favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2113: Đổ Bệnh

Chương 2113: Đổ Bệnh

Buổi sáng hôm sau, Trịnh Phàm theo thường lệ lại đây ăn sáng cùng con trai của mình, Thái tử cũng ngồi ở một bên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ, Trương công công đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử hồi đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hồi Trịnh bá bá, Trương công công chưa quen khí hậu, bị bệnh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ, bị bệnh à. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm gật gù, dù sao cũng chỉ là một tên thái giám mà thôi, hắn cũng không để ý lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên giúp Trịnh Phàm tách trứng vịt muối, tách xong thì đưa cho hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Thiên Thiên lại giúp Thái tử đệ đệ tách một quả, rồi đưa cho nó. ͏ ͏ ͏ ͏

Ba cha con, chỉ là cháo gà xé sợi nấu với rau xanh, kèm dưa muối cũng ăn rất ngon miệng. Ngay cả thái tử ngày thường lượng cơm không được bao nhiêu, cũng ăn một bát cháo lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Ăn xong, mãi một lúc sau, thái tử mới cúi đầu nhìn bụng mình, có chút thẹn thùng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tối hôm qua ngủ ngon không? ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hồi Trịnh bá bá, Truyền Nghiệp ngủ rất ngon ạ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ, vậy là tốt rồi, con cứ làm việc, nghỉ ngơi cùng Thiên Thiên ca ca, nó làm cái gì thì con làm theo cái đó, việc học cũng không cần lo lắng, học cùng Thiên Thiên ca ca của con đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, Trịnh bá bá, Truyền Nghiệp biết rồi ạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Dùng xong bữa sáng, Trịnh Phàm liền rời đi, bên Sở Quốc mới truyền tin tức tới, không phải chiến sự, nhưng so ra còn quan trọng hơn cả chiến sự. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên thì gom mấy cái ghế ngồi ăn sáng mang về phòng, sau đó tìm mảnh vải chà lau mặt ghế cho sạch sẽ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử đứng ở bên cạnh, muốn giúp đỡ nhưng lại không biết phải làm như thế nào, chỉ có thể hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Những việc này, bình thường ca ca đều phải làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiên Thiên coi như chuyện đương nhiên đáp. ͏ ͏ ͏ ͏

Cơ Truyền Nghiệp xuất hiện rất kịp thời. Lúc sinh nó ra đời, mẫu thân khó sinh, hôm đó còn làm kinh động đến tiên đế gia cùng mấy vị vương gia đang tề tụ ở trong kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Làm hoàng trưởng tôn, từ khi nó ra đời, Cơ lão lục coi như hoàn toàn đứng vững gót chân ở trong triều. ͏ ͏ ͏ ͏

Cuộc chiến đoạt vị trong triều có sóng gió như thế nào đi nữa, cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống thường ngày ở Vương Phủ. Không giống Cơ lão lục ngày trước, lúc cuộc sống kém cỏi nhất còn phải dựa vào mấy xe bột ngô Trịnh Phàm đưa đến để duy trì kế sinh nhai. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói nó ngậm thìa vàng lớn lên cũng không hề quá đáng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ cần cha ở nhà, mỗi sáng sau khi thức dậy, ta sẽ dọn sẵn ghế dùng ngồi ăn sáng ra, cha sẽ tới ăn cùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói tới đây, Thiên Thiên cười cười nhìn về phía thái tử: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta sợ ngày nào đó ta lười biếng không dọn ghế, cha sẽ không đến ăn sáng cùng ta nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Lời, là cười vừa nói, nhưng không hiểu sao trong lòng thái tử lại thấy chua xót. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong đám hài tử, thái tử thường nghĩ bản thân là một người đặc biệt, nhưng sau khi nhìn thấy vị “ca ca” trước mắt này, nó mới phát hiện bản thân là một người vô cùng may mắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là là nụ cười của Thiên Thiên ca ca. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ah, tối hôm qua không phải đệ đã nói là muốn đi bái kiến Nhị nương, Tam nương của ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, lẽ ra nên làm như vậy ạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thực ra, gia đình bình thường có khách quý đến chơi, đương nhiên là cả nhà đều sẽ ra mặt tiếp đón, huống chi, vị này còn là đương kim thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏

Đặt vào gia đình quyền quý ở kinh thành, Thái tử đến, cả nhà trên dưới còn phải bày hương án, cùng nhau quỳ lạy hành lễ. Các loại lễ nghi quy củ của Thiên gia không thể xảy ra một chút sơ sót nào, nếu không chính là miệt thị tôn nghiêm của Thiên gia, là đại tội bất kính. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Trịnh gia là một ngoại lệ, ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia thật sự coi thái tử như đứa nhỏ nhà hàng xóm, hoặc là như con cái của huynh đệ, cứ thế mà xách về, sau đó ném vào trong nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên, cái gọi là “đại tội bất kính” rất là thú vị. Khi mà ngươi có đủ tư cách để không cần phải tôn kính một người, người đó, ngược lại sẽ không dám trách ngươi không tôn kính hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Như tiểu Trương công công đang bị bệnh cũng vậy, hôm qua đối diện với loại “lạnh nhạt” này, cũng không dám có chút oán giận nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra, trong nhà có ba vị phu nhân. Tứ Nương đó, ở trên đường còn từng trị bệnh Thái tử trị nữa kìa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hùng Lệ Thiến đang mang thai, hơn nữa nàng vốn là công chúa, tự nhiên sẽ không cần phải vội vàng đi hiến ân cần với thái tử Yến Quốc. Họ Hùng và họ Cơ, vốn đã ngang hàng nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Như Khanh ngược lại luôn ghi nhớ cấp bậc lễ nghi, nhưng nàng tuy là Tam phu nhân, thực ra vẫn luôn tự cho mình là “thiếp”, phía trên không ai đi đầu, một mình nàng tất nhiên sẽ không đơn độc ra gặp thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại nương hẳn là đang bận rất, ta dắt đệ đi gặp Nhị nương trước nha. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được ạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra hôm qua lúc đi tìm Thanh Mãng, họ đã từng đi qua sân của công chúa, nhưng nàng lại đi vắng. Hôm nay hai hài tử vừa tiến vào sân, đã nhìn thấy công chúa mới dùng xong bữa sáng, đang được một nữ tỳ đỡ đi tản bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp