favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2118: Địa Lao

Chương 2118: Địa Lao

Mà một khi chiến sự mở ra, Ngọc Bàn thành có thể trực tiếp biến thành trấn quân sự quan trọng. Phát huy tác dụng chống đỡ trong việc vận chuyển quân nhu lúc Dĩnh đô phạt Sở ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện tại Trịnh Phàm không có ý định tạo phản, bây giờ cũng không phải là thời cơ tạo phản tốt nhất, nhưng hắn cũng không phải là người cổ hủ cùng có bệnh đạo đức quá mức sạch sẽ. Phòng ngừa chu đáo cũng không phải là chuyện không tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì khổ cực cho ngươi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Xin chủ thượng yên tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Tôn Lương người này, Trịnh Phàm đã tiếp xúc qua mấy lần. Nói như thế nào nhỉ, là một kẻ rất tự biết mình biết người. Đừng nói hiện tại Tôn Lương vốn đã đạp chân lên chiếc thuyền Hầu phủ này, cho dù là không phải thì sau khi Tôn Anh tới cũng có thể lập tức áp chế người đệ đệ này của mình, nắm giữ thực quyền của Ngọc Bàn thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Đệ đệ ở phía trước làm con rối, ca ca ở sau lưng bày mưu tính kế, tổ hợp này rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm lần thứ hai vung gậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi đánh xong, có chút mất hết hứng thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Người Mù cũng nhìn ra, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ thượng, chúng ta nghỉ ngơi một chút nhé? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta à, không có loại mệnh phú quý như này rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm cười cợt. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước khi Phụng Tân thành xây dựng thêm, nhu cầu phòng ngự quân sự được đặt lên đầu tiên. Cho nên lúc quy hoạch đã để lại một mảng lớn đất trống ở ngoài thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tòa thành trì, nhân khẩu nếu như tiếp tục mở rộng, thậm chí là không ngừng phân ra nội ngoại thành, từng tầng từng tầng mở rộng ra ngoài, những mặt khác của toà thành nhất định cũng sẽ tăng lên, nhưng về mặt phòng ngự quân sự nhất định sẽ xuất hiện trăm ngàn lỗ hổng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước, trận tập kích bất ngờ của Tĩnh Nam Vương xuống Dĩnh Đô cũng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Thành trì cỡ lớn, trừ phi bên trong có đầy đủ binh lực, nếu không căn bản là không phòng thủ được. Chỗ này lại liên quan đến một nghịch lý, nếu đã có đầy đủ binh lực, thì không cần phải dựa vào tường thành để phòng thủ, cơ bản đều ở ngoài thành bày trận nghênh địch. ͏ ͏ ͏ ͏

Đầu xuân, cỏ xanh như một tấm đệm, Người Mù mời, Trịnh Phàm liền đồng ý đến cùng nhau đánh bóng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ là trò chơi thôi mà. ͏ ͏ ͏ ͏

Người Mù lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ thượng, Càn Sở lần này, xem ra là thật sự muốn kết minh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Kết minh thì kết minh thôi. Tôn Lưu cũng liên minh, cuối cùng không phải cũng là tiêu đời à? ͏ ͏ ͏ ͏

Tôn Anh ngồi trên xe lăn trợn mắt nhìn. Hắn nghe không hiểu đây là trận kết minh nào trong lịch sử. ͏ ͏ ͏ ͏

Người Mù nghe vậy, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng cuối cùng Tôn Lưu cũng không bại vì Nguỵ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm ném gậy đánh bóng lên mặt đất, cười mắng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Coi như là ngươi chúc ta sống lâu trăm tuổi đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, có một người dắt ngựa đi tới, chính là Lương Trình. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm phủi tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, A Trình đã về rồi, chúng ta bắt đầu đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Khai chiến trở về, công việc động viên các lộ binh mã cần Lương Trình đi quản lý chung. Hiện tại mọi việc xong xuôi nên hắn trở lại. Bởi vì trong Phụng Tân thành còn có một chuyện rất quan trọng phải làm nhưng vẫn bị gác lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người trở về thành, lúc sắp vào phủ, Người Mù mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ thượng, bảng hiệu này lúc nào thì đổi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ đội ngũ tuyên chỉ sắc phong đến rồi đổi. Đổi trước, lại giống như ta rất hiếm lạ Vương tước này vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong Hầu phủ, Thiên Thiên đang cùng Lưu Đại Hổ và Thái tử chạy bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhi tử. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mang đệ đệ về sân, ta có chút việc muốn làm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, thưa phụ thân. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên nghe lời, nắm tay Thái tử đi về sân của mình. Triệu Thành đã đổi một thân y phục thái giám mà mình “ngày nhớ đêm mong”, nện bước loạng choạng đi theo phía sau ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại Hổ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thuộc hạ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cũng về nhà đi. Đúng rồi, gọi phụ thân ngươi tới, có chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, thưa vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiếu Nhất Ba. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nơi ở của Nhị phu nhân, Tam phu nhân bố trí sắp xếp người cho tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tuân mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, mấy trăm cẩm y thân vệ tiến vào Hầu phủ, bố trí ở phụ cận lối vào mật thất, cung nỏ trọng thuẫn cũng đều mang theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm đứng ở lối vào mật thất, Lương Trình, Người Mù đứng ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Tiết Tam mang theo một cái bao đến, bên trong còn vang lên âm thanh leng keng leng keng. ͏ ͏ ͏ ͏

A Minh cầm một bình rượu từ hầm rượu đi tới, rất là lười biếng duỗi lưng một cái. Sau lưng hắn, Cahill cũng cầm trong tay một bầu rượu đi theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Phiền Lực cũng tới, hai lưỡi búa đều ở trên tay. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh tạp dề còn chưa cởi, cầm Long Uyên đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ Nương, cũng tới rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hay ngươi nghỉ ngơi một chút đi? ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm đi lên phía trước, nhỏ giọng nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ thượng, nô gia cũng tò mò mà. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng dù sao ngươi cũng đang mang thai. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ Nương nhìn Trịnh Phàm, Trịnh Phàm cũng nhìn Tứ Nương. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp