favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2122: Đi Dạo

Chương 2122: Đi Dạo

Kiếm Thánh nói, nếu như lúc đó ta đến tường cũng không bật qua được, ngươi cho rằng ta chạy tới còn có thể tạo ra tác dụng gì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Người Mù nói, chính là vì phòng ngừa ngươi vạn nhất bị thương đến tường cũng không lật được cho nên mới không lắp cửa, ít nhất có thể đuổi tới cũng có tác dụng doạ người. ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, không cửa thì không cửa, nhưng chung quanh đây vẫn có rất nhiều hộ vệ ẩn nấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn có một nơi có cửa nhưng lại không đóng. Đó chính là lối vào mật thất chỗ Sa Thác Khuyết Thạch. Cửa thông xuống phía dưới thì đóng kín, nhưng từ phía trên tiến vào mật thất cũng chính là đến chỗ quan tài của Sa Thác Khuyết Thạch, lối vào đó lại có cửa, cơ quan cũng đã làm nhưng vẫn không hạ xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì sợ lúc lão Sa thật sự có chuyện gì lại không biết "mở đèn". ͏ ͏ ͏ ͏

Đến Kiếm Thánh gia, Lưu Đại Hổ thấy Trịnh Phàm đến, lập tức kích động hành lễ, sau đó dọn băng ghế ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong sân, có con vịt đang bị một con gà mái mẹ chặn ở trong góc, hận đến sống không còn gì luyến tiếc. Kiếm Thánh đi tới, một cái tay nắm lấy con gà mái mẹ kia, cái tay khác thì cầm một cái bát. ͏ ͏ ͏ ͏

- Long Uyên. ͏ ͏ ͏ ͏

Long Uyên ra khỏi vỏ, vừa đúng xẹt qua cổ, máu gà chảy vào trong bát. ͏ ͏ ͏ ͏

Con vịt vốn đang cười trên sự đau khổ của người khác, sau khi nhìn thấy tình cảnh này thì chớp mắt một cái đã lặng ngắt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không để lại đẻ trứng à? ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hầm chén canh cho lão bà của ngươi bồi bổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm không những không cảm kích trái lại oán giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ấy, thế thì phải chờ bao lâu mới có thể ăn cơm chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta dùng nội lực thúc, rất nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Hầu gia thoả mãn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ô, vậy vất vả cho ngài rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhạc mẫu của Kiếm Thánh không có ở nhà, nàng quản lý một đoạn đường phố nên bữa trưa ở bên ngoài ăn. Là ăn cơm tập thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu đại hổ chủ động pha trà đưa tới, sau đó tiếp nhận công việc của Kiếm Thánh, đi vào nấu thêm đồ ăn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đứa nhỏ được thả ở bên ngoài phơi nắng, anh nhi ở trên giường bò tới bò lui, không sợ người lạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Giường sơ sinh này Trịnh Phàm nhìn thấy rất quen mắt, lúc này mới nhớ tới là Thiên Thiên trước đây đã từng dùng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ đứa nhỏ lớn hơn, giường này ta đến chuyển về. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ Nương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ thượng, thường ngày cũng không thấy ngài làm mấy việc này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này thì khác. Những chuyện khác ngươi có kinh nghiệm phong phú hơn ta, nhưng sinh con nuôi hài tử ngươi cũng mới là lần đầu đúng không? Đồ vật đứa nhỏ dùng phải chú trọng phúc báo. Nhìn Thiên Thiên bây giờ nuôi chắc nịch bao nhiêu, đứa nhỏ của hai chúng ta sau này cũng phải khoẻ mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Thực ra, các Ma Vương đều đã phân tích qua, hài tử của Tứ Nương nhất định sẽ không đơn giản dù là có chủ thượng đang điên cuồng kéo chân sau. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mấy câu nói này, Tứ Nương sẽ không nói lại với Trịnh Phàm. Nàng thích nhìn dáng vẻ người đàn ông trước mắt này, đối với hài tử của mình mặc sức tưởng tượng ra đủ thứ. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngồi uống hai chén trà, rốt cuộc món ăn cũng lên đủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Món ăn vốn là khoai tây kho thịt, đuôi phượng xào áp chảo, súp trứng gà. Lại làm thêm canh gà mái hầm, một đĩa hạt lạc cùng với một phần lạp xưởng xào tỏi tươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nhận lấy bát ăn cơm, không khách khí một chút nào, bắt đầu lùa cơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Hương vị món ăn không tệ, rất đưa cơm. Ăn hết một bát cơm, Lưu Đại Hổ lập tức đứng dậy ân cần giúp Trịnh Phàm đi lấy thêm cơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha, mỗi lần ăn cơm nhà người khác đều thấy rất ngon. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh lắc đầu một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Một bữa cơm ăn rất là thỏa mãn, Trịnh Phàm cũng không ngồi lâu, đứng dậy cáo từ. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng không cùng Tứ Nương đi về theo đường cũ, mà đi ra từ cửa sau Kiếm Thánh gia, rẽ về một hướng khác. Ăn no rồi, đương nhiên phải đi tiêu cơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người đi dạo hai con đường, Trịnh Phàm đề nghị đi chùa miếu ngoài thành xem một chút, Tứ Nương cũng đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Chùa miếu ngoài thành người vẫn đông như mắc cửi, nhưng so với lúc mới vừa xây dựng thì đã trật tự hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy ngày nay, nhiều người là bởi vì quân đội xuất chinh đã lần lượt trở về, rất nhiều người nhà đến lễ tạ thần. ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả đều đi vào từ một bên cửa, đi ra ở một bên cửa, cửa chính thì đóng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong chia thành tiền viện cùng hậu viện. Trong tiền viện có một cái lư hương lớn, đối diện Đại Hùng Bảo Điện. Trong bảo điện, các vị Bồ Tát cùng phật xếp thành ba hàng, ra vào mỗi người một đường. ͏ ͏ ͏ ͏

Phía sau chính là hậu viện, bảo điện bên trong cung phụng chính là bài vị trường sinh của Bình Tây Hầu gia Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏

Cộng thêm một pho tượng, lấy hoạ cảnh là Trịnh Hầu gia cưỡi Tỳ Hưu cầm trong tay Ô Nhai uy phong lẫm lẫm. ͏ ͏ ͏ ͏

Pho tượng còn đơn giản, chứ những bài vị kia lại trực tiếp dùng đá tảng điêu khắc thành, đáng tiếc chính là Hầu gia thăng thành Vương gia, lại phải đổi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp