Cái gì?” Thẩm Phất Du ngớ người.

Cô cứ nghĩ Lục Thương Chu là người của địa phủ, nào ngờ anh lại có liên hệ với Phật tổ!

Thành Hoàng tiếp tục giải thích: "Phật tổ đã sắp xếp cho cậu ta tu hành qua mười kiếp để thử thách. Kiếp gặp Quốc sư là kiếp thứ chín, khi đó cậu ta là một hoàng tử bị thất lạc."

Những gì được vẽ trong bích họa chỉ là một phần sự thật. Sau khi lên ngôi, tiểu hoàng đế thực sự muốn giết Quốc sư và đã làm được.

Tuy nhiên dù mất đi thân xác, Quốc sư vẫn tiếp tục gây họa với linh hồn, quấy nhiễu tiểu hoàng đế mỗi đêm qua những cơn ác mộng. Tiểu hoàng đế bị tra tấn đến mức tìm rất nhiều đại sư nhưng không ai có thể giúp được.

Cuối cùng, ông ta phải thỏa hiệp, bắt đầu cống nạp trẻ em cho Quốc sư để thoát khỏi sự quấy rối. Hàng ngày có ít nhất một đứa trẻ thiệt mạng và chẳng bao lâu hoàng thành không còn trẻ em ra đời.

Dân chúng oán thán, và để xoa dịu cơn giận của Quốc sư, tiểu hoàng đế bí mật xây dựng một lăng mộ. Ông ta lấp đầy lăng bằng vàng bạc châu báu và cống nạp trẻ em cho Quốc sư.

Không giống như tiên hoàng, tiểu hoàng đế làm mọi việc trong bóng tối, không ai biết ông ta đã làm gì.

Chương trướcChương tiếp