favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2111: Kinh Tủng

Chương 2111: Kinh Tủng

Sau đó, ba người đi đến bên ngoài một tiểu viện, bên trong tiểu viện, hoa thơm chim hót, dùng làm phòng ấm ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên dắt Thái tử đi vào, tiểu Trương công công cũng vào theo, lập tức sửng sốt. Đình đài này, lưu bút này, bố trí này, rõ ràng là tiểu viện của một vị phu nhân. ͏ ͏ ͏ ͏

Mình lỗ mãng xông vào, thực sự là... ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công lập tức cúi thấp đầu, sau đó lại ưỡn thẳng ngực. ͏ ͏ ͏ ͏

Ầy, một thái giám như mình còn ở đây phí sức lo lắng cái gì chứ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên nhỏ giọng hô: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xà Xà, Xà Xà? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công gật gù, hẳn là vị phu nhân này trong viện này là một nữ quan họ “Xà”, giỏi về y thuật. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, tiểu Trương công công đột nhiên cảm thấy phía sau lưng phát lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công có chút luyện khí đạo hạnh, nhưng đạo hạnh quá nông, vừa nghiêng đầu qua chỗ khác, đã nhìn thấy một con rắn to đùng phía sau lưng mình ͏ ͏ ͏ ͏

- Hộ giá! ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công lập tức gào lên một tiếng, nhảy về phía sau, che chắn trước mặt Thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử cũng sửng sốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh bá bá từng mang mình đi cưỡi Tỳ Hưu, mà lúc trong cung diễn ra đại tế điển, thật ra cũng có không ít loại kỳ thú. Nhìn lâu rồi, thành ra đối xử với Tỳ Hưu cũng không khác gì so với loài ngựa. ͏ ͏ ͏ ͏

Một đầu Thanh Mãng to lớn bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt, cũng thật là... dọa người. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên chủ động đi tới trước mặt Thanh Mãng, Thanh Mãng cúi đầu, dùng đầu của chính mình cọ cọ Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phù... ͏ ͏ ͏ ͏

- Phù... ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử cùng tiểu Trương công công gần như đã thở phào cùng một lúc. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Mãng rất đáng sợ, nhưng cũng may là nuôi trong nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, bọn họ không biết tại sao yêu thú lại không nuôi ở trong Ngự Thú giám, mà lại phải nuôi ở nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên vỗ vỗ Thanh Mãng, một mảnh vảy rắn lập tức từ trên người Thanh Mãng rơi xuống. Thiên Thiên nhặt vảy rắn lên, đi đến trước mặt thái tử, đem vảy rắn che lên vết thương trên trán nó. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, một cảm giác mát lạnh ập tới, rất là thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hết đau chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên yên tâm nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây lúc học bước đi, Thiên Thiên cũng sẽ bị té ngã, tiểu hài tử mà, chuyện rất bình thường, Thanh Mãng sẽ chủ động rớt vảy rắn của mình xuống để hắn đắp lên vết thương. ͏ ͏ ͏ ͏

Thứ này có thể làm thuốc, lưu thông máu tan vết bầm, thanh nhiệt giải độc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ đệ, có đói bụng không. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử lắc lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ta dẫn đệ đi chơi trò chơi nha. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên mang theo Thái tử về tiểu viện của mình. Trong viện nhỏ có rất nhiều đồ chơi, chủ thượng rất thương yêu đứa con trai nuôi này, lệnh cho Tam nhi làm rất nhiều vòng quay ngựa gỗ, cầu bập bênh ở đây, gần như là một cái công viên trò chơi loại nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử ngồi lên một đầu bập bênh, sau đó Thiên Thiên cũng ngồi lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên xuống, thái tử lên, sau đó thì bất động luôn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ah... ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây Thiên Thiên chưa từng gặp chuyện như vậy, bởi vì lúc đó ngồi đối diện chính là Ma Hoàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công ở bên cạnh cũng nhìn thấy, đi tới, đưa tay bám lấy đầu bập bênh bên chỗ thái tử, từ từ đè xuống, rồi lại từ từ thả ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Cứ một lên một xuống như vậy, rốt cuộc thì hai đứa nhỏ cũng chơi được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, hai bé lại đi chơi rất nhiều món đồ khác. Làm cho tiểu Trương công công mệt muốn chết rồi, ôi cái eo. ͏ ͏ ͏ ͏

Vào lúc hai đứa nhỏ bắt đầu chơi cầu trượt. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công chống nạnh, vịn vào cây cột, nghỉ ngơi một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Lập tức, y nhìn thấy trong bụi cỏ cách đó không xa, có một con hắc miêu cùng một con hồ ly, hai con vật dường như đang vui vẻ nhàn hạ, phơi nắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy tiểu Trương công công nhìn mình, cũng không biết Hồ Ly đào đâu ra một quả táo, đẩy một cái, trực tiếp lăn đến dưới chân tiểu Trương công công. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Hồ ly lại nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công nhíu mày, nhưng vẫn khom lưng nhặt quả táo lên, xoa xoa lên quần áo vài cái, cắn một miếng, ừm, rất ngọt. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi nhìn thấy Thanh Mãng được nuôi trong nhà, tiểu Trương công công cảm thấy trong phủ này mình có nhìn thấy gì nữa thì cũng không thấy kỳ lạ nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, tiểu Trương công công phát hiện chỗ cửa viện có người đang đi về phía này, quay đầu lại nhìn, tuy rằng vị kia không mặc trang phục thái giám, nhưng hắn liếc mắt một cái đã biết là người cùng nghề! ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Thành nhìn trang phục thái giám Yến Quốc trên người tiểu Trương công công, cũng kinh ngạc một chút, nhưng lại thấy hai đứa nhỏ đang chơi đùa bên trong, lại không thấy bất ngờ nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Thành chính là thiếu niên tự cung mà Trịnh Phàm mang về từ Sở địa, bây giờ không còn làm người hầu trong phủ nữa, mà đã là một quản sự, địa vị cũng rất cao, nhưng trên danh nghĩa vẫn là người trong viện của công chúa. Hôm nay công chúa cùng Tam phu nhân đi tới vườn trái cây hái về không ít thứ, hắn cũng đi cùng. Theo lời dặn dò của công chúa, đưa tới đây một ít trái cây đã được rửa sạch cho bọn trẻ nếm thử. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp