- Ha ha ha... Phụ thân, râu mép, đâm đau. ͏ ͏ ͏ ͏
Xuất chinh trở về, tất nhiên là không có thời gian sửa soạn râu mép rồi. Người Yến không quá chú ý cách nói "Thân thể da tóc đều là của cha mẹ", Trịnh Phàm cũng không cần dựa vào việc nuôi râu mép để duy trì hình tượng địa vị của mình. Nên thường ngày, râu ria vẫn luôn được cạo sạch, chỉ để lại một mảnh nhỏ dưới cằm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên Thiên, sau này, con phụ trách chăm sóc đệ đệ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, thưa phụ thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên đáp lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm buông Thiên Thiên xuống, nói với Cơ Truyền Nghiệp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền Nghiệp, gọi ca ca đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên hơi ngượng ngùng cười, vẻ mặt rõ ràng là rất mong chờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp lùi về sau nửa bước, hai tay chắp lại, đưa về phía trước, cung kính hành lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền Nghiệp, bái kiến Thiên Thiên ca ca. ͏ ͏ ͏ ͏
Ah... ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên cũng lùi về sau nửa bước, dùng cách thức rất quy củ hành lễ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên Thiên, bái kiến Truyền Nghiệ đệ đệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một màn này nhìn cực kỳ buồn cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, cũng may hài tử đến cùng vẫn là hài tử, không xuất hiện kiểu tình tiết nghiêm nghị tiêu chuẩn như: "Bổn cung bái kiến Tĩnh Nam Vương thế tử" ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên Thiên, chăm sóc đệ đệ thật tốt nha. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên gật gù, đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- vâng ạ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Các con đi chơi đi, ta còn có chuyện bên ngoài ͏ ͏ ͏ ͏
- Hài nhi xin cáo lui ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp cũng chuẩn bị hành lễ xin cáo lui với Trịnh bá bá, lại bị Thiên Thiên kéo cổ tay lại : ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ đệ, ca ca dẫn đệ đi xem... ͏ ͏ ͏ ͏
Thân hình thái tử lảo đảo một cái, không giữ được thăng bằng, ngã xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái trán dập xuống mặt đất, rách da rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- “... " Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có thể nói, thường ngày mấy người chơi đùa cùng Thiên Thiên đều quá “trâu bò”, Lưu Đại Hổ hay Kiếm Tỳ đều là đại hài tử, lại còn tập võ. Bản thân Thiên Thiên cũng cực kỳ rắn chắc, đối với thái tử “mong manh yếu đuối” này, thật sự có chút chưa thích ứng kịp. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh, tiểu Trương công công gần như đã muốn hé miệng hét rầm lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng theo ánh mắt Trịnh Phàm quét về phía y, y lập ngậm miệng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc đi vào Hầu phủ lúc, tiểu Trương công công đã nhìn thấy hai con sư tử bằng đá trước cửa Hầu phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu hài tử, va chạm một chút là chuyện rất bình thường, Trương công công. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, có nô tài. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cho phép ngươi ở lại trong phủ, thường ngày cũng có thể vấn an Thái tử, nhưng đừng quản quá rộng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây không phải uy hiếp, mà là trắng trợn cảnh cáo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia yên tâm, nô tài hiểu rõ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm phải rời đi trước, bên phòng làm việc còn có chuyện chờ hắn xử lý. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ đệ, xin lỗi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên nhìn vết thương trên trán Cơ Truyền Nghiệp, thổi phù phù vào chỗ đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp không tức giận, mà lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là bản thân Truyền Nghiệp không cẩn thận, không liên quan đến ca ca. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Trương công công cẩn thận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Điện hạ, nô tài bôi thuốc cho ngài nhé, nô tài đi hỏi một chút xem hiệu thuốc cùng đại phu trong phủ ở chỗ nào... ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn là, đi theo hộ giá thái tử còn có hộ vệ, nô tỳ, lão sư.. chi phí ăn mặc đầy đủ mọi thứ. Nhưng bởi vì lúc Trịnh Phàm đi đón hài tử, đã trực tiếp ôm nó lên đi luôn, cho nên cuối cùng trừ bỏ Trương công công vẫn luôn theo sát bên cạnh còn có thể đi theo, những người khác đi theo hộ giá chỉ có thể dẹp đường hồi phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Trương công công "mới đến", cũng không biết được đại phu trong phủ rốt cục ở chỗ nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Theo lý thuyết, một phủ đệ lớn như vậy hẳn là phải có đại phu riêng. Nhưng tiểu Trương công công đã nghĩ sai rồi, trong phủ không hề có đại phu chuyên môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thứ nhất là người trong phủ vốn là không nhiều, mà trong số “người không nhiều” này, sẽ bị bệnh lại càng ít. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Tứ Nương, người mù, Tiết Tam.. những người này, thật ra đều biết ‘y thuật’, đau đầu nhức óc bình thường, tiện tay xem một cái là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai phu nhân trong “hậu cung” kia cũng là Tứ Nương kê đơn, giúp các nàng điều trị thân thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên nhìn vết thương trên trán thái tử, nói với tiểu Trương công công: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Trương công công biết được thân phận của vị gia này, cũng từ tình hình khi nãy nhìn ra được sự bảo vệ Bình Tây Vương gia dành cho vị thế tử gia này. Mặc dù nói ra rất khó mà khiến người ngoài tin được, nhưng không thể không thừa nhận rằng bên trong phủ đệ này, vị thế tử gia trước mắt còn được tôn quý cưng chiều hơn cả thái tử Đại Yến. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì làm phiền Thế tử điện hạ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên cúi đầu nhìn Thái tử, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ đệ có thể đi được không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì đi theo ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên nắm tay Cơ Truyền Nghiệp, đứa nhỏ dắt theo một đứa nhỏ hơn, hai người đi vào hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Trương công công vì lo lắng cho vết thương của Thái tử gia, nên cũng đi theo phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏