Trịnh Phàm trực tiếp bác bỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đề nghị của Tiết Tam là ôm Thiên Thiên tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Đêm đó, Tiết Tam phát hiện Thiên Thiên hình như có một loại hô ứng nào đó với thứ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Thiên Thiên là vảy ngược của Trịnh Phàm. Lão Điền đem hài tử giao cho hắn, không phải để nó đến làm thí nghiệm gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta thử lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lấy Ma Hoàn, từ từ đi vào lồng giam. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhi tử, thử một chút xem, có thể đánh thức hắn được không. ͏ ͏ ͏ ͏
Hòn đá màu đỏ trôi bồng bềnh, bóng dáng của Ma Hoàn cũng theo mà hiển hiện, nó nhìn Trịnh Phàm, lắc lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm gật gù, ra hiệu Ma Hoàn trở lại trong tảng đá. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng đúng lúc Trịnh Phàm chuẩn bị ra khỏi lồng giam, đột nhiên trên người nam tử giáp có một bóng đen theo xiềng xích lan tràn ra khắp lồng giam. Cánh cửa lồng giam dường như đang bị thứ gì đó dẫn dắt, nhanh chóng khép kín lại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Guào! ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực phát ra tiếng gầm giận dữ, hai tay lập tức kéo cửa lồng giam. Kiếm Thánh tay mắt lanh lẹ, Long Uyên trực tiếp ra khỏi vỏ, cắm vào khe cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Cánh cửa không thể đóng kín được. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái bóng màu đen trong nháy mắt đã thu về, tiêu tán không còn vết tích. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đưa tay, phủi phủi tro bụi dính trên ống tay áo, mạnh mẽ kiềm chế bắp chân đang có chút run rẩy. Mặt mỉm cười, cố gắng để giọng nói không phát run, lại có vẻ nhẹ nhõm khoái trá nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, muốn chơi bắt vua phải bắt giặc trước sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, là bắt giặc phải bắt vua trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Đứng bên cửa lồng giam, Phiền Lực còn không quên nhắc nhở. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm liếc Phiền Lực một cái. Bây giờ, không có thì giờ nói lý với hàng này. Ngược lại, Trịnh Phàm nghiêm túc nhìn nam tử hắc giáp đang bị "trói gô" trước mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử hắc giáp vẫn nhắm hai mắt, vẫn cứ ở "ngủ say", nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết rõ là hắn "tỉnh". ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lấy hộp sắt từ trong ngực ra, rút một điếu thuốc, lại sờ sờ trên người, không mang theo hoả chiết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương lấy hoả chiết đi vào, muốn giúp hắn châm thuốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhả khói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có một đề nghị. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều đang nhìn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hàng này nếu muốn chơi trò người thực vật với chúng ta, vậy thì chúng ta phải chơi càng triệt để hơn một chút, ta không muốn phải xuống lòng đất ba lần bốn lượt chỉ để kêu hắn mở mắt nói chuyện. Ta rất bận, các ngươi cũng rất bận. Ta thấy phiền. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đưa tay chỉ về Tiết Tam, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm một cái lò trong Hầu phủ, ta cần nước thép, cho hắn trực tiếp tan luôn đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam sửng sốt một chút, nhưng vẫn là gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, chủ thượng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cần bao lâu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ba ngày. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, ba ngày sau, chúng ta sẽ đến luyện hóa hắn. Giả bộ với lão tử hả, lão tử không chơi với ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm ra khỏi lồng giam, những người còn lại cũng đều mang theo "hàng mẫu" của mình đi về. ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi lên trên, Kiếm Thánh đưa tay xoa xoa lên tạp dề, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự muốn làm theo cách này luôn à? ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm có chút nghi hoặc, nhìn về phía Kiếm Thánh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của ta là, vất vả khổ sở bắt hắn về, lại phải xử tử như vậy à? ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hiểu ý gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn tìm ra một ít bí mật từ trên người hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lời dự ngôn kia, ngươi cũng biết chứ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, ta biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mục đích ta tìm hắn không phải vì muốn biết, mà là muốn thu được tin tức đầy đủ hơn về mọi mặt. Bởi vì trong dự ngôn, có số 'Bảy' này, cho nên rất có khả năng là hắn còn có đồng bọn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta phải đem toàn bộ bọn họ giết hết, vì tương lai Chư Hạ, vì yên ổn của muôn dân thiên hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, trước ghi nhận là giảm bớt được một tên, cũng coi như là hoàn thành sớm được một mục tiêu nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao ta lại cảm thấy là bởi vì hắn suýt chút nữa đã cho ngươi vào quan tài, ngươi tức giận à? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta là người làm việc theo cảm tính như vậy à? Được rồi, không cần trả lời vấn đề này. Lão Ngu, cùng nhau ăn cơm chứ ? ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh chỉ chỉ tạp dề còn chưa cởi trên người mình, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nấu cơm ở nhà rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết ah, cho nên ta sang nhà ngươi, ăn cơm cùng ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy cũng được nữa hả? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao không thể chứ ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không nấu nhiều cơm như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại chưng thêm mấy cái bánh bao đi, đúng lúc nếm thử thủ nghệ của ngươi, Tứ Nương, đi cùng đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, chủ thượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh thở dài, nếu như chỉ có một mìnhTrịnh Phàm muốn tới, hắn từ chối, cũng sẽ không có gì xấu hổ. Trịnh Phàm sang nhà hắn ăn cơm, người nhà của hắn đều sẽ "tay chân luống cuống", nhưng Tứ Nương đang mang thai lại không tiện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi thôi. Kiếm Thánh nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Bình Tây Hầu phủ đến Kiếm Thánh gia rất gần. ͏ ͏ ͏ ͏
Không cần chuyển hướng, không cần đi vòng, thậm chí... đến cửa cũng không có. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh từng đề nghị Người Mù thêm cái cửa ở đây, nhưng Người Mù từ chối, lý do là sợ vạn nhất xảy ra chuyện ngươi lại không kịp chạy tới. ͏ ͏ ͏ ͏