favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2116: Đọ Bối Cảnh

Chương 2116: Đọ Bối Cảnh

Thân vệ doanh thật ra là một vòng tròn rất đoàn kết nhưng nội đấu cũng rất lợi hại. Đều là hạng người tâm cao khí ngạo, rốt cuộc, không phải là bản thân có bản lĩnh thì chính là cha mẹ có bản lĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá chỉ dựa vào hai nắm đấm, đánh cho những người khác phải phục mới thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Quan lớn của Sở quốc, Trụ quốc có bao nhiêu, Lưu Đại Hổ cũng biết một ít. Thiên Thiên cùng Thái tử, thật ra lại không có quá nhiều ấn tượng rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hôm nay, sau khi thái tử khóc lóc một trận, tính trẻ con tranh cường háo thắng hiếm khi nổi lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thủ lĩnh thân vệ của cha ta là một trong tứ đại kiếm khách đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Cha ta đứng đầu tứ Đại kiếm khách! ͏ ͏ ͏ ͏

“... ” Thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hì hì. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên che miệng, cười ra tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiên Thiên ca, ngươi cười cái gì vậy ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thái tử hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cha nói, cha ruột của ta từng đánh bại người đứng đầu tứ đại kiếm khách. ͏ ͏ ͏ ͏

"... " ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏

Ba đứa nhỏ ngâm cũng đủ rồi, Lưu Đại Hổ đứng dậy mặc quần áo trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên cũng đứng lên, tự lau sạch thân thể của mình xong, lại muốn giúp thái tử lau người. Thái tử có chút sợ sệt: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiên Thiên ca, ta sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

- À... ͏ ͏ ͏ ͏

- Để ta làm. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ cầm một cái khăn lông giúp Thái tử lau người, Thiên Thiên tự mặc quần áo chỉnh tề xong, cầm quần áo của Thái tử tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng, ba người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta về nhà trước, nương ta nấu cơm xong rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, Hổ Tử ca, ngày mai gặp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hổ Tử ca ngày mai gặp. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ đi rồi, Thiên Thiên lôi kéo thái tử đi đến cửa viện của mình, chỗ đó đã có một người đang đứng đợi. ͏ ͏ ͏ ͏

Người hầu thấy hai vị chủ nhân trở về, lập tức dặn dò nhà bếp chuẩn bị. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, cơm trưa đã được bưng lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Buổi sáng vận động nhiều quá, thái tử ăn cơm rất ngon miệng. Thiên Thiên bởi vì có người ăn cơm cùng, nên ăn cũng rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Buổi trưa, Thiên Thiên hỏi Thái tử: ͏ ͏ ͏ ͏

- Muốn ngủ trưa không? ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Muốn đọc sách ạ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bắc tiên sinh ngày chẵn mới đến, nhưng mà chúng ta có thể tự đọc sách trước, đệ đệ biết chữ không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Biết ạ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Buổi chiều, Thiên Thiên luyện chữ, thái tử học thuộc bài. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó thái tử luyện chữ, Thiên Thiên luyện vẽ tranh. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công bị bệnh nên bỏ bê công việc hơn nửa ngày, cũng gắng gượng ngồi dậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không phải chưa quen khí hậu, đơn giản là ngày hôm qua bị doạ nên bóng đè, đầu óc có chút không tỉnh táo. ͏ ͏ ͏ ͏

Con mẹ nó, Bình Tây Vương phủ này thực sự là quá dọa người rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi tới sân, nhìn thấy hai hài tử ngồi ở đó tự làm bài tập, tiểu Trương công công cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, như vậy rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắc miêu cùng hồ ly vẫn nằm ở chỗ đó tắm nắng, thấy hắn đến, hai con yêu vật còn cố ý tránh ra một khoảng trống. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công thế mà lại hiểu được ý của chúng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngồi xuống, được một lát thì nghiêng người trên mặt đất, sau đó liền ngủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đêm hôm qua, trong đầu đều là mấy thứ “thần thần thao thao”, căn bản là không nghỉ ngơi tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên vẽ xong liền cầm bức tranh lên, muốn đem cho công chúa mẫu thân kiểm tra nên kéo Thái tử đi cùng. Hai đứa nhỏ thấy tiểu Trương công công ngủ ngon như vậy nên không đánh thức hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên, đợi đến khi tiểu Trương công công ngủ gật dậy, lại phát hiện không thấy điện hạ nhà mình đâu nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ tử đi đâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắc miêu dựng thẳng đuôi, đung đưa, sau đó chạy đi vài bước, dừng lại, quay đầu nhìn tiểu Trương công công. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ, cảm tạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công đứng dậy, đi theo hắc miêu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắc miêu đưa tiểu Trương công công đến phía sau một hòn núi giả, chỗ đó có một bậc thang dẫn xuống phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏

Nơi này có lắp cửa hay không thật ra cũng chẳng có ý nghĩa gì, nên sau khi cải tạo lại thì dứt khoát không lắp nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắc miêu đi vào, cái đuôi chỉ chỉ vào bên trong, ͏ ͏ ͏ ͏

Vô hại kêu một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Meo. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ở bên trong à? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công đi xuống bậc thang, bên trong thật ra cũng không tối lắm. Tuy độ sáng không cao, nhưng sau khi thích ứng vẫn có thể nhìn rõ tình huống phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ tử? Chủ tử? Nô tài tới rồi, chủ tử, sao ngài lại tới đây chơi vậy? Cẩn thận lại té ngã, chủ tử. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Trương công công vừa hô vừa đi đến phía dưới cùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, nhìn thấy một chiếc quan tài. ͏ ͏ ͏ ͏

- Híz... ͏ ͏ ͏ ͏

Bất thình lình bị doạ cho hết hồn, tiểu Trương công công theo bản năng mà vỗ vỗ ngực. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó mắng một câu mắng quốc dân mà người già nào ở Yến quốc cũng biết. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì người Yến cùng Man tộc chém giết đã mấy trăm năm, rất nhiều lời nói ra đặc biệt thô tục. Chất man tử đã bị dung nhập vào tính từ một cách rất tự nhiên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hù chết người rồi, nơi này sao lại để một cỗ quan tài chứ, thực sự là tạng man tử khí. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạng man tử, có ý là xúi quẩy. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp